Chương 9: Venice

Editor: mtrang

Beta: Cherry

“Tạ tiểu thư” nói muốn gia nhập câu lạc bộ người hâm mộ của Giang Tử Thành, tất nhiên đó chỉ là câu nói đùa.

“Tạ tiểu thư” còn biết bao nhiêu công việc, mỗi ngày đều phải xử lí bao nhiêu việc không đếm xuể, làm gì có tâm tư mà đi vào vòng fan của cậu, ‘Tạ tiểu thư’ đơn thuần chỉ muốn trêu chọc Giang Tử Thành thôi.

——

Giang Tử Thành nhìn thấy hắn và em gái đi cùng nhau sắc mặt liền trông rất khó coi, mặc dù đã cố hết sức để che giấu, nhưng ánh mắt sắc như dao găm đang chuẩn bị bay về phía hắn, thật sự rất đáng để xem.

Cũng không hiểu tại sao Giang Tử Thành lại có ác ý với hắn nhiều đến vậy.

Đáng tiếc Tạ Bắc Vọng lại trêu chọc cậu quá trớn. Sau trò đùa đó, Giang Tử Thành thực sự đã phớt lờ hắn suốt ba ngày!

Ba ngày sau Giang Tử Thành xuất hiện, liền cảm thấy áy náy rồi nói câu “Xin lỗi”.

Là Giang Tử Thành không phải Giang Thành Tử: Xin lỗi Tạ tiểu thư, dạo gần đây công việc của tôi bận quá, di động vẫn luôn ở trong tay trợ lí, không hề thấy tin nhắn mà cô gửi tới.

Tạ: 【mỉm cười】

Tạ Bắc Vọng gọi trợ lí tới, liền dò hỏi xem Giang Tử Thành gần đây có chuyện gì mà gấp đến vậy.

Sau đó liền nghĩ rằng Giang Tử Thành không thể đẩy công việc —— một ngày sau khi nhìn thấy bức ảnh, Giang Tử Thành đã bay tới Venice.



Năm nay có tổng cộng ba bộ phim điện ảnh của Trung Quốc được lọt vào hạng mục trao giải của liên hoan phim quốc tế Venice, quá trình từ khi được chọn đến lễ trao giải kéo dài hơn nửa tháng, rất nhiều các nhà phê bình điện ảnh và các thành viên đoàn phim sẽ ra sân bay trước, thực hiện các hoạt động giao lưu cần thiết.

Giang Tử Thành cùng Tài Định đều thuộc nhóm người đó, giải trí Thụy Từ đã sắp xếp cho họ khoang hạng nhất, tất cả đều được hưởng sự đãi ngộ như những vị khách quý.

Giang Tử Thành dần dần quen với việc phô trương sự giàu có của mình, lần này cậu có thể yên tâm thưởng thức đồ ăn thức uống của khoang hạng nhất.

Máy bay bay suốt mười giờ đồng hồ, Giang Tử Thành một mình uống cạn chai sâm panh miễn phí.

Tài Định chê cười cậu: “Lần đầu ngồi khoang hạng nhất cảm giác thế nào?”

Nào ngờ Giang Tử Thành đáp một cách thản nhiên: “Thật sự đây là lần đầu tiên cháu ngồi khoang hạng nhất, chứ từ trước tới giờ cháu chỉ ngồi khoang phổ thông.”

Tài Định ngẫm nghĩ, trước đây công ty của Giang Tử Thành rất khó khăn, phim cậu đóng đều là những đoàn phim kinh tế có hạn, đoàn phim không thể nào mua khoang hạng nhất cho một vai phụ nhỏ.

Thụy Từ có gia sản lớn, không chỉ cấp cho Giang Tử Thành và Tài Định vé hạng nhất, mà ngay cả hai trợ lí đi theo Giang Tử Thành cũng ngồi khoang hạng sang.

Hai anh em Kevin và Tony có thân hình khá cao lớn, chân quá dài không có chỗ dựa, vì thế vẫn luôn duỗi thẳng vào hàng ghế dựa phía trước. Bọn họ ngồi ngay ngắn ở vị trí của mình, dù không nói lời nào, nhưng vẫn khiến người ta cảm thấy đáng sợ.

Khi Giang Tử Thành đi vệ sinh, tình cờ cậu nghe được hai hành khách đang nói chuyện.

Hành khách Giáp nói: “Nhìn kìa đó không phải hai anh em song sinh sao, vóc dáng hoàn hảo, cao một mét chín?”

Hành khách Ất nói: “Chuyến bay lần này đến Venice, chẳng lẽ có đại minh tinh nào đó?”

Hành khách Giáp: “Tôi không nhìn thấy minh tinh nào cả, chắc hẳn là người mẫu”

Khách Ất: “Cũng đúng, mắt nhỏ xương gò má cao, khuôn mặt toát lên vẻ sang trọng.”

