Chương 45: Những Người Đàn Ông Bên Cạnh Lương Tiểu Ý Đều Không Đơn Giản (2)

Lời còn chưa nói hết, đã bị giọng nói lạnh lẽo của người đàn ông phía trước chặn họng,

Tô Lương Mặc cũng không quay đầu lại, lạnh lùng nói: "Tớ biết cậu muốn nói cái gì. Bất quá tối nay không chỉ có mình tớ sẽ đi, mà còn có cả cô ấy."

“Mang cô ta? Ai cơ? Lương mập ư? Cậu đã biết yến hội tối nay là nhà ai làm, cậu còn muốn mang Lương mập đi? Lương Mặc, tới càng ngày càng nhìn không thấy cậu muốn làm gì!"

Lục Trầm không hiểu.

Tô Lương Mặc chùng mí mắt xuống, một lúc sau mới nói: "Thời gian trước tớ có đi tìm lão tam" Đưa ánh mắt với ý tứ sâu xa nhìn về phía Lục Trầm, cố ý cường điệu nói: "Tại phòng làm việc của cậu ấy"

Trong lòng Lục Trầm có hơi chút hồi hộp, tựa hồ đã đoán ra được một chút, Tô Lương Mặc nói: "Cậu chờ một chút, tớ đi một lát rồi quay lại"

Đến khi Tô Lượng Mặc trở lại phòng họp, trong tay mang theo một tập hồ sơ được đựng trong bao da, Lục Trầm nhận lấy tập hồ sơ từ tay Tô Lương Mặc, rút ra một chồng tư liệu, càng xem, con mắt càng trừng lớn, khi đọc đến một hàng chữ, mắt nheo lại, con ngươi co rúm lại, một hồi sau, mới đem tư liệu trong tay cất lại vào trong bao da, anh ta ngẩng đầu nhìn về phía Tô Lương Mặc.

Sắc mặt người đàn ông đối diện vô cùng bình tĩnh, nhìn không ra vui giận. Lục Trầm nắm chặt bao da trong tay, sắp xếp lời nói nửa ngày, mới do dự hỏi: "Lương Mặc, cậu thật sự muốn làm như vậy sao? Lương mập và Ôn Tình Noãn là bạn tốt, nếu sau khi Ôn Tình Noãn tỉnh lại biết được chuyện này. ."



Tô Lượng Mặc lạnh lùng đánh gãy anh ta: "Tình Noãn sẽ không biết." Chuyện mà anh không muốn cho một người biết, người kia chắc chắn sẽ không thể biết được.

Nhìn sự kiên quyết của bạn thân, Lục Trầm không phản bác được.

"Hiện tại tất cả chứng cứ đều chứng minh Lương Tiểu Ý mới là người cứu cậu... Cậu thật sự phải làm như vậy sao?" Lục Trầm nghiêm túc nhìn người đàn ông phía đối diện, cuối cùng nhịn không được "Phanh" một tiếng nện xuống bàn cho hả giận, cất tiếng chửi: "Mẹ kiếp! Tớ không nghĩ tới cậu thật sự sẽ nghe theo chủ ý đần độn của tên Bạch Khởi Thảm khốn nạn kia! Lượng Mặc, buông tay đi, bây giờ vẫn còn kịp."

"Lục Trầm, con người, đều sẽ thay đổi." Đôi mắt Tô Lương Mặc chứ đầy ý tứ sâu xa, đôi môi mỏng chậm rãi đóng mở: "Tiểu Ý đã cứu tính mạng của tớ, tớ sẽ lấy cách khác báo đáp cô ấy"

"Lương Mặc, cậu suy nghĩ lại một chút đi, chẳng lẽ cậu thật sự cho rằng cậu là bởi vì bị Hứa Thần thôi miên mới đối xử tốt với Lương mập sao?" Lục Trầm bất đắc dĩ lắc đầu, cuối cùng không cho là đúng nói: "Cậu sẽ hối hận. Kỳ thật, tớ không cho rằng cậu thật sự yêu Ôn Tình Noãn" Lục Trầm nghiêm túc nhìn xem bạn thân, cậu ta có lẽ hoàn toàn không nhận ra, ánh mắt cậu ta nhìn Lương Tiểu Ý tràn đầy lòng tham chiếm hữu của đàn ông đối với phụ nữ còn có cả đau lòng.

Chí ít Lục Trầm từ trước tới nay chưa từng nhìn thấy người đàn ông lạnh nhạt như Tô Lương Mặc quan tâm người phụ nữ nào giống như Lương Tiểu Ý, để ý đến cả việc đánh thức ngủ say cô.

Nghĩ đến đây, Lục Trầm quyết định nói ra suy nghĩ của mình: "Lương Mặc, cậu nghe tớ.

Nhưng mà, Tô Lượng Mặc không kiên nhẫn tiếp tục nghe Lục Trầm lải nhải, Tô Lương Mặc lập tức trầm mặt xuống, "Tớ yêu ai không yêu ai, chẳng lẽ cậu còn hiểu hơn chính tớ sao? Còn nữa, Lục Trầm, tớ nhắc nhở cậu, không được để lộ dù chỉ một câu trước mặt Tiểu Ý: Nếu không!" Trong đáy mắt trong suốt lạnh lùng chợt lóe lên tia sáng lạnh lẽo, bắn thẳng về phía Lục Trầm.