Chương 750: Mục đích của Thor

Chương 750: Mục đích của Thor

Edit: Trang Nguyễn

Đương nhiên Karl biết rõ Ôn Dao nói sự thật, bởi vì ngày đó chủ nhân nó nói chuyện với nó cũng có chút kỳ lạ, không nghĩ đến hắn thật sự vứt bỏ mình!

Karl từ từ rơi vào đài điều khiển, sau đó ngồi ở đó bắt đầu khóc chít chít lau nước mắt —— mặc dù nó cũng không có nước mắt.

Ôn Dao không để ý đến Karl một mình ảm đạm hao tổn tinh thần, bởi vì Ôn Dao không biết tên Thor kia nghĩ thế nào nữa đây.

Cho dù thật muốn tặng Karl cho mình, tốt xấu gì cũng phải được Karl đồng ý chứ.

Mặc dù Karl không phải người mà là trí não, nhưng rõ ràng nó đã có suy nghĩ của mình, mà không phải một chương trình thuần túy chỉ dựa vào mệnh lệnh vận hành.

Ôn Dao không cảm thấy tên kia để Karl ở lại là vì mình, nhất định là có âm mưu mình không biết rồi! truyện được đăng tại truyenhdt.com: hongtrang301

Đang lúc Ôn Dao chuẩn bị cùng Tiểu Tiểu đi ra ngoài, Karl đột nhiên kinh hô một tiếng: "A! Chủ nhân có để lại thư cho tôi này!"

Ôn Dao xoay người, liền nhìn thấy Karl trước một khối mặt bản hơi mờ, Thor đang cười toe toét nhìn về phía bọn họ.

"Ai nha, nếu Dao Dao đã thấy được lời nhắn này của tôi, thế đã nói lên em đã mở đồ vật tôi cho em rồi. Thật xin lỗi không nói trước cho em biết, bởi vì tôi đoán em sẽ không đồng ý, cho nên chỉ đành dùng phương pháp này thôi."

Nói xong lời này, Thor thu hồi nụ cười, vẻ mặt thận trọng nói: "Karl tạm thời xin nhờ em chiếu cố."

Ôn Dao nhịn không được kéo khóe miệng, có chút im lặng, cứ như vậy tự quyết định rất giỏi sao?!

Mình có đồng ý với tên kia sao?!

Mà Karl nghe nói như thế càng oa một tiếng khóc lớn, không ngừng hỏi tại sao tại sao tại sao.

Đáng tiếc đây chỉ là một đoạn video sớm được quay lại, Thor căn bản không thể trả lời Karl, nhưng phía sau hắn có nói rõ nguyên nhân để Karl lưu lại trái đất.

Vốn hắn lo lắng sau khi trở về Tinh Minh sẽ tiến hành tẩy trừ tất cả trí tuệ nhân tạo của mọi người, ít nhất những trí tuệ nhân tạo tự sinh ra ý thức của mình nhất định không bỏ qua, ai biết lúc nào sẽ xuất hiện trí tuệ nhân tạo muốn phản kháng lần thứ hai?

Bọn hắn tuyệt đối sẽ không cho phép chính mình chế tạo ra chương trình cắn trả lại chủ nhân.

Thor cũng không thể bảo đảm sau khi mình trở về có thể bảo vệ Karl không bị format lại lần nữa hay không, cho nên hắn cảm thấy tạm thời để Karl lưu lại trái đất là tốt nhất.

Càng quan trọng hơn, hắn còn nói đợi khi hắn hoàn thành nhiệm vụ của mình, mọi chuyện đã qua sẽ đến đón Karl.

"Hơn nữa, Dao Dao, tôi nghĩ đến lúc đó trái đất có lẽ không còn thỏa mãn đủ nhu cầu của em nữa rồi, như vậy, có lẽ em sẽ thay đổi chủ ý theo tôi đi đến Tinh Minh nha."

Mặc dù chỉ dùng câu nghi vấn, nhưng giọng điệu Thor rất chắc chắn, cho rằng Ôn Dao nhất định sẽ đi cùng.

Video chấm dứt, Karl lau lau đôi mắt, tay phải nắm chặt thành nắm đấm, hừ lạnh một tiếng: "Hừ, tôi quyết định, chủ nhân đã vứt bỏ tôi rồi, như vậy tôi cũng không nhận hắn làm chủ nhân nữa!"

Sau đó nó bay đến trước mặt Ôn Dao, từ trên xuống dưới dò xét Ôn Dao một phen, vẻ mặt bố thí nói với Ôn Dao: "Cô miễn cưỡng cũng coi như hợp mắt tôi, tôi liền không làm khó, cho phép cô đi theo tôi đó."

Hừ, rốt cuộc ai đi cùng ai?

Thật đúng là dát vàng lên mặt mình.

Ôn Dao liếc mắt một cái, lãnh đạm trả lời: "Mi không cần miễn cưỡng, muốn đi đâu thì đi đó đi."

Nói xong quay người chuẩn bị đi, mà Tiểu Tiểu vốn mang bộ mặt cảnh giác liếc nhìn Karl, sau đó vui vẻ rạo rực đi theo sau lưng Ôn Dao.

Thiếu chút nữa cho rằng lại có một tên đến muốn dành chủ nhân với nó đấy, không ngờ chủ nhân từ chối.

Hừ, mi không nhìn trúng chủ nhân nhà ta, đồ không có ánh mắt!

