Vì không bị ngoại giới quấy rầy, Đường Thù sau khi chấm dứt bế quan cũng không có mở máy liên lạc, mà là chờ Diệp Tử Tân xuất quan, mới đem máy liên lạc một lần nữa mở lên.
Diệp Tử Tân hừ ca đem mỹ thực trong không gian bày ra một bàn, cũng không biết hắn từ nơi nào đem ra hai ngọn nến hồng đặt tại hai bên bàn. Hắn còn lợi dụng thời gian nhàn rỗi, đem thiết bị phát điện bằng năng lượng mặt trời đặt ở sâu bên trong không gian đem ra, thành công điều hòa hơi ấm sau kéo ra một điểm khoảng cách với bên ngoài, cũng tăng thêm một chút ấm áp của nhà.
"Chúng ta phải đi về." Đường Thù mặt bình tĩnh đi tới, theo tư tâm mà nói y không hề muốn nhanh như vậy liền chấm dứt thế giới riêng của hai người.
Này cũng là bên trong dự kiến, dựa theo tính cách của Đường lão đại, có thể đem y chờ ở đây lâu như vậy đã là chuyện rất kỳ tích. Diệp Tử Tân trên tay dừng một chút, mở ra một chai rượu vang đỏ rót vào ly chân dài, giống như không thèm để ý hỏi: "Là Kinh thành đã xảy ra chuyện gì sao?"
"Hệ thống nước sạch đã nghiên cứu chế tạo thành công, cũng phân phát cho mỗi khu an toàn." Đường Thù lắc lư ly chân dài, mày y nhíu rất sâu, trong lời mang theo lo lắng rõ ràng: "Lão gia tử bị chính phủ triệu đi mở hội, lại không trở về."
Diệp Tử Tân cảm thấy chính mình hoàn toàn không nghe hiểu liên hệ trước sau của hai câu này: "Có ý gì?"
Đường Thù nhấp một ngụm, y mắt thấy Diệp Tử Tân sau khi xuất quan đem cả biệt thự ép buộc một lần, lại không thể không lập tức rời đi, có bao nhiêu cảm giác thua thiệt: "Chính phủ nói là vì bí mật bảo hộ lão gia tử an toàn, nhưng người quân đội hoài nghi lão gia tử là bị giam lỏng, đang tạo áp lực cho chính phủ đòi người, chúng ta buổi sáng ngày mai khởi hành trở về."
Diệp Tử Tân lười biếng duỗi thắt lưng: "Đêm nay đi thôi... Ngồi thiền lâu như vậy, em cũng muốn ra ngoài vận động chút."
Đường Thù tạm dừng một lát: "Ngày mai lại đi cũng giống nhau."
"Không giống nha." Diệp Tử Tân lắc lắc đầu, khóe miệng gợi lên nụ cười: "Anh đã ngốc không nổi, cho nên bồi em ăn xong bữa cơm này, chúng ta liền đi trở về." (anh thật tri kỷ mà)
"Được." Kỳ thật mặc dù Diệp Tử Tân không nói, Đường Thù cũng sẽ bồi hắn ăn xong bửa cơm này, hơn nữa vô luận thân ở nơi nào, y cũng chưa từng tính cùng Diệp Tử Tân tách ra.
Đường Thù cả đời này làm rất nhiều chuyện, cũng rất ít truy cầu điều gì, cùng Diệp Tử Tân làm bạn là truy cầu duy nhất của y.
Diệp Tử Tân nói tiêu sái, khi thật rời khỏi biệt thự lại vẫn có một chút không tha, này dù sao ý nghĩa sinh hoạt an dật của hắn đã xong rồi.
"Thích về sau còn có thể trở về." Đường Thù đang lái xe tăng, ban đêm đường núi khó đi, tuy rằng đường xe chạy chưa thanh lý, nhưng ngồi xe tăng vẫn so với đi bộ xuống núi thuận tiện hơn. Chờ bọn hắn đột phá Trúc Cơ, có thể ngự kiếm phi hành sau liền có thể thuận tiện rất nhiều.
Diệp Tử Tân ngồi ở bên cạnh Đường Thù, vẫn có chút tiếc nuối, địa phương này khó được cho hắn cảm giác gia đình: "Nếu như cũng có thể tùy thân mang theo..."
