Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Mạt Thế Chi Thần

Chương 17: Thằng Chả Phát Rồ Rồi!!

« Chương TrướcChương Tiếp »
-----Nhà Chính -----

Bây giờ Tử Minh ngồi hoang mang trong đại sảnh, ngồi cạnh còn có gia chủ của hai nhà Mặc, Huyền : Mặc Lung và Huyền Ca. Sắc mặt ba người thì có 2 người đang không hiểu cái gì đang xảy ra, còn 1 người thì hoang mang đến vã mồ hôi.

" Ông bạn, làm sao thế?" Gia chủ Mặc Gia là người đàn ông tuấn mĩ, nay đã gần 80 nhưng vẫn là hình dáng thời 18 xuân xanh.

" Đừng bảo lại làm gì thất đức rồi nhé?" Huyền Ca cười ha hả, khuôn mặt trẻ con nhìn ngây thơ vô số tội dù tuổi thực cũng đã đến hàng cụ kị luôn rồi.

Tử Minh chống cằm lên bàn, sau rồi không chịu nổi nữa úp mọe cả mặt xuống, âm thanh giống như khóc nấc lên. Quản gia Tế Hoa chuyên nghiệp đưa lên khăn tay để gia chủ lau nước mắt.

" Ngu rồi, ngu rồi, ngu thật rồi !!!"

"" Tôi biết não ông thiếu sót nhưng ông phải nói mình đã làm gì chứ?" Huyền Ca không ngại đâm chọt.

Bình thường thì Tử Minh đã gân cổ cùng Huyền Ca xả mưa xuân rồi, nhưng hôm nay chỉ ụp mặt xuống bàn. Tình hình có vẻ nghiêm trọng hơn, đến Mặc Lung còn bắt đầu cảm thấy sốt ruột, bao nhiêu dự cảm xấu nhè ngay lúc này mà ùa hết tới.

" Tôi cho 2 thằng nhóc kia đi tìm quan tài."

" A Thiên với Tiểu Thần?" Huyền Ca với Mặc Lung đồng thanh. " Thế có cái má gì để lo?"

Hai thằng chả mạnh đến đíu phải người nhà này luôn rồi, đi ra ngoài chỉ có làm gỏi người ta thôi chứ ai làm gỏi được chúng?

" Tôi... tôi..tôi tách hai đứa ra...." Tử Minh ôm mặt nức nở.

" !!!!! "

" ĐỆT !!!!!! CÁI ĐỜ MỜ !!!! ÔNG ĐIÊN RỒI !!!!" Tức thì cả 2 gia chủ gào lên, âm thanh giống như loa cao tần muốn đánh thủng trần nhà.

" Vân Ảnh !!!! Mau mau gọi đám Mặc Hoàng đến, trang bị đầy đủ chuẩn bị đánh trận !!" Mặc Lung lập tức ra lệnh, bản thân thì bật dậy chạy nhanh về nhà mình.

" Huy Khu đâu?! Đứa nào rảnh gọi ra hết, chuẩn bị ứng chiến !!" Huyền Ca cũng gấp chả kém ai.

" Tử Minh ông điên con mẹ nóa rồi !!! Tách hai thằng chả ra 1 trong 2 đứa cuồng bạo lên là đi tong cả đám đấy !!! " Huyền Ca cầm cổ áo Tử Minh lắc đến sắp rớt đầu người ta. " Lần trước chúng xa nhau có 5 ngày thôi mà Tử Thần lên cơn làm sập con mẹ nó 1 vùng 100 km2 thành hố sâu tử thần rồi kia kìa !!! Ông nghĩ thế nào mà cho 2 đứa tách ra hả hả hả hả hả hả hả ???"

" Tử lão gia lần này liều mạng quá. " Quản gia Vân Hy của Huyền Ca còn cảm thấy phải lau mồ hôi thay cho đồng nghiệp Tế Hoa của mình.

" Ha ha ." Ngoài cười trừ ra quả thực Tế Hoa không thể nào thốt ra từ gì khác, lúc mới đầu nếu biết gia chủ định tách hai thiếu gia ra thì dù có bị đưa ra thiêu sống ông cũng tông cửa xông vào ngăn cho bằng được.