Karl nhìn Ôn Dao không chút do dự từ chối, ngây người luôn rồi.

Lại có người từ chối nó?!

Cô ấy có biết cô ấy từ chối cái gì không hả?!

Nó là trí não cao cấp của Tinh Minh đấy!

Ngay từ đầu còn tưởng rằng Ôn Dao cố ý, làm bộ không để ý, muốn nói điều kiện với nó.

Nó căn cứ theo tư liệu trước kia lấy được phân tích, người trái đất, đặc biệt là người Hoa quốc, đều rất rất giảo hoạt đấy!

Mắt thấy Ôn Dao sắp đi ra khỏi phòng điều khiển chính, bước chân không chút do dự, Karl lập tức luống cuống.

Nếu cô ấy không để mình đi theo bên người, mình còn có thể đi đâu chứ, nó còn chướng mắt những người khác ở đây đấy!

Càng quan trọng hơn, chỉ có Ôn Dao mới có thể mau chóng mang nó trở lại Tinh Minh tìm chủ nhân thôi đó!

Lúc này Karl chẳng quan tâm mặt mũi mình nữa, nó vượt qua Tiểu Tiểu vọt tới Ôn Dao, sau đó ôm cánh tay Ôn Dao bắt đầu kêu khóc.

"Hu hu, cô quá tàn nhẫn, sao cô có thể trơ mắt bỏ mặt một trí não đáng thương, yếu ớt, bất lực một mình ở lại tinh cầu lạ lẫm thế này vậy chứ?"

Ôn Dao rủ mắt nhìn tiểu người máy gắt gao bám chặt cánh tay mình, quả thật vô lực đậu đen rau má mà.

Trước đó còn nói mình thông minh, lợi hại, bây giờ lại biến thành kẻ đáng thương, yếu ớt, bất lực rồi... truyện được đăng tại truyenhdt.com: hongtrang301

Ôn Dao đưa tay muốn kéo Karl xuống, nhưng cánh tay người máy của nó ôm chặt cánh tay của mình đấy, độ mạnh yếu lớn đến nỗi khiến Ôn Dao cảm thấy có chút đau.

"Mi làm tôi đau."

Giọng điệu lãnh đạm làm Karl ngượng ngùng nới lỏng cánh tay, nhưng vẫn không chịu buông tay Ôn Dao ra.

Nó cố gắng ngửa đầu, tội nghiệp nhìn qua Ôn Dao, ý đồ dùng phương pháp này câu dẫn sự đồng tình của Ôn Dao.

Ôn Dao cảm thấy mình thật không cách nào nhìn ra một chút mùi vị đáng thương gì trên gương mặt cơ giới không chút biến hóa kia.

Một người một trí não đối mặt thật lâu, cuối cùng Ôn Dao thu hồi ánh mắt, giọng điệu nhàn nhạt: "Muốn đi cùng thì đi."

Ừm, trí não này quả nhiên rất đơn thuần, dễ bị lừa.

Đồng ý cho Karl đi theo, Ôn Dao còn muốn đi ra ngoài, lại bị Karl gọi lại.

"Thế... cô còn muốn chiếc tinh hạm này hay không."

Karl có chút không được tự nhiên nhìn qua Ôn Dao: "Cái này... tôi đã lấy được chủ quyền điều khiển chiếc tinh hạm này, mặc dù chiếc tinh hạm này vừa già vừa cổ như vậy, như lão ngoan đồng mấy trăm năm trước, nhưng vẫn còn có thể sử dụng được."

Ngay sau đó Karl dùng một loại giọng điệu mây trôi nước chảy nói tiếp: "Cô có thể lái chiếc tinh hạm này đi Tinh Minh, tôi có thể giúp cô hướng dẫn, không cần chờ chủ nhân đến đón."

Ôn Dao nhíu mày, nhìn qua Karl không nói gì.

Lời này nghe như không muốn gặp Thor, nhưng Karl vẫn gọi hắn là chủ nhân, hơn nữa trong lời nói ngỏ ý muốn Ôn Dao sớm chút đi Tinh Minh.

Đương nhiên Ôn Dao biết rõ Karl không có khả năng xem mình thành chủ nhân của nó, nó vẫn nhận định chủ nhân của nó là Thor như trước, còn muốn đi tìm hắn, không phải chờ ở chỗ này.

Nhưng Ôn Dao cũng không để ý, dù sao Ôn Dao cũng muốn từ chỗ Karl đạt được thứ mình muốn.

Theo nhu cầu cả hai mà thôi.

Ôn Dao trầm mặc khiến trong lòng Karl thấp thỏm không yên, nó xoắn hai tay chờ đợi một hồi lâu, cuối cùng ngập ngừng hỏi: "Cô có muốn hay không?" truyện được đăng tại truyenhdt.com: hongtrang301

Đương nhiên muốn.

Ôn Dao một lần nữa đi đến bên cạnh đài điều khiển, mà Karl đã quét sạch phiền muộn trước đó, bắt đầu bận trước bận sau giúp đưa vân tay và đồng tử Ôn Dao vào, thành công có được quyền khống chế chiếc tinh hạm này.

Mà trí tuệ nhân tạo Liliane nguyên bản của tinh hạm cũng một lần nữa bị Karl biên soạn sửa lại một ít mệnh lệnh chương trình, lúc này trên không nơi đài điều khiển xuất hiện hình chiếu cô gái ăn mặc đồng phục gợi cảm, đúng là Liliane.