Giang Tử Thành: “……”

……

Khi máy bay hạ cánh, các hành khách của khoang hạng nhất được ưu tiên đi trước.

Hai “nam người mẫu” song sinh ngồi cạnh nhau đứng dậy, cùng nhau đi tới chỗ Giang Tử Thành, một người giúp cậu xách cái túi, một người giúp cậu xách vali, thái độ ân cần, hành động đúng mực, miệng kêu “Đại ca, đại ca”, giống như hai người bảo vệ *Dobermann.

Hành khách Giáp cùng hành khách Ất mở to đôi mắt thể hiện sự sửng sốt kinh ngạc của mình, bọn họ không biết Giang Tử Thành, nhưng thấy cậu lớn lên khôi ngô tuấn tú như vậy, tùy ý tiêu sài, cho rằng chắc chắn cậu là một minh tinh —— hơn nữa cũng có thể là một trợ lí cho một đại minh tinh.

Giang Tử Thành chạm phải ánh mắt của hai hành khách, từ đáy lòng đột nhiên sinh ra một loại cảm giác hư vinh, eo càng thẳng!

Kết quả ngay khi hạ cánh, chỉ số thông minh của hai anh em thấp đến đáng thương liền lộ ra.

Chỉ nghe Kevin ( cũng có thể là Tony ) nói: “Giang ca, sao mọi người ở đây lại nói to như vậy.”

Tony ( cũng có thể là Kevin ) nói: “Đúng vậy, Tiếng Anh của họ quá kì lạ, chúng ta đều nghe không hiểu.”

“……”

Giang Tử Thành không còn mặt mũi nào để nói chuyện, Tài Định ở bên cạnh còn đang cười lớn.

Tài Định: “Bởi vì thứ ngôn ngữ mà họ nói không phải là Tiếng Anh, nơi này là Italy.”

Hai anh em lần đầu tiên ra nước ngoài, chỉ biết bám theo phía sau Giang Tử thành mà đi. Trước đây, nơi xa nhất mà họ từng đến là đảo Hải Nam và đi bằng thuyền.

Giang Tử Thành đi, bọn họ cũng đi, Giang Tử Thành dừng, bọn họ cũng dừng.

Giang Tử Thành hoài nghi bọn họ không coi cậu là “ông chủ”, mà coi cậu giống một con vịt mẹ hơn.

“Mẹ vịt” Giang cùng hai đứa con trai lớn từ phòng hành lí đi ra, nhân viên sớm đã đến Venice từ mấy ngày trước, hiện tại đang ở quầy lễ tân chờ họ.

Nào nghĩ lại trùng hợp như vậy, ngay lúc bọn họ lấy hành lý thì lại gặp phải người quen —— cố tình, đây lại là người mà Giang Tử Thành không muốn nhìn thấy.

Giang Tử Thành nhìn đĩa hành lý quay qua bên kia cùng với mấy hình bóng quen thuộc, yên lặng đưa ra kết luận.

Tài Định cũng thấy một hàng người đằng kia, nhưng trái với sự chần chừ của Giang Tử Thành, trên mặt Tài Định lộ ra vẻ kinh ngạc khi gặp lại người bạn cũ, hai tay dang rộng, nhanh chóng đi lên phía trước.

“Hồ đạo diễn!” Tài Định nhiệt tình mà nói: “Còn có Gia Minh, tôi chưa từng nghĩ tới, chúng ta có thể gặp nhau ở chỗ thế này!”

Hồ đạo diễn cùng Tài Định không hề có sự cách biệt tuổi tác, tuy gầy nhưng rất khỏe mạnh, giỏi giang. Đứng bên cạnh ông là một thanh niên tầm hai mươi tuổi, nước da như cây cọ, thân hình cường tráng, cơ bắp cuồn cuộn.

Lần này tại liên hoan phim Venice có tới ba bộ phim Hoa Ngữ, một trong số đó là đến từ Đài Loan. Mà đoàn họ gặp ở sân bay bây giờ không ai khác chính là đoàn phim ⟨⟨Bí mật của anh⟩⟩ đến từ Đài Loan.

Hồ đạo diễn nổi tiếng ở Đài Loan, đã nhiều lần đạt giải *Kim Mã thế giới. Nhân vật nam chính Hoàng Gia Minh của bộ điện ảnh này ra mắt khi còn rất trẻ, mấy năm gần đây hắn ta đã cố gắng hóa thân vào nhiều vai diễn, Hoàng Gia Minh rất tài năng và hắn có cả đội ngũ hỗ trợ rất mạnh, mấy năm nay sự nghiệp cũng được coi như ổn.

Hồ đạo diễn cùng Tài Định đã từng hợp tác cùng nhau, lần này gặp lại nhau, tự nhiên có rất nhiều truyện để nói. Tài Định trở thành đạo diễn, bộ phim đầu tiên đã lọt vào hạng mục trao giải của liên hoan phim Venice, Hồ đạo diễn cũng rất vui mừng.

