Sau khi ăn uống xong xuôi, mọi người đi vào sân, mở ba gara ra, Ngô Hạo Thiên nhìn về phía người yêu của mình.
"Tiểu Húc, em vừa mới thức tỉnh dị năng không lâu, một lần không cần thu quá nhiều, cũng không cần quá miễn cưỡng!"
"Đã biết!" Âu Dương Húc gật đầu đi vào kho hàng chứa đầy thùng nước khoáng.
Trừng mắt nhìn kho hàng một vòng, đồ vật giống như có ma thuật lần lượt biến mất không thấy nữa, mọi người đều kinh ngạc kêu lên.
"Hay thật, lợi hại quá!" Vương Quân là người đầu tiên trầm trồ khen ngợi.
"Đúng vậy, dị năng của chị dâu thật là trâu bò. Về sau chúng ta không cần phải lo vật tư không có chỗ để nữa!"
"Đúng đúng, theo tôi, dị năng của chị dâu mới là khủng nhất trong tất cả mọi người!"
"Đúng vậy, có dị năng này thì sẽ có ăn có uống, muốn cái gì thì có cái đó!"
Mọi người đều sôi nổi tranh luận, đều nói dị năng này của Âu Dương Húc là bảo bối. Âu Dương Húc nghe mọi người khen ngợi thì nhẹ nhàng cười. Nếu không phải lo lắng một lần thu quá nhiều vật tư sẽ làm cho mọi người nghi ngờ thì cậu thu hết vật tư ở ba cái gara cũng không thành vấn đề.
"Tiểu Húc, lần đầu tiên ra tay sao em lại thu nhiều đồ vật như vậy chứ, có mệt không em?" Ngô Hạo Thiên vừa nói vừa vội vàng đi qua đỡ cậu.
"Không có việc gì, chỉ hơi thấy mệt thôi!" Ngô Hạo Thiên vừa đi lên đỡ, Âu Dương Húc liền mượn cớ này dựa vào người anh.
Dù sao thì đúng là cậu thu đồ không ít, nếu không biểu hiện suy yếu một chút thì có vẻ không hợp với lẽ thường.
"Tiểu Húc, con đứa nhỏ này, từ từ thu là được rồi, lần đầu tiên con thu nhiều vật tư như vậy làm gì chứ!" Tần Phương cũng đau lòng vội vàng đi tới xem xét con trai của mình.
"Mẹ, con không có việc gì, nghỉ một lát là được!" Âu Dương Húc lắc đầu tỏ vẻ mình không sao.
"Lão đại, anh mau mau đỡ chị dâu về phòng nằm một lúc đi, đừng để chị dâu mệt như vậy!"
"Đúng vậy, đúng vậy, chị dâu một lần thu nhiều vật tư như vậy, cần phải nghỉ ngơi nhiều a!"
"Được!" Đối với sự quan tâm của mọi người, Ngô Hạo Thiên khom xuống trực tiếp bế người lên đi về phía biệt thự.
Trở về phòng ngủ, nhìn sắc mặt anh không tốt, Âu Dương Húc vội vàng cười làm lành. "Ha ha, thu tới vui vẻ quá nên lỡ tay không kịp ngừng!" Thật ra Âu Dương Húc vốn dĩ muốn thu một nửa thôi, kết quả vừa thu lại không dừng kịp nên thu hết mọi thứ rồi.
"Em đó, còn may là trong biệt thự không có người ngoài. Sau này ở ngoài, đặc biệt là trước mặt người khác, em nhất định phải chú ý, không thể không cố kỵ gì mà thu vật tư như vậy. Nếu không sẽ bị người có âm mưu theo dõi mất." Ngô Hạo Thiên nghiêm khắc cằn nhằn người yêu.
"Ừ, em biết rồi!"
Không gian dị năng giả ở mạt thế nổi tiếng đến thế nào, được người khác xem trọng thế nào, lại bị biết bao nhiêu người ganh ghét, bị người đỏ mắt. Âu Dương Húc dĩ nhiên biết cả.
Một lần chỉ thu một phần, Âu Dương Húc mất ba ngày rốt cuộc đem hết tất cả vật tự thu dọn xong.
