Chương 49: Cô Cho Rằng Anh Ấy Thật Lòng Muốn Bảo Vệ Cô Sao? (2)

"Tự cô thử một chút chẳng phải sẽ biết." Lương Tiểu Ý nhanh như chớp, đưa tay níu lấy váy của cô gái trước mặt rồi kéo mạnh một cái, chỉ nghe thấy nột tiếng “bịch” lớn hơn vang lên, theo đó một tiếng thét chói tại vang lên: "A!"

Lương Tiểu Ý chống đất đứng dậy, lạnh lùng liếc nhìn cô gái bị mình kéo ngã nhào trên đất, cười lạnh một tiếng: "Cô Ôn, không phải bây giờ cô đã biết trên đất có thoải mái hay không rồi sao?"

Chẳng qua bao lâu, hình thức đã đảo ngược, người ban đầu ngã trên mặt đất đã đứng lên, mà kẻ vốn đứng thẳng từ trên cao nhìn xuống dưới lại ngã sõng soài trên mặt đất.

Ôn Tình Tuyết tức đến phát điện, hai con mắt như sắp phun ra lửa, nhìn chằm chằm Lương Tiểu Ý, cô ta hét lớn: "Lương Tiểu Ý, cô đừng có mà đắc ý, cô cho rằng anh Mặc thật sự thích cô sao? Anh ấy chỉ yêu chị tôi thôi!"

Mí mắt Lương Tiểu Ý giật mạnh một cái, vẻ mặt cứng đờ lại nhưng trong nháy mắt đã biến mất nếu không nhìn kĩ khó lòng mà phát hiện được, sau đó nhanh chóng ra vẻ trấn định hừ lạnh một tiếng: "Anh ấy có thích tôi hay không thì liên quan gì đến cô? Anh ấy yêu ai không yêu ai, ít nhất cũng sẽ không yêu cô, mà hiện tại tôi đã là vợ của anh ấy"

"Vợ? Ha ha ha..." Ôn Tình Tuyết giống như nghe được điều gì đó rất buồn cười, "Anh ấy đã tổ chức hôn lễ với cô chưa? Tặng cô nhẫn cưới chưa? Còn có anh ấy đã từng cầu hôn cô chưa? Lương Tiểu Ý: Tất cả những điều này, cô đều không có, cô còn dám nói cô là vợ của anh ấy?

Thể cô có biết hay không, chị của tôi - người bị cô hại thành người thực vật, bây giờ đang nằm ở trên giường bệnh của bệnh viện England, đã được anh Mặc tặng đồ trang sức làm bằng kim cương, thậm chí còn cố ý tốn nhiều tiền mời thợ kim hoàn Pierre lấy kích cỡ làm nhẫn kim cương cho chị của tôi, bao trọn tầng cao của khách sạn quốc tế Nguyên Hòa để cầu hôn chị của tôi. Những việc này, anh Mặc đã từng là cho cô chưa? Mà cho dù cũng đã làm những hành động như vậy, cô có thể kể ra hay không?"

Cô không thể... Bởi vì Tô Lương Mặc chưa từng bất cứ việc nào trong số những việc đó cho cô.

Lương Tiểu Ý cho rằng bản thân đã quen với đau đớn, nhưng cô phát hiện bản thân sai rồi, bên tại tất cả đều là giọng nói của Ôn Tình Tuyết.

Anh vì Ôn Tình Noãn mà đặc biệt mời thợ kim hoàn nổi tiếng thế giới Pierre để đặt làm nhẫn cầu hôn cô ta, anh cầm theo chiếc nhẫn cầu hôn bao trọn tầng cao nhất khách sạn năm sao Nguyên Hòa để cầu hôn Ôn Tình Noãn...



Lương Tiểu Ý nói không khó chịu là nói dổi, giờ khắc này ngực buồn bực đến khó chịu.

Trên mặt Ôn Tình Tuyết hiện lên vẻ vui sướиɠ sau khi trả được thù, nhìn thấy Lương Tiểu Ý khó chịu, cô ta cảm thấy vô cùng vui sướиɠ.

"Ôn Tình Noãn đã là người thực vật..." Lương Tiểu Ý biết lời biện bạch này rất yếu ớt, nhất là sau khi tất cả mọi người đều cho rằng cô là hung thủ ám hại Ôn Tình Noãn, Lương Tiểu Ý biện bạch như vậy, sẽ khiến người ta cảm thấy cô hèn hạ, vô sỉ.

Quả nhiên, trên khuôn mặt xinh đẹp của Ôn Tình Tuyết Kiều hiện lên vẻ khinh bỉ.

"Chị của tôi lại biến thành bộ dạng như bây giờ, còn không phải do cô làm hại sao, cô còn dám nói những lời như vậy, bất quá... Tôi còn phải cám ơn cô. Nếu không phải cô động tay động chân khiến chị tôi biến thành người thực vật, tôi có lẽ vĩnh viễn vẫn bị chị ta đè ép, vĩnh viễn cũng không có cơ hội tiếp cận anh Mặc."

"Cô!" Hai mắt Lương Tiểu Ý bỗng nhiên co rúm lại, không dám tin nhìn cô gái trước mặt nở nụ cười bất đắc dĩ, quát lớn: "Đó là chị cô!"

"Ha ha... Chị ta đã là người thực vật." Ngụ ý là, cô ta không cần phải lại kiêng dè Ôn Tình Noãn nữa. Lương Tiểu Ý lạnh lùng: "Tôi sẽ không để cô tiếp cận anh Tô"

"Ha ha, Lương Tiểu Ý, tôi hôm nay mới biết cô lại ngây thơ như thế" Ôn Tình Tuyết cười một cách xấu xa, "Cô cho rằng hôm nay anh Mặc bảo vệ cô trước mặt mọi người, thì có nghĩa là anh ấy thực lòng đối xử tốt với cô sao?"

Cô không biết... Cô cũng không chắc chắn. Tô Lương Mặc đã từng nói rằng, anh hận cô tận xương tủy.

"Cô có dám đi theo tôi ra phía vườn hoa sau hay không? Tôi sẽ cho cô biết sự thật."