Chương 105: Đoàn người sống sót! (2)

- Ngươi nói cũng có lý, như vậy, lần này ta tự mình đi, bọn hắn thì tạm thời ở lại nơi này với ngươi, thứ nhất có thể nghỉ ngơi một chút, thứ hai cũng có thể bảo vệ cho mẹ con hai người các ngươi.

Vương Song suy nghĩ một chút, rồi quyết định.

- Tiểu Song, ta và ngươi cùng đi! Một mình ngươi quá nguy hiểm, tốc độ của ta rất nhanh, gặp nguy hiểm, ta cũng có thể thoát khỏi cái chết, sẽ không liên lụy đến ngươi!

Lúc này Lý Tân đột nhiên đứng dậy, nhìn Vương Song, cau mày nói.

Lý Tân lo sợ tình cảnh đại chiến cuối cùng với Biến Dị Giả lại xuất hiện lần nữa, đến lúc đó bên cạnh Vương Song không có ai, chẳng phải là chết chắc rồi sao, bởi vậy, Lý Tân cùng đi với Vương Song, như vậy ít nhất hai người còn có thể tiếp ứng một chút.

Vương Song cười vẫy vẫy tay:

- Không cần, tiểu Tân, lần này ta đi một mình ngược lại rất thuận tiện, muốn đi thì đi, muốn đánh thì đánh, đám Zombie bình thường cũng đừng nghĩ vây được ta, hơn nữa ta còn có mấy viên lựu đạn đây, nếu thực rơi vào hoàn cảnh nguy hiểm, ta sẽ không lãng phí chúng!

Lúc này mọi người mới nhớ tới khi bọn hắn ở đồn cảnh sát tìm được mấy đồ tốt, một viên lựu đạn bắn xuống, cho dù tường đồng vách sắt cũng sẽ bị đạp nát, bởi vậy, sự lo lắng trong lòng tất cả mọi người mới buông xuống một chút.

Lý Tân suy nghĩ, thấy Vương Song kiên trì như vậy, không lên tiếng nữa.

Mà những người không biết chuyện, ví như Vu Phượng, Trương Lỗi, Tô Vi, Lưu Hâm thì mang vẻ mặt không thể tin được nhìn Vương Song, tên này còn có lựu đạn! Ngay cả Đổng Châu cũng có chút kinh ngạc, tiểu tử này thế mà mang đến cho mình rất bất ngờ, so với những chuyện bản thân đã trải qua mười năm cộng lại còn nhiều hơn, thật không biết còn có thể mang đến cho mình bao nhiêu kinh hỉ nữa.

- Được rồi, các ngươi ở lại nhà Đổng Châu đợi, ta đi trước, địa điểm xung quanh không ít, khoảng cách cũng không gần, khả năng buổi tối sẽ không về được, các ngươi không cần lo lắng!

Vương Song dứt lời muốn rời đi.

- Đại ca ca, sao ngươi lại đi rồi?

Lúc này, Mộng Kỳ lần nữa từ trong phòng đi ra, bị Đổng Châu đuổi đi có chút không vui, hơn nữa nhìn thấy Vương Song sắp phải rời đi, có chút khẩn trương mở miệng hỏi, nói xong bắt được góc áo Vương Song, đôi mắt trong veo như nước mở to nhìn về phía Vương Song, thỉnh thoảng lại quay đầu lại nhìn mẹ mình, giống như muốn hỏi thăm.

- Ha ha, Mộng Kỳ, Đại ca ca có chút việc phải đi làm, rất nhanh sẽ trở lại!

Vương Song cười an ủi tiểu nữ hài một chút, nói xong, từ trong túi tiền lấy ra một viên kẹo đường màu vàng đưa cho nàng:

- Mộng Kỳ nghe lời, đại ca ca trở về sẽ mang cho ngươi đồ ăn ngon được không?

Ai ngờ tiểu nha đầu vậy mà trợn mắt, dừng một chút rồi cầm lấy kẹo đường của Vương Song, nói rằng:

- Người ta đã sớm đã qua tuổi ăn kẹo, ngươi còn đối với ta như tiểu hài thế hả? Hừ?

Tuy nói vậy, nhưng nàng vẫn nắm chặt viên kẹo kia trong tay.

Mọi người hiểu ý cười cười, thân thể Vương Song hóa tàn ảnh biến mất, đối với toàn cảnh trong bản đồ thành phố Giang Nam, hôm nay hắn cũng đã xem hết toàn bộ, bởi vậy, không cần người dẫn đường.

......

Một giờ sau, thân ảnh Vương Song xuất hiện ở nóc một tòa cao ốc, nhìn phía xa trời chiều dần dần hạ xuống, vốn dĩ trên đường xe cộ đi lại như nước nhưng hiện giờ toàn bộ bị Zombie chiếm cứ, các cửa hàng đều đóng cửa, những mảnh thủy tinh rơi đầy đất, xe cộ tùy ý vứt ven đường, rất nhiều chiếc xe trên thân còn bốc khói đen, có chiếc bị đâm nát nhừ, các loại rác rưởi bay đầy trời khiến cho hai mắt Vương Song tối lại.

- Một ngày nào đó, ta sẽ rồi trở lại, đoạt lại toàn bộ nơi đây!

Vương Song nhỏ giọng nói , trên người toát ra một loại khí phách kiêu ngạo khó diễn tả thành lời, nói xong lại nhìn xung quanh, trong giây lát mắt sáng lên, nơi đó mới nhìn giống như lối đi vào một hẻm nhỏ bị người đặt hàng rào bao vây chặt chẽ, bên trong có ít xe cộ, toàn bộ hẻm nhỏ đều bị những chiếc xe ngăn lại!

- Tìm được rồi!

Vương Song trực tiếp xuống lầu, mấy phút sau xuất hiện ở trước hẻm nhỏ, nhìn cửa vào bị chặn kín mít, trong đầu hiện lên hình ảnh khách sạn trước đó!

Không sai, nơi đầu tiên Vương Song tìm được chính khu vực gần quán bar, nơi phát sinh dị biến vào ban ngày, quán bar nhân số ít nhất, còn có đầy đủ đồ ăn, hơn nữa quán bar vừa vặn nằm trong con hẻm nhỏ, địa thế vắng vẻ, chỉ sợ cũng có một số việc làm ăn bất chính, cho nên mới mở quán bar ở nơi như này.

Chẳng qua Vương Song không để ý nhiều, chỉ cần đạt được mục đích của mình là tốt rồi.

Vương Song trực tiếp bay qua hàng rào, giẫm lên bên trên nóc những chiếc xe mà đi qua, chưa chạy bao lâu, có một ngã rẽ, lúc này Vương Song cảm thấy trong góc có người đang rình quan sát chính mình, trong lòng không khỏi vui vẻ, có người là tốt rồi, chỉ sợ không có ai!

- Ngươi là ai? Tới nơi này làm gì?

Đột nhiên, nam tử từ trong góc hẻo lánh trước mặt cầm một chiếc gậy đầy gai nhọn chỉ vào Vương Song, đầy cảnh giác thấp giọng quát, vừa dứt lời, còn có ba người đồng thời xuất hiện, vừa xuất hiện đã lập tức vây lấy Vương Song.