- Làm đi, không cần phải giấu diếm những ham muốn bên trong của mình, giải phóng hoàn toàn bản thân, làm một nam nhân thực sự!
Ngay lúc này, một tên nam nhân đột ngột đứng lên, mở miệng nói một cách vô cùng mê hoặc.
Ai nấy cũng đều bàng hoàng nhìn tên nam nhân bụng phệ kia, vẻ mặt ban đầu chính khí lẫm liệt giờ đây đã trở nên vô cùng đáng sợ, giống như một con mãnh thú muốn ăn tươi nuốt sống con người.
Bọn họ không thể tin được những lời này vậy mà được phát ra từ Mạnh Tường chủ nhiệm khoa mà bọn họ vẫn luôn tôn kính, người này đã từng dạy dạy họ làm người không được làm chuyện có lỗi với lương tâm, ngẩng lên không thẹn với trời, cúi đầu không tạc với người vậy mà giờ lại nói ra những lời vừa lạnh lùng vừa tàn bạo như vậy.
Ngay đến Trương Manh đang ý đồ cố cởi bỏ y phục của Bạch Lan Tâm cũng không khỏi dừng tay lại. Vô cùng kinh ngạc nhìn hắn. Có điều lời nói này dường như đả động không ít người, không ít nam sinh huyết khí phương cương nhìn nữ sinh bên cạnh với vẻ mặt rừng rực, trong mắt hiện lên một tia sáng khó mà diễn tả.
Có người thậm chí ngay lập tức nhào về phía nữ sinh bên cạnh, mặc kệ đối phương phẫn nộ như thế nào, gào thét và giãy giụa cũng không quan tâm, trút nỗi tuyệt vọng và sợ hãi bên trong lên người các nữ sinh, rất nhanh, cùng với một âm thanh hoảng sợ "đừng" vang lên, toàn bộ không gian nhỏ ngập tràn tiếng la hét hoang dại và điên cuồng của các nam sinh, tiếng y phục của các nữ sinh bị xé toạc và tiếng kêu la tuyệt vọng của họ.
Mạnh Tường nhìn thấy bộ dạng của mọi người, cười khà khà, ngay lập tức vồ lấy Trương Hân, trên mặt lộ ra nụ cười dâʍ đãиɠ rồi bắt đầu bởi bỏ y phục của nàng.
- Đừng, thả ta ra! Cứu mạng!
- Mạnh Tường, tên súc sinh này!
Trương Hân giãy giụa dữ dội, muốn thoát khỏi sự xâm phạm của tên chủ nhiệm mặt người dạ thú trước mặt, đáng tiếc sức lực của nữ sinh có hạn, không thể thoát ra được. Sự kháng cự này dường như khơi dậy thú tính bên trong Mạnh Tường, hắn hung hăng vung bàn ta , đánh vào người đối phương một tiếng "bốp”, trên khuôn mặt xinh đẹp của Trương Hân ngay lập tức hiện lên một dấu bàn tay đỏ tươi.
- Đồ tiện nhân này, còn phản kháng, có thể được ta làm chuyện này, chính là phúc khí của ngươi, không biết đã qua tay của bao nhiêu tên rác rưởi, còn dám giả vờ trinh liệt!
- Này, ngươi thực sự nghĩ rằng ta không biết những chuyện trong trường đại học của ngươi sao, chuyên thấy người sang bắt quàng làm họ, luôn muốn câu dụ nam tử giàu có, đáng tiếc, người ta không coi trọng ngươi chút nào, chẳng qua chỉ muốn lên giường với ngươi thôi!
- Thực nghĩ mình là công chúa, nhưng lại là một món đồ chơi công cộng!
Trong miệng của Mạnh Tường, không ngừng tuôn ra những lời lẽ cay nghiệt vô cùng, từng câu từng chữ đâm thẳng vào đáy lòng của Trương Hân, khiến cho sắc mặt của nàng ngay lập tức trắng bệch, những giọt nước mắt rơi xuống, thậm chí không giãy giụa nữa, mặc cho đối phương muốn làm gì thì làm.
Nhưng không phải ai cũng như thế, trong lúc đó có hai nam sinh không làm chuyện điên rồ đó, bọn họ trên người đều mặc đồ học sinh, vẻ mặt phẫn nộ nhìn đám người đang điên cuồng, muốn tiến lên ngăn bọn chúng lại, nhưng hai người họ biết muốn ngăn cản đám người đó, căn bản là chuyện hoang đường, bọn chúng đã hoàn toàn điên rồi, nếu như hai người họ dám bước lên trước ngăn cản bọn chúng, không nghi ngờ gì nữa hai người họ thậm chí có thể bị bọn chúng xử lý ngay lập tức! Bọn họ cũng là người, cũng sợ chết.
Vì vậy, hai người họ căn bản không dám hướng về phía trước, chỉ lẳng lặng đi tới một góc, cắn chặt hàm răng, nhắm mắt lại trong đau khổ.
- Phế vật!
Trương Mãnh nhìn thấy biểu hiện của hai người, vẻ mặt khinh bỉ, quay đầu nhìn về phía Bạch Lan Tâm trước mặt, ngay lập tức sững sờ, phát hiện Bạch Lan Tâm vậy mà đã lợi dụng sơ hở của hắn để trồn thoát, ngay lập tức chạy ra cửa, sắc mặt thay đổi, trở nên vô cùng hoảng hốt!
- Khốn nạn! Con cɧó ©áϊ!
Một tiếng nguyền rủa trong cơn thịnh nộ, Trương Mãnh đã tận dụng ưu thế vô địch chạy nước rút của đội thể thao trường mình, chỉ vài bước lên xuống, chạy sau mà đến trước, đến trước mặt Bạch Lan Tâm, ngăn nàng lại.
- Con cɧó ©áϊ, chết tiệt ngươi muốn hại chết tất cả bọn ta đúng không hả! Dám mở cửa ra, con mẹ nó ngươi cũng đừng hòng được sống!
Trương Mãnh vung bàn tay, một tiếng "bốp", đánh Bạch Lan Tâm ngay lập tức té xuống đất, bước thêm một bước nữa, thẳng tay nắm lấy tóc nàng, nhìn khuôn mặt xinh đẹp có phần vô hồn của nàng. Một tiếng "Phi", phun ra một bãi nước bọt lớn.
- Hừ, rơi vào tay bọn người súc sinh các ngươi, ta thà rằng bị Zombie ăn thịt còn hơn!
Sắc mặt Bạch Lan Tâm nguội lạnh.
- Hừ, muốn chết ư, cũng phải hầu hạ lão tử sảng khoái trước đã, bằng không, ngươi đừng mong được chết!
Trương Mãnh cười khẩy một tiếng, giật mạnh lấy tóc của Bạch Lan Tâm,
- Ngươi nghĩ rằng ngươi tốt đẹp lắm sao, thật sự cho rằng không ai biết hay vạch trần chuyện ngươi vì điểm học phần mà chủ động lên giường với Giáo sư Lý sao!
Nhìn thấy khuôn mặt đột ngột biến sắc của Bạch Lan Tâm, Trương Mãnh lại lần nữa tung ra tin nóng,
- Khà khà, video của các ngươi được ta bí mật giúp đỡ quay, ta có nhiều hơn cả video, trên người ngươi có bao nhiêu cái nốt ruồi ta đều biết rõ!