Hai vị đạo diễn cùng trò chuyện thân mật bên cạnh nhau, khiến hai nhân vật nam chính nhìn nhau bối rối.

Đều là ngồi bay suốt mười giờ đồng hồ, Giang Tử Thành trông có vẻ mệt mỏi, nhưng Hoàng Gia Minh lại trang phục thẳng tắp, thậm chí tóc tai cũng được chải chuốt gọn gàng trước khi hạ cánh.

Hoàng Gia Minh cởi bở chiếc khẩu trang che mặt, trên mặt lộ ra nụ cười, nhẹ giọng nói: “Hải, đã lâu không gặp.”

Giang Tử Thành vội vàng lùi ra sau một bước, ước gì có thể tránh ở phía sau lưng trợ lí.

Trước đây để có thể có chỗ đứng trên thị trường thế giới, Hoàng Gia Minh đã phải rất cố gắng, hắn đã tham gia phim truyền hình “Bắc Nam” và chủ đề chiến tranh chống Nhật.

Hoàng Gia Minh đóng vai một vị tướng yêu nước và theo chủ nghĩa dân tộc, hắn khoác lên mình một bộ đồ nhung, ánh mắt ác liệt, quân phục có cúc áo cài phía sau lưng, đúng tiêu chuẩn của một nam thần.

Ngay từ khi bộ phim truyền hình này ra mắt, lập tức đã thu hút vô số các trang báo, có sự tham gia của cả ba đài truyền hình lớn, đơn võng phá 2, thực sự là một hiện tượng quá kịch tích, không biết còn bùng nổ đến mức nào.

Nhân vật của Hoàng Gia Minh rất thu hút, khi anh ta lớn lên trông rất đẹp trai, khi chết thì vĩ đại, đã thu hút được rất nhiều người hâm mộ trong giới này.

Giang Tử Thành cũng có góp mặt trong bộ phim truyền hình này —— cậu đóng vai phó cảnh sát bên cạnh Hoàng Gia Minh, một thanh niên 18 tuổi đã chết trong lòng ngực Hoàng Gia Minh vì bảo vệ hắn.

Giang Tử Thành cùng Hoàng Gia Minh hợp tác hai tháng, dần dần nhìn thấu bản chất thật sự của người này. Tưởng rằng sau này sẽ không bao giờ gặp lại thằng nhãi này nữa, nào ngờ oan gia ngõ hẹp, lại gặp nhau ở sân bay!

Giang Tử Thành lén liếc mắt nhìn Kevin và Tony, có hai bậc thầy vĩ đại này ở bên, rốt cuộc cậu cũng tự tin hơn một xíu.

Hoàng Gia Minh thấy cậu không đáp lời, liền chủ động vươn tay ra, cười trêu ghẹo: “Phó quan, chẳng lẽ cậu đã quên mất tôi rồi sao?”

“……” Bên cạnh đang có không ít ánh mắt đang nhìn, Giang Tử Thành chỉ có thể gượng ép mà vượn tay ra, cùng Hoàng Gia Minh bắt tay: “Phim truyền hình đã sớm quay xong rồi. Tôi không còn là phó quan, tôi gọi là Giang Tử Thành.”

“Đương nhiên tôi biết điều đó, tiểu Thành.” Hoàng Gia Minh ánh mắt ôn nhu, nếu đổi thành người khác, nhất định có thể đem người ta nhấn chìm trong sự ôn nhu này.

Nhưng mà tay của Hoàng Gia Minh quả thực không có quy củ —— Giang Tử Thành cố hết sức mình rút bàn tay ra. Tự dưng cảm thấy cả lòng bàn tay ngứa ngáy, người đàn ông trơ trẽn này lại dùng ngón tay nhéo lòng bàn tay mình!!!!

Hoàng Gia Minh làm như nhìn không ra cậu tránh né, còn đang nói: “Tiểu Thành, cậu chẳng thay đổi chút nào, vẫn đẹp như xưa.”

Giang Tử Thành bây giờ cũng là một nam diễn viên, sau lưng có Thụy Từ ba ba chống lưng, nhưng cậu không hề sợ hãi! Cậu trực tiếp đút tay vào túi quần, ngẩng đầu lên nói: “Anh cũng vậy, chẳng thay đổi gì cả.”

“Hả?” Hoàng Gia Minh tình tình tốt hỏi, “Chỗ nào của tôi không thay đổi?”

Giang Tử Thành nói: “Anh vẫn y hệt trước đây —— không có chút gì của đàn ông cả, vẫn là một thẳng nam bệnh hoạn.”

Chết tiết, trai thẳng rất ghét trai đồng tính, quấy rối tìиɧ ɖu͙© đàn ông liền không tính là quấy rối tìиɧ ɖu͙© chắc!!?