"Động tiên của tiên gia cũng có thể đổi sao? Tỷ như tùy thân không gian của Cố Quân Ngôn ở trong nguyên tác." Diệp Tử Tân thuận tay điểm mở màn hình, mặt trên những thứ có thể đổi nhiều lắm, hắn mỗi lần đều là cần muốn cái gì liền tra tìm cái đó.
Hệ thống quân: Trong hệ thống cũng không có đầy đủ động tiên, nhưng Nạp Hư thạch để chế tác động thiên tiên phủ tôi nơi này quả thật có, còn lại cần chính cậu đến động thủ.
Diệp Tử Tân nghe đến đó cũng khó có được hưng trí: "Tích phân của tôi đủ đổi hả?"
Hệ thống quân: Kí chủ, tích phân hiện tại của cậu đã âm.
"..." Tựa hồ từ trong thanh âm hệ thống nghe ra hương vị nghiến răng nghiến lợi, Diệp Tử Tân yên lặng xoay đầu.
"Làm sao vậy?" Đường Thù bớt thì giờ liếc mắt nhìn Diệp Tử Tân một cái, từ lúc lên núi Diệp Tử Tân liền cùng Đường Thù thẳng thắn sự tồn tại của hệ thống. Đường Thù nguyên bản đã có chút dự đoán, nhưng cũng không ngờ là loại hệ thống tồn tại nghịch thiên này, bất quá Diệp Tử Tân thường xuyên thất thần cùng khi thì lầm bầm lầu bầu ngược lại toàn bộ đều giải thích được.
Diệp Tử Tân đến nay duy nhất đối Đường Thù giấu diếm, chính là chuyện hắn đều không phải là Diệp Tử Tân của vị diện này này. Dù sao thế giới kia đã không trở về được, không cần thiết lại cố ý đề xuất.
"Em nghĩ làm một cái tùy thân không gian có thể cho người đi vào." Diệp Tử Tân nghĩ nghĩ tiếp tục nói: "Nhưng không có tích phân..."
"..." Đường Thù đưa tay mở ra hai cái rương phía sau xe, bên trong đều chứa đầy tinh hạch, trong đó hơn phân nửa đều là màu lục. Toàn bộ là y nửa tháng này đánh trở về, dùng tinh hạch đổi tích phân là phương thức duy nhất không cần Diệp Tử Tân tự mình đi hoàn thành. "Chúng ta tu luyện cũng không cần tinh hạch."
Bên trong tinh hạch tuy rằng ẩn chứa linh khí, nhưng so với linh khí trong linh thạch lại pha tạp hơn nhiều, trừ còn tồn tại tạp chất khác, cũng không thích hợp dùng trong tu hành. Bất quá ở trong mạt thế, tinh hạch lại đại diện cho tài phú, giống Đường lão đại đem ra một thùng lại một thùng tinh hạch như vậy, cũng thực làm cho Diệp Tử Tân nghẹn lời một phen.
Hắn chỉ đem một thùng tinh hạch trong đó đổi thành tích phân, một thùng khác lại gửi vào không gian để dự phòng.
Bởi vì nhiệt độ không khí liên tục hạ thấp, tuyết trên đường núi tích thành độ cao nửa người, mặc dù là xe tăng cũng rất khó đi qua.
"Tuyết lớn tốt lắm." Diệp Tử Tân xoa xoa hai tay càng không ngừng biến ra Hỏa Cầu lớn nhỏ oanh đầy đất, thời tiết rất lạnh, hắn không thể không thời khắc vận chuyển linh khí tới làm ấm.
Bản thân Đường Thù là biến dị Băng linh căn, tương đối mà nói không hề ngại lạnh, chỉ tiếc dị năng của y trên phương diện sưởi ấm thật sự không có giúp đỡ quá lớn. Chỉ có thể nhìn Diệp Tử Tân vừa chơi lửa, vừa đem bản thân quấn thành một quả cầu.
Chờ bọn hắn chạy đến phụ cận khu an toàn Kinh thành, trời đã tờ mờ sáng, từ vị trí của bọn họđã có thể nhìn đến tường thành cao ngất của khu an toàn.
