Chương 7: Chiến đấu

Vương Song vừa đánh nhau một trận, đã vượt qua nỗi sợ hãi với Zombie, đồng thời hiện tại lại thức tỉnh dị năng, lá gan cũng trở nên lớn hơn không ít. Một ngựa đi đầu, Lý Tân theo sát phía sau.

Lúc hai người đi đến lầu hai, một thân ảnh đột nhiên nhào lên, nhưng mà, loại tốc độ này trong mắt Vương Song lại giống như rùa đen bò.

Ngay cả dị năng cũng vô dụng, Đường Đao bổ nghiêng, trực tiếp bổ đôi thân ảnh đang nhào tới. Ngã trên mặt đất không hề động. Không biết có phải là ảo giác hay không, trong lúc mơ hồ Vương Song dường như cảm thấy một cỗ năng lượng xuất hiện, bị chính mình hấp thu, nhưng mà lực lượng này quá nhỏ, chẳng qua chỉ là mơ hồ cảm nhận được mà thôi.

Hai người đi xuống dưới lầu, không tiếp tục gặp phải một con Zombie nào, đi đến cửa chính, liếc nhìn gian phòng của a di quản lý ký túc xá một chút, không có người, đoán chừng không phải biến thành Zombie thì cũng là chạy trốn rồi, dù sao cảnh tượng như địa ngục này không phải người bình thường có thể tiếp nhận.

Mở cửa, trong sân trường khắp nơi đều là học sinh cùng lão sư chạy loạn, từng con Zombie lắc lư đuổi theo thức ăn trong mắt bọn họ.

Một gia hỏa tên là Trần Minh khoa cơ khí lôi bạn gái mình điên cuồng bỏ chạy, đột nhiên, bạn gái bị trẹo chân, một con Zombie hung hăng vồ mạnh ở cổ chân nàng ta, mở ra miệng rộng táp tới.

- Cứu ta, Minh! Ta không muốn chết!

Nữ sinh hoảng sợ kêu to. Hai tay không ngừng nắm lấy quần áo của bạn trai.

Trần Minh nhìn thấy bạn gái sắp bị Zombie cắn trúng, lại nhìn bốn phía có bốn năm đầu Zombie, trong ánh mắt có chút do dự, nhưng mà cuối cùng vẫn cắn răng hung hăng hất cánh tay bạn gái ra, đầu cũng không ngoảnh lại trốn biệt tích.

- A!

Tiếng kêu thê lương thảm thiết vang vọng toàn bộ trường đại học, toàn bộ đại học Giang Nam hoàn toàn biến thành Tu La Tràng, Zombie hoành hành, khắp nơi đều là học sinh bỏ chạy.

Vương Song cùng Lý Tân liếc nhau, từ trong mắt đối phương nhìn thấy một vòng ngưng trọng.

- Đi theo ta. Vương Song quát khẽ một tiếng, Đường Đao nơi tay, nhanh chân chạy ra bên ngoài.

Ba con Zombie đang cắn xé một cỗ thi thể, nhìn lấy lại có người xuất hiện, lập tức buông xuống, máu me đầy mặt đánh úp về phía hai người Vương Song.

Hai người Vương Song trực tiếp vung đao xông lên, chém một đao, chặt đứt cổ của một con Zombie, lại thêm một bước, hoành đao đâm thẳng, xuyên thủng tim Zombie bên kia.

Lý Tân cũng học theo, dù sao có Vương Song cũng không để cho mình xảy ra chuyện, lấy dũng khí trực tiếp vọt qua, chém đầu Zombie thành hai khúc.

- Mau cứu ta, ta không muốn chết!

- Cứu ta, ta có tiền, ta cho ngươi tiền, mau cứu ta!

Nhìn thấy hai người mạnh như vậy, học sinh còn lại dường như nhìn thấy cây cỏ cứu mạng, chạy về phía hai người.

- Không hay rồi, bọn họ như vậy là đang dẫn dụ toàn bộ Zombie tới đây!

Vương Song biến sắc, nhìn Lý Tân rống to một tiếng.

- Chạy mau, đám ngu xuẩn này sẽ hố chết chúng ta mất.

Nói xong, bỏ chạy đi, Zombie ven đường trực tiếp chưa tới gần đã bị đao của hai người trực tiếp chém trúng đầu, trong nháy mắt mất mạng.

Hai người vừa chạy, vừa gϊếŧ, một lúc sau đã hất văng đám học sinh kia, đi đến một hòn non bộ phía sau, Lý Tân thở hồng hộc, trên đao tràn đầy máu của Zombie, Vương Song ngược lại không có cảm giác gì, tuy nhiên hắn còn đeo lấy một Ba lô leo núi.

- Mẹ nó, tiểu tử ngươi cũng quá biếи ŧɦái rồi, cõng nhiều đồ như vậy mà cũng không mệt mỏi, đây cũng là phúc lợi của thức tỉnh sao?

