Chương 13: Đợt Tấn Công Đầu Tiên (1)

Buổi sáng khá âm u, mưa phùn giăng khắp nơi, bầu không khí ẩm ướt như đang nhắc nhở mọi người không quên hoàn cảnh đang phải đối mặt. Huy Lam và Tử Thần ngồi ở phòng khách đợi đoàn người Ma Tu, Tử Thần vốn không cần ăn nên mang 1 phần bánh mì với ít mứt hoa quả. Tử Thần vẫn luôn là bộ dáng nước sông không phạm nước giếng, luôn nhắm mắt dưỡng thần, Huy Lam đứng hơi dựa vào lưng ghế của Tử Thần , im lặng vừa ăn vừa quan sát xung quanh.

Đoàn người của Ma Tu cũng không tính là nhiều, chỉ khoảng 25 người. Không hổ xuất thân xã hội đen, vũ khí cũng trang bị đầy đủ lắm, có lẽ trước khi mạt thế đang chuẩn bị giao dịch gì đó chăng?

Có một số người nhìn 2 vị khách nhàn nhã, không có ý định giúp đỡ thì muốn lên tiếng nhưng liền bị Lôi Long cản lại ( là người đàn ông mặc bộ rằn ri í.), chỉ thấy Lôi Long lắc đầu rồi để họ đi làm việc khác, 2 người này không phải người bọn họ có thể sai bảo.

Phải mất đến một giờ mọi thứ mới sắp xếp xong, đoàn người của Ma Tu có tổng cộng 7 chiếc xe việt dã, nhưng vật tư cũng quá nhiều nên thiếu chỗ cho 2, 3 người.

" Boss, thiếu chỗ cho 3 người." Lý Ân báo cáo.

" Vật tư không thể bỏ lại, nhưng cũng không thể để anh em lại." Hình Khải nói.

Ma Tu vốn đang phân vân không biết làm thế nào thì Huy Lam đi đến, sau khi gật đầu coi như chào với bọn Lý Ân thì quay sang hỏi Ma Tu.

" Nếu không ngại, mấy người có thể chung xe với chúng tôi."

Hình Khải dùng ánh mắt ngờ vực nhìn Huy Lam, đúng là bọn họ đang cần chỗ nhưng làm vậy không sao chứ?

" Đồ của chúng tôi cũng không nhiều lắm, thiếu gia nói không sao cả." Huy Lam như đọc được ý nghĩ của Hình Khải.

Cũng không đợi trả lời, Huy Lam nhanh chóng đi về phía chiếc Hummer dừng cách đó không xa, phía sau thùng xe có chất vài món đồ đã trùm bạt che mưa. Tử Thần ngồi trong xe lơ đãng nhìn ra ngoài cửa, đầu ngón tay có vài sợi gai màu đen nhô lên rồi cọ cọ ngón tay như làm nũng.

" Đám tang thi bắt đầu di chuyển rồi à?" Tiếng nói phát ra rất nhỏ. " Anh trai, phải cẩn thận bên cạnh."

Cuối cùng Ma Tu, Lôi Long và Hình Khải quyết định đến ngồi chung với Huy Lam, Lý Ân thì ở cùng đoàn xe để tiện quản lí. Huy Lam làm lái xe, Lôi Long và Ma Tu ngồi ghế sau. Vừa mở cửa đã thấy Tử Thần tựa đầu cửa xe ngủ mất rồi, Ma Tu lại do dự.

" Đừng để ý nhiều, mọi người cứ ngồi đi." Huy Lam nói.

" Như vậy không sao chứ?" Lôi Long nhìn Tử Thần, người này thiếu ngủ đến thế sao?

..................................................................................................

Điểm đến tiếp theo là một thị trấn nhỏ, cách khoảng 200km. Lộ trình của bọn họ dài đến 500 km, theo như đài báo thì phía Đông có vẻ an toàn nên Ma Tu mới quyết định đến thành phố Q ở đó. Hình Khải đích thị là tên lắm mồm bậc nhất, vừa đi được một lúc đã lôi kéo Huy Lam nói một đống chuyện. Lôi Long và Ma Tu nhịn không được cũng muốn biết thêm vài thông tin, sau cùng ngoài Tử Thần đang ngủ thì bọn họ cũng trao đổi được không ít thông tin.

" Cậu nói dị năng?" Lôi Long ngạc nhiên.

" Mấy người không ai có sao?" Huy Lam ngờ vực. " Đại thiếu gia nói sau khi tỉnh dậy thì một vài người sẽ thức tỉnh dị năng, nhưng rất ít."

Ma Tu dường như đang suy nghĩ gì đó, sau đó giơ bàn tay lên, lòng bàn tay xuất hiện vài tia lửa điện tí tách.

" Ý cậu là như này ?"

Hình Khải trố mắt luôn, Lôi Long cũng kinh ngạc.

" Boss??!"

" Đúng là lúc tỉnh dậy tôi phát hiện được bản thân có chút khác thường, sau đó 1 vài anh em cũng đến tìm tôi nói chuyện." Nhìn lòng bàn tay mình Ma Tu nói. " Hóa ra thứ này gọi là dị năng sao?"

" Dị năng cũng có nhiều loại, cũng có trường hợp thức tỉnh muộn. Nhưng chắc chắn rằng không phải ai cũng có." Huy Lam nhàn nhạt nói, mắt nhìn thẳng.

" Huy Lam cậu biết thật nhiều." Lôi Long cảm phục. " Chẳng lẽ cậu cũng có?"