"Giống như so với trước khi chúng ta rời đi cao hơn không ít." Cũng hoang vắng hơn... Diệp Tử Tân đem câu phía sau thu lại, thời tiết lạnh như vậy có lẽ có thể hạn chế hành động của tang thi ở trình độ nhất định, nhưng đồng thời cũng tước đoạt không gian sinh tồn cuối cùng của rất nhiều người. Hắn có linh khí hộ thể cũng cảm thấy lạnh khó có thể chịu được, vậy người thường ở khu an toàn phải sống qua mùa đông này như thế nào?
Còn không chờ bọn hắn lái vào khu an toàn, thanh âm Mục Chi Hằng liền nhanh chóng truyền tới: "Lão đại, các cậu ở ngoài khu an toàn chờ, ngàn vạn đừng tiến vào."
Diệp Tử Tân nhìn toàn bộ người võ trang che ở trước đường chậm rì rì hồi đáp: "Đại khái muốn vào cũng vào không được."
"Đường tiên sinh, chúng tôi là người của đội điều tra đặc biệt, mời cậu theo chúng tôi đi một chuyến." nam nhân âu phục mặc màu đen lấy ra giấy chứng nhận của đội điều tra đặc biệt đưa về phía trước, gã tin tưởng người trong xe tăng có thể thấy rõ.
Đội điều tra đặc biệt là tổ chức dị năng chính phủ xây dựng khi mạt thế, chủ yếu phụ trách điều tra đối với một số địa điểm đặc thù cùng sinh vật có dị năng. Nhân số trong đội ngũ này đến nay không vượt qua ba mươi người, nhưng mỗi một người đều có dị năng đặc thù.
"Lý do." Đường Thù trực tiếp nhảy khỏi xe tăng, trước mạt thế vũ khí dùng sắt thép tạo ra còn ngăn không được một móng vuốt của tang thi cấp 4, hiện đến nay xe tăng cũng bất quá chỉ là phương tiện giao thông mà thôi.
Nam nhân thu hồi giấy chứng nhận lấy ngữ khí giải quyết việc chung nói: "Rất xin lỗi Đường tiên sinh đây là mệnh lệnh của trên cấp, không có lý do gì."
"Ân... Kia chỉ sợ nhóm anh phải đi không một chuyến." Diệp Tử Tân ghé vào xe tăng, cũng không muốn nhảy ra, đại khái là vì thời tiết rất lạnh ngay cả khi nói chuyện thanh âm đều trở nên lười biếng.
Dựa theo tin tức bọn họ nhận được, quan hệ của quân đội cùng chính phủ đã buộc chặt thành một sợi tùy thời có thể cắt đứt, Đường Thù là người Đường gia, tại tình hình này tự nhiên không thể đi theo người chính phủ rời đi.
Nam nhân cũng không có nhìn Diệp Tử Tân mà vẫn nhìn chằm chằm Đường Thù nói: "Hi vọng Đường tiên sinh không nên làm chúng tôi khó xử."
Đi cùng với lời khó xử trong miệng gã là thủ hạ bày ra đội hình chữ nhân, âm thầm hình thành xu thế vây quanh.
Diệp Tử Tân giật giật cánh tay, than thở: "Trời lạnh như vậy, quả thật hẳn nên vận động một chút."
Chu Kỳ xác nhận phương hướng vị trí của Đường Thù cùng Diệp Tử Tân sau, Đường Yến tự mình lái xe mang theo Mục Chi Hằng cùng Chu Kỳ chạy tới ngoài khu an toàn.
"Tôi đây là lần đầu tiên ngồi xe anh lái." Mục Chi Hằng sắc mặt không tốt lắm, nếu như điều kiện cho phép mà nói hắn tựa hồ tùy thời đều có thể ói: "Hi vọng cũng là một lần cuối cùng."
Chu Kỳ đã nói không ra lời, cậu ta chỉ cứng ngắc ngón tay chỉ chỉ vị trí trên màn hình, lập tức đem chính mình lui thành một đoàn, tựa hồ phương thức như vậy có thể hảo hảo trấn an dạ dày rung chuyển của cậu ấy.