Gương mặt Lý Tân tràn đầy hâm mộ nhìn Vương Song, bên trong miệng ê ẩm lầm bầm.

- Ha ha, cho dù hâm mộ thế nào cũng vô dụng thôi.

Vương Song chép miệng, lại nhíu mày, vừa rồi vừa chạy vừa chém gϊếŧ Zombie chí ít cũng có bảy tám con, hiện tại trong thân thể lại có một cảm giác ấm áp, giống như tắm trong nước ấm. Thậm chí trong lúc mơ hồ có thể cảm giác được năng lượng hỏa diễm trong cơ thể mình gia tăng không ít. Thậm chí cảm giác được dường như lại có thể phát ra hỏa diễm, không khỏi hỏi Lý Tân:

- Tân Tử vừa rồi cũng gϊếŧ được không ít Zombie, có cảm giác gì không?

- Cảm giác, nói về cảm giác, hoảng sợ có tính không?

- Bỏ đi, xem như ta chưa nói gì.

Vương Song bất đắc dĩ, xem ra chỉ có mình đặc biệt có, cũng không biết là tốt hay xấu.

- Đúng rồi, Song Tử, vừa rồi rồi sao không dùng dị năng, còn phải dùng đao chém hả? Dùng dị năng một mồi hỏa diễm là có thể trực tiếp thiêu chết bọn chúng rồi.

Lý Tân thở một ngụm, nghi hoặc hỏi.

Vương Song trợn mắt một cái:

- Ngươi cho rằng dị năng của ta là vô hạn chấc, đây cũng là một loại năng lượng, dùng hết, lỡ như xuất hiện nguy hiểm gì, là ngươi chết hay là ta chết!.

- Không đến đường cùng, tuyệt không thể tuỳ tiện sử dụng. Lại nói, tiền tài không thể để lộ đạo lý này không biết sao, lỡ như bị người ta phát hiện ta sở hữu dị năng, đều chạy đến tìm ta cứu mạng, dẫn dụ toàn bộ Zombie tới, cho dù mệt chết cũng không đánh lại từng đấy Zombie đâu!

“Grào!” một tiếng gào thét, một con Zombie đứt một cánh tay, mặt bị cắn một nửa đột nhiên từ xuất hiện nhào về phía Lý Tân, Lý Tân hoảng sợ thét một tiếng, muốn cầm đao chém tới, tuy nhiên lại không kịp, Vương Song phản ứng nhanh, nháy mắt, một chùm viên đạn hỏa diễm bay thẳng ra, trong nháy mắt xuyên qua đầu Zombie.

- Phù, hù chết ta rồi, may mà có ngươi.

Lúc này Lý Tân lấy lại tinh thần, may mắn nói.

- Nơi này không an toàn, chúng ta phải nhanh đi thôi, nếu như có chiếc xe thì tốt. Trực tiếp lái xe chạy.

Vương Song có chút tiếc nuối, mặc dù mình đã thi xong bằng lái xe, nhưng lại không có một chiếc xe.

Hai người đang muốn đi, đột nhiên một thanh âm mềm mại vang lên:

- Vương Song, ngươi có thể mang ta đi cùng không, ta có xe.

- Hả?

Hai người đồng thời xoay người, nhìn thấy trong một khối đá lớn bên cạnh hòn non bộ có một thân ảnh tuyệt mỹ đi ra, trong nháy mắt trừng to mắt:

- Lâm Tuyết Tình! Sao ngươi lại ở đây?

Lâm Tuyết Tình, hoa khôi khoa Quản trị kinh doanh, trong trường học có thể nói là một tỏng thập đại mỹ nữ, đồng thời gia thế cũng tốt, là tình nhân trong mộng của toàn bộ nam sinh Đại học Giang Nam, ở trường học người theo đuổi nàng ta hoàn toàn có thể xếp thành một đoàn. Đương nhiên, hai người bọn họ biết mình chỉ là một tên nghèo, chỉ có thể tối về nằm mơ thôi.

- Lúc ấy, ta thấy các ngươi ra ngoài, chẳng biết tại sao, ta cũng lặng lẽ đi ra ngoài, nhưng khi hàng loại điểm sáng màu vàng kia rơi xuống, ta cũng hôn mê, khi tỉnh dậy thì thấy bọn họ đều biến thành quái vật, giống như Zombie trong phim ảnh, khắp nơi đều là ăn thịt người, ta chạy nhanh, một đường chạy đến nơi đây.

- Xem ra, ngươi cũng là một người thông minh, tốt thôi, ngươi đi theo chúng ta đi.

Lý Tân lắc đầu cười khổ một tiếng, mở miệng nói, nhưng mà Vương Song nhướng mày, đang muốn mở miệng.