" Tôi là lôi hệ, giống anh." Nếu hắn không có thì sẽ được điều đi phục vụ cho thiếu gia sao? Không có cửa đâu!

" Vậy còn ..... " Hình Khải liếc nhìn thiếu niên đang nhắm mắt.

" Tôi không biết." Không biết vì bọn họ chưa từng thấy họ sử dụng dị năng của mình, chỉ có những người cận vệ riêng mới có quyền được biết.

Ma Tu dừng ánh mắt trên người Tử Thần, chẳng lẽ người này không có? Trước đây hắn từng nghĩ người này rất mạnh, mạnh đến mức không còn gì có thể lọt vào mắt cậu ta. Nhưng đó là trước mạt thế, nếu là bây giờ thì không có dị năng sẽ rất khó sống được. Nhưng thân là một dị năng giả Huy Lam vốn không cần phải tự mình bảo vệ người này như vậy.

Sau đó, bọn họ lại trao đổi thêm được thêm một vài thông tin, coi như đôi bên cùng có lợi.

Khi trời xẩm tối thì cũng đến được trấn nhỏ, không ngoài dự đoán, đìu hiu đến đáng sợ. Khi Huy Lam chuẩn bị mở cửa xuống xe thì bị một giọng nói chặn lại.

" Ngồi yên đấy." Tử Thần trầm giọng nói.

Bàn tay mở cửa của Huy Lam, Hình Khải và Lôi Long lập tức dừng lại.

" Có chuyện gì sao? " Lôi Long nhìn Tử Thần.

Đoàn xe phía sau cũng dừng lại nhưng thấy boss chưa ra nên cũng không ai xuống xe, không dám manh động.

" Lam, đem súng của cậu ra."

Tử Thần quay sang nhìn Ma Tu và Lôi Long, ánh mắt đen lạnh lẽo nhìn thẳng vào bọn họ.

" Gọi người của anh đi, đám tang thi đó đến rồi."

Huy Lam lập tức làm theo lời của Tử Thần, ngay lập tức lấy súng đặt bên người ra. Đám người Ma Tu còn chưa hiểu cái gì thì bỗng nghe tiếng gào rú phát ra từ trong trấn nhỏ kia, giật mình quay ra nhìn.

Một đám tang thi khoảng 20 - 30 con đang loạng choạng đi tới, vì trời đã hơi tối nên tốc độ của chúng có phần nhanh hơn ban ngày. Lôi Long ngay lập tức xuống xe chạy về phía đoàn đằng sau, Hình Khải cũng vậy. Trước Khi xuống xe Ma Tu nhìn qua Tử Thần, tại sao người này biết?

" Huy Lam, lát nữa đổi sang dùng đao, chỉ bắn vài con tang thi hình thể lớn. Còn lại chém đầu bọn chúng, sau đó lấy tinh hạch về." Tử Thần vuốt vuốt sợi gai màu đen đang cọ cọ ngón tay.

"Vâng, Thiếu gia."

Khoảng 20 phút sau, từ trong trấn quả thật trào ra rất nhiều tang thi thân hình thối rữa, có một số còn lủng lẳng ruột lòi ra, hay nhãn cầu dính trên mặt vì máu đông mà bết lại với nhau. Gìa trẻ lớn bé đủ cả, quả thật rất kí©h thí©ɧ thị giác.

Đám người Lôi Long đồng loạt xả súng, nhưng chỉ cần không trúng đầu thì đám tang thi vẫn tiếp tục chạy đến. Tử Thần đứng sau Huy Lam nhàn nhạt thu tất cả vào mắt, ánh mắt lạnh lẽo không chứa bất cứ cảm xúc gì.

" Chết tiệt, cứ như vậy thì hao đạn quá!" Lý Ân vừa cầm súng tự động bắn vừa nói.

" Nhằm vào đầu mà bắn." Huy Lam để lại một câu như vậy rồi cầm đao xông lên.

Lý Ân còn chưa nghe rõ thì đã thấy thân ảnh của Huy Lam lao ra, mọi người cũng theo đó mà dừng bắn. Đao trong tay, Huy Lam dứt khoát chém bay đầu một tang thi gần đó, kỹ năng chiến đấu hoàn toàn lộ ra, vừa nhanh mạnh lại còn vô cùng chuẩn xác. Dưới ánh mắt của mọi người, Huy Lam chém bay đầu từng tang thi, né tránh những móng vuốt có ý định chạm vào người mình.

" Cậu ta ..... có phải người không vậy?" Một người run rẩy nói, có người nào mạnh đến như vậy không??

Lôi Long dường như được kí©h thí©ɧ, cũng cầm lấy dao xông vào đám tang thi kia mà đâm chém. Dần dần mọi người cũng làm theo, tất cả cứ nhằm vào chỗ yếu hại mà chém. Máu văng tung tóe, tiếng thét của tang thi cùng tiếng gầm của những người khác vang lên.

Ma Tu không nhịn được nhìn sang Tử Thần, người thiếu niên kia vẫn không thay đổi sắc mặt nhìn khung cảnh tàn sát đẫm máu kia.

" Cậu..... rốt cuộc là ai?" Vừa bí ẩn vừa tàn khốc, làm anh chỉ muốn tìm hiểu sâu hơn dù rằng biết người này có thể vô cùng nguy hiểm.

" Bèo nước gặp nhau, tôi tin rằng chúng ta không cần biết nhau rõ." Tử Thần lạnh nhạt đáp.