- ------------ . Truyện Khoa Huyễn
Âu Dương Húc thu xong vật tư thì đã là ngày thứ 9 mạt thế rồi. Ngô Hạo Thiên tập họp mọi người lại mở một cuộc họp.
"Nay mạt thế đã qua 9 ngày. Về việc đội ngũ của chúng ta bước tiếp theo hành động như thế nào, mọi người có ý kiến gì không?" Ngô Hạo Thiên hỏi mọi người.
"Lão đại, chúng ta là người của Cảnh Thành, lúc này thế đạo thay đổi, mọi người đều muốn trở về nhà xem thế nào!" Vương Quân nói ra tiếng lòng của các chiến sĩ ở đây.
"Đúng vậy, lão đại, chúng tôi đều muốn về nhà!"
"Tôi cũng muốn về nhà!"
Nghe mọi người nói như vậy, Ngô Hạo Thiên khẽ gật đầu. "Dì, Trần Đông, Tiểu Húc, mọi người có tính toán gì không?"
"Tôi nghe Tiểu Húc, Tiểu Húc đi đâu, tôi liền đi đó!" Làm mẹ, Tần Phương dĩ nhiên là muốn đi theo con trai mình.
"Tôi cũng vây, tôi một thân một mình cũng không có nơi nào để đi nên đi theo Âu Dương, đi theo cậu ấy thôi!" Trần Đông cũng nói ý của mình.
"Tiểu Húc?" Ngô Hạo Thiên nghiêng đầu nhìn cậu.
"Lấy chồng theo chồng lấy chó theo chó, em dĩ nhiên là muốn ở bên cạnh anh rồi." Giữ chặt tay anh, Âu Dương Húc mỉm cười nói.
"Được, vậy đêm nay mọi người nghỉ ngơi cho tốt, ngày mai chúng ta sẽ xuất phát về Cảnh Thành!"
"Vâng!" Mọi người nghe vậy đều vui mừng.
Rốt cuộc có thể về nhà, rốt cuộc có thể đoàn tụ với người nhà!
"Còn có một việc tôi muốn tuyên bố. Hiện tại trong đội ngũ chúng ta mọi người đều có dị năng không giống nhau. Mọi người đều biết, dị năng hệ Hỏa và hệ Kim lúc ban đầu so với các dị năng khác mạnh hơn một chút, tiếp theo sẽ là hệ Mộc và hệ Thổ, còn hệ Thủy lúc đầu sẽ yếu nhất. Cho nên trước khi rời đi, tôi sẽ phân ra tiểu đội cho mọi người. Bốn người dị năng hệ Hỏa và ba người dị năng hệ Thổ là tiểu đội một, đội trưởng tiểu đội là Vương Quân. Bốn người dị năng hệ Kim và ba người dị năng hệ Mộc là tiểu đội hai, đội trưởng tiểu đội là Lưu Chí Siêu. Dư lại dì, Trần Đông, Trương Minh và Chu Hiểu Huy, các người đều là dị năng hệ Thủy sẽ là tiểu đội ba, đội trưởng tiểu đội là Âu Dương Húc."
"Vâng!" Mọi người gật đầu tỏ vẻ hiểu rõ.
"Tiểu đội một và tiểu đội hai sẽ là lực lượng chủ công của đội ngũ chúng ta. Nếu chúng ta ở trên đường gặp nguy hiểm, tiểu đội một và tiểu đội hai nhất định phải chú ý bảo hộ cho những người ở tiểu đội ba được an toàn, đặc biệt là phải bảo vệ an toàn cho Tiểu Húc nhất. Bởi vì an nguy của Tiểu Húc có liên quan trực tiếp đến toàn bộ vật tư mà đội ngũ sở hữu." Ngô Hạo Thiên nghiêm túc nói.
"Lão đại anh yên tâm, chúng tôi nhất định sẽ bảo vệ chị dâu thật tốt!"
"Đúng vậy, chị dâu chính là cha mẹ cơm áo của chúng ta nha!"
"Đúng vậy, đúng vậy!"
Nghe mọi người nói như vậy, Âu Dương Húc cười cười. Xem ra thì thân phận không gian dị năng giả của cậu còn nổi tiếng hơn so với cậu đó!