Lâm Tuyết Tình là một nữ hài thông minh nhìn thấy dáng vẻ nhíu mày của Vương Son, biết hắn ghét bỏ mình vướng tay vướng chân, vừa rồi nàng ta đã thấy hai tay Vương Song có thể phát ra hỏa diễm, trong nháy mắt gϊếŧ một con Zombie, tuy nhiên nàng ta không biết đây là cái gì. Nhưng nàng ta biết hiện tại chỉ có theo sát tiểu nam sinh có lực lượng đặc biệt này, nàng mới có cơ hội sống sót.

Không đợi Vương Song mở miệng, nàng đã chủ động mở miệng bày ra giá trị của mình.

- Ta có một chiếc xe, xe đặt dưới lầu ký túc xá nữ sinh, chìa khoá đặt ở trong túc xá của ta.

- Chỉ cần các ngươi dẫn ta đi, ta có thể giúp các ngươi làm việc vặt.

Câu nói sau cùng, Lâm Tuyết Tình đã hoàn toàn buông bỏ sự kiêu ngạo của mình. Nếu như không xảy ra sự cố này, đừng nói đến cầu xin người khác, chỉ cần một câu của nàng ta, vô số người tranh giành đi làm. Nhưng trước mặt cái chết, tất cả chỉ là phù vân.

- Chìa khoá ở túc xá, điều này rất phiền phức, chẳng lẽ còn phải qua ký túc xá nữ sinh một lần nữa sao?

Vương Song không nói chuyện, Lý Tân cau mày suy nghĩ một chút, có chút khó khăn. Mặc dù mình rất có hảo cảm với Lâm Tuyết Tình, nhưng không có nghĩa là hắn ta không có đầy, loại chuyện tự đâm đầu vào chỗ chết hắn không làm được.

Lâm Tuyết Tình cũng biết đề nghị này của mình không được tốt lắm, chỉ có thể lần nữa sốt ruột giải thích:

- Hôm nay là thứ hai, cơ bản đều lên lớp, người ở ký túc xá không nhiều, biến dị hẳn là không có bao nhiêu. Dựa vào thân thủ của các ngươi, chỉ cần cẩn thận một chút là không có vấn đề gì rồi.

- Được, cứ làm như thế đi!

Không đợi Lý Tân mở miệng, Vương Song trực tiếp ra quyết định. Đây cũng là kết quả mà hắn suy nghĩ hồi lâu, dù sao, người cũng không chạy nhanh bằng ô tô, chỉ có ngồi xe, mới có thể trốn đến một nơi an toàn, quan trọng nhất là bản thân phải đến trung tâm thành phố cứu cả nhà tỷ tỷ. Bọn họ đang ở thành phố Giang Nam!

Vương Song nhìn Lâm Tuyết Tình, trầm giọng dặn dò:

- Bạn học Lâm... . .

- Gọi ta là Tuyết Tình là được rồi, hiện tại chúng ta là bạn đồng hành, không cần phải xa lạ như vậy.

Lâm Tuyết Tình nở nụ cười sáng lạn, nhẹ giọng mở miệng nói.

- Ách.

Vương Song sững sờ, ngay sau đó nhìn đối phương một cái:

- Được, Tuyết Tình, ta ở phía trước mở đường, ngươi chỉ đường, Tân Tử chú ý phía sau. Nhớ kỹ, tuyệt đối đừng chạy loạn, bằng không, không ai có thể cứu ngươi!

Nói xong, trực tiếp đi thẳng về phía trước, 2 người vội vàng đi theo. Trên đường, gần như không có ai, bởi vì những người đang chạy loạn bên ngoài đều đã chết sạch, nhưng mà vẫn có một nhóm người đang lẩn trốn đi. Bởi vậy, trong sân trường khắp nơi đều là Zombie đi lại xung quanh, ngẫu nhiên có thể nghe được một tiếng tiếng kêu thảm thiết thê lương, đoán chừng là người bị Zombie phát hiện.

Hòn non bộ cách ký túc xá nữ sinh một thư viện, dưới sự chỉ dẫn của Lâm Tuyết Tình, ba người cẩn thận từng li từng tí, giữa đường gặp phải hai con Zombies toàn thân bị cắn nát, mặt đầy máu me lắc lư đi về phía mấy người họ, Vương Song trực tiếp phóng nhanh tới, hai đao trực tiếp chém đầu nó hai nửa. Óc lẫn máu tươi chảy ra, nhìn sắc mặt tái nhợt của Lâm Tuyết Tình, dù sao cũng là kiều nữ của gia đình giàu có nào đã thấy hình ảnh máu me như vậy bao giờ.

Nhưng mà Vương Song không quan tâm, bởi vì mạt thế tàn khốc này, không phải là ngươi chết thì là ta vong, tâm không hung ác, muốn sống sót thì nằm mơ đi. Gϊếŧ hai con Zombie, Vương Song cảm nhận được năng lượng trong cơ thể mình ngày càng nồng đậm, thậm chí bất luận là lực lượng, hay là tốc độ đều trở nên nhanh hơn.