Liền tính Chu Kỳ không chỉ Đường Yến cũng đã thấy được xe tăng đậu ở giữa đường, cùng hai người không hề có hình tượng dựa vào nhau bên xe tăng kia.
"Các cậu không phải lọt vào tập kích sao?" Đường Yến sau khi xuống xe nhíu nhíu lông mày, tựa hồ đối với trạng thái hai người kia hoàn hảo không tổn hao gì cũng không hài lòng, vì đuổi kịp thời gian hắn vừa rồi thiếu chút nữa trực tiếp phá ra cổng lớn của khu an toàn.
Diệp Tử Tân chỉ chỉ bên trong xe tăng, những người vừa rồi chặn đường đang bị trói thành một đoàn quăng ở bên trong. Những dị năng giả tinh anh đó chỉ sợ là chết sống đều không thể tưởng được, chính mình sẽ có một ngày khinh địch mà bị hai người đả bại như vậy: "Đã thu phục, có thể nguyên dạng đuổi về."
"... Vừa đi vừa nói chuyện đi."
Còn không chờ Đường Yến lên xe, Mục Chi Hằng liền đoạt lấy vị trí điều khiển trước, dạ dày hắn cũng không chịu nổi ép buộc như vậy.
Mục Chi Hằng cũng không có trở về từ cổng khu an toàn, mà là đem đầu xe quay lại, đi trên một con đường khác.
"Người chính phủ tựa hồ đang tìm cậu cùng em dâu, bọn tôi hiện tại cũng không làm rõ được bọn họ rốt cuộc muốn làm gì." Bị đoạt đi vị trí điều khiển, Đường Yến dứt khoát cũng chui vào xe tăng, như hổ rình mồi nhìn chằm chằm Diệp Tử Tân điều khiển xe tăng, rất có xu thế đoạt lấy mà lái.
Mà người áo đen bị quăng tới một nơi cản gió, ở lại ngoài khu an toàn. Nếu như không có ai lại đây tìm kiếm mà nói, bọn họ còn cần ở nơi đó ngồi một ngày mới có khả năng hoàn toàn giải phóng.
"Đổi xưng hô khác... Tôi có lẽ có thể suy xét đem xe tăng cho anh mượn lái." Diệp Tử Tân quay đầu, biểu tình nhìn qua có chút cứng ngắc.
Đường Yến dừng một chút, thử xưng hô: "Em dâu?"
Diệp Tử Tân lại yên lặng đem đầu nhéo trở về: "Thôi... Tôi không nên thử câu thông bình thường cùng người Đường gia."
Đường Thù đánh gãy đối thoại không dinh dưỡng của bọn họ trực tiếp hỏi: "Lão gia tử là khi nào thì bị mang đi?"
"Là ở mười một ngày trước, khi đó hệ thống nước sạch đã nghiên thành công và thử dùng ở căn cứ Kinh thành, cũng đem phần dư đưa đến khu an toàn phụ cận." trong thanh âm Đường Yến nhiều ra vài phần trầm trọng: "Đại đa số địa phương trong khu an toàn chúng ta đều phái người đi tra qua, không có nửa điểm dấu vết, bọn họ sẽ không đến mức đem lão gia tử mang khỏi khu an toàn giấu đi."
"Uy vọng của Đường gia ở nơi nào, bọn họ không dám động thủ với lão gia tử." Đường Thù hơi tạm dừng: "Yên tâm tôi sẽ tìm được được ông."
Khu an toàn Kinh thành chỉ lớn như vậy, liền tính đào ba thước y cũng sẽ tìm được người.
Tác giả có chuyện muốn nói:
Tiểu kịch trường:
Hằng ngày của Tiểu Bạch ...
Diệp Tử Tân do dự nhìn phiên bản Tiểu Bạch thu nhỏ lại quấn trên ngón tay: Thời điểm mi là rắn uy thịt cho mi, thời điểm mi là giao tao nên uy mi cái gì... ( chủ yếu là đồ vật thần mã nào có thể nhét vào cái miệng nhỏ như vậy nha... )
Đường Thù: canh rắn...
Diệp Tử Tân: (⊙_⊙) thật hung tàn!