Chứ tách hai người kia chẳng khác nào đem cả bọn thiêu sống chết chùm cả. Cặp sinh đôi duy nhất trong hơn 1000 năm, đã thế cả hai người đều thuộc dạng Boss ẩn nữa, gia chủ 3 nhà chính đì còn khó nói gì đến hội dân ngơ như bọn họ. Đã vậy 2 người còn giống nhau nên đách phân biệt ai với ai, cuồng hóa rồi bố con thằng nào phân biệt nổi? Sức phá hoại còn trâu hơn hạt nhân nguyên tử, dù rằng nhà chính hầu như ai cũng có sức phá hoại tầm cỡ đấy nhưng không bì kịp mức độ điên lên là bố mài cân thế giới, đách cần biết mài là ai như cặp sinh đôi kia cả. 1 đứa còn đỡ đằng này cả đôi thì khác méo gì đại chiến thế giới, cho nên mới nói lần này Tử lão gia chơi liều quá rồi.

Ngay lúc này màn hình điện từ xuất hiện trong không khí, trên là khuôn mặt của Huyền Phù giờ đã méo sắp không ra hình dạng luôn rồi.

" AI AI AI AI AI AI AI?? Ai tách hai thằng chả kia ra ?????" Thân là một người có năng lực bói toán, Huyền Phù lại chả bao giờ bói ra số phận của bản thân với đám người thân, vì bọn họ không phải sinh vật sống.

Lần cuối gặp 2 thằng em họ kia thấy chúng nó vẫn dính với nhau an tâm biết bao nhiêu, vậy mà giờ tin cầu cứu khẩn cấp truyền về, lại còn dùng loại có gắn vệ tinh hiện đại tốc độ nhanh nhất truyền về. Mới đầu còn nghĩ tận thế cmnr, còn chuyện gì phải lo? Ấy thế mà chỉ bằng 1 tờ giấy 4 chữ viết vội mà sức công phá còn kinh khủng hơn tin có tận thế giáng lâm.

TỬ THIÊN CUỒNG BẠO.

Lúc nhìn được dòng đấy Mặc Hoàng và Huyền Phù nếu trái tim còn đập chắc chắn đột quỵ chết luôn, thế méo nào thằng chả phát rồ đến mức bật chế độ thế giới này là của bố mày rồi. Lúc đấy địch ta còn nhận ra sao? Méo !

Ngoài thằng em nó thì nó đách nhận ra ai với ai cả!!

Bên dưới còn có tên người gửi : Huy Lan.

Vừa nhìn là biết thanh niên này không ngăn nổi Boss rồi, không còn dùng dụng cụ khẩn à?

Tử Minh càng nghe con tim càng nhói đau, đâu phải ông không biết nhưng cứ nghĩ hai thằng nhỏ làm việc hiệu suất ghê lắm, trình chúng nó muốn làm nhanh thì 3 - 4 ngày là bao nhiêu quan tài cũng về huyệt hết, ai ngờ chúng nổi hứng chạy đi giao lưu chứ, cái vờ lờ là còn tách nhau ra ra ra!!

Thân là người làm cha sấp nhỏ Tử Gia, Tử Minh lần này không thể không công nhận bản thân trót dại luôn rồi.

" Lần này tôi tự mình đi, TT_TT. " Biết sai phải sửa.

Huyền Ca mặt bây giờ méo chả khác gì Huyền Phù, đó là cái vẻ mặt mà đám bạn chí cốt trưng ra khi nghe bạn nói bạn muốn giải cứu thế giới đó, méo tin lồ lộ luôn.

" Ông bạn, đừng đùa. Một mình ông bình thường nói 2 thằng còn chả thèm care, giờ nó có nhận ra ông không mới là vấn đề cốt lõi. Một mình ông đòi cân nó ? Thà bây giờ ông xách xác đi kiếm xem Tiểu Thần ở nơi nào kìa.... "

Huyền Ca không thể không khuyên, dù bình thường đâm chọt, chọc gậy bánh xe đã thành thói quen nhưng dù lần này có đau thế nào cũng phải nói ra, không thì lại thấy ông bạn già bị chính thằng con mình làm gỏi, mất mặt lắm.

Chỉ một câu của Huyền Ca lại làm cho phía bên kia màn hình gào lên thêm một tiếng hét chói tai.

" CÁI ĐỆT !!!!" Mặc Hoàng cảm thấy bản thân ngu luôn rồi.

" Mau mau mau, thông báo cho mấy người bảo vệ Tiểu Thần mau lôi nó ra đánh ngất, đánh ngất Tiểu Thần mau !!"

Lúc này cả hai gia chủ mới nhớ ra, 1 đứa lên cơn rồi, đứa còn lại khẳng định trốn không thoát khỏi số phận Cuồng lên theo đâu hả? Ai nói với tôi không phải đi, mau nói đi !!!

Mà lúc này, Mặc Lung đã nhanh chóng về dinh lôi đám con nhà mình ra vũ trang đầy đủ chuẩn bị đi đánh Boss.
« Chương TrướcChương Tiếp »