Chương 107: Chấn động! (2)

Cao Cường cố nén cơn giận, cũng không còn quan tâm đến Vương Song là ai, đến nơi này làm gì, nghiêm khắc nói với Mã Lệ.

- Cao Cường, vì tôn trọng ngươi nên ta đã gọi ngươi một tiếng lão đại, nếu không tôn trọng ngươi, thì ngươi là cái thá gì, cả ngày chỉ khoa tay múa chân, muốn lão tử làm cái này cái kia!

- Lão tử có người, có súng, nếu như không phải lão tử dẫn người đi tranh đoạt một lô súng ống, ngươi có thể làm lão đại ở đây sao, hừ, thật đúng là quá coi trọng bản thân ! Hừ, còn ở đây giả vờ làm người tốt!

Nghe hai người nói như vậy, trong lòng Vương Song có chút bực bội, hắn không quan tâm bọn họ có ân oán như thế nào, hắn chỉ muốn biết có người mà hắn đang cần tìm có ở nơi này hay không, nhưng tình huống này, bản thân không cần động, bọn họ thật sự không hiểu tình hình chút nào!

- Con mẹ nó tin lão tử bắn chết ngươi không!

Hai người bắt đầu cãi vã, Mã Lệ trực tiếp hét lên, hắn rút khẩu súng lục ở thắt lưng ra chĩa vào đám người Cao Cường, hai phe đồng thời giơ súng lên, chuẩn bị rút súng và bóp còi.

Ầm!

Một viên hỏa câif to bằng đầu người trực tiếp rơi xuống giữa hai người, lập tức đốt cháy mặt đất thành một lỗ lớn, trên lỗ đen tràn ngập khói trắng, giống như tiểu yêu tinh bay xung quanh Vương Song.

- Các ngươi, náo loạn đủ chưa, ta không phải tới đây để nghe các ngươi nội đấu đá, cũng không muốn chết, các ngươi cứ tiếp nhận ta đi, tìm được người cần tìm ta sẽ rời đi, nếu không, các người có thể cùng xuống địa ngục sớm đấy!

Thanh âm Vương Song uy nghiêm đáng sợ, không hề che giấu sát khí, hắn biết ở Mạt Thế này, chỉ khi thể hiện thực lực, khoe nanh vuốt mới có thể khiến người khác nể sợ, còn tỏ ra yếu đuối một cách ngu ngốc sẽ chỉ khiến người khác cho rằng mình dễ bắt nạt.

- Tiến hóa giả!

- Tiến hóa giả!

Đám người Cao Cường, Mã Lệ mở to mắt nhìn Vương Song, bọn họ không thể tin rằng Vương Song lại là Tiến hóa giả, họ đều biết sự khủng khϊếp của Tiến hóa giả, trong thành phố giống như địa ngục này, có lẽ, chỉ Ttiến hóa giả mới có thể rời khỏi thành phố, còn bọn họ chỉ có thể nán lại nơi này, mà đến bây giờ người tiến hóa vẫn chưa rời đi, chỉ có thể là những người có thực lực cực thấp biết mình không thể ra ngoài hoặc là những người có thực lực cao nhưng căn bản không quan tâm đến sự nguy hiểm trong thành phố!

Mà Vương Song, bọn họ có nhìn thấy ba viên hỏa cầu vẫn còn bay lượn xung quanh, viên thứ nhất trực tiếp bị dập tắt, có lẽ viên thứ hai cũng có thể, bọn họ hít một ngụm hơi lạnh vô cùng kinh ngạc nhìn Vương Song, nhất thời quên cả nói chuyện.

- Các ngươi vẫn còn muốn tiếp tục sao?

Vương Song nhíu mày nhìn mọi người trầm mặc, nhíu mày nhẹ giọng nói.

Lúc này mọi người mới phản ứng lại, lập tức giật mình, đồng loạt lắc đầu như trống hỏi, đùa à, nếu như đắc tội với Tiến Hóa Giả cường đại, nói không chừng tất cả bọn hắn sẽ trực tiếp bị gϊếŧ chết, bọn hắn cũng chưa muốn chết, nếu không cũng không đến nỗi phải kéo dài hơi tàn ở đây.

Đặc biệt là Mã Lệ, trong lòng càng hối hận hơn, hối hận sao miệng mình lại tiện như vậy, dám nói những lời như vậy với Tiến Hóa Giả, nếu như đối phương truy cứu, bản thân sẽ có kết cục ra sao, nghĩ đến đây, trong lòng hắn hối hận đến xanh cả ruột.

- Tiến Hóa Giả đại nhân, mời ngài vào bên trong, vừa rồi chúng ta có mắt như mù, xin hãy bỏ qua cho chúng ta.

Vẫn là Cao Cường phản ứng nhanh, trực tiếp mời Vương Song vào, cẩn thận nói xin lỗi, mở miệng một tiếng đại nhân, hai tiếng cũng đại nhân, thái độ vô cùng cung kính.

- Đúng, đúng, đúng, vừa rồi chúng tôi có mắt như mù, xin Tiến Hóa Giả đại nhân thứ lỗi cho sự lỗ mãng của ta, không biết ngài muốn tìm ai, nếu có ở chỗ chúng ta, chúng ta sẽ tìm giúp ngài!

Nghe thấy lời nói của Cao Cường, Mã Lệ cũng tỉnh ngộ, lập tức thể hiện thái độ, muốn bù đắp cho hành vi lỗ mãng vừa rồi của mình.

Vương Song lạnh lùng liếc hắn một cái, cũng không nói gì, loại người này không đủ tư cách chọc giận hắn.

Đi thẳng vào gian nhà này, ánh mắt Vương Song nhất thời tối sầm lại, chỉ có mấy ngọn nến đang cháy yếu ớt chiếu sáng không gian nơi này, xem tình hình, nơi đây có vẻ là đại sảnh của một quán bar, nhưng hiện tại đã trở thành nơi dành cho mọi người trú thân, một đám người ăn mặc rách rưới tụ tập theo nhóm hai đến ba người, Vương Song nhìn sơ qua thấy chắc có khoảng chừng hàng chục người.

Một vài thùng rượu và thùng thức ăn được chất đống đẩy sang một bên,có người vì không có chỗ để nghỉ ngơi nên trực tiếp trải thùng giấy trên sàn nhà để ngủ, còn có những tiểu hài tử ồn ào đòi đồ ăn...

Nhìn tình cảnh nơi này, mặc dù Vương Song đã sớm đoán trước nhưng trong lòng vẫn thở dài một hơi, tai họa xảy ra, người chịu thiệt vẫn luôn là người thường, nếu bản thân không có năng lực thức tỉnh, có lẽ kết cục của hắn cũng sẽ giống bọn họ. Thậm chí có khi còn tệ hơn bọn họ.

Tuy nhiên, Vương Song rất hài lòng khi thấy những người ở đây không có vẻ gì là bị áp bức và bắt nạt, điều này cũng khiến Vương Song cảm thấy có chút thiện cảm với Cao Cường hơn.