- 🏠 Home
- Khoa Huyễn
- Mạt Thế
- Sau Tận Thế, Ta Không Ngừng Tiến Hoá
- Chương 3: Cuộc Gọi
Sau Tận Thế, Ta Không Ngừng Tiến Hoá
Chương 3: Cuộc Gọi
Chương 3: Cuộc Gọi
Sau khi cúp điện thoại Tần Vũ bắt đầu chuẩn bị, điều quan trọng nhất trong thời tận thế là gì? Tất nhiên là nước và thực phẩm rồi, một trăm năm sau tận thế, một cái bánh màn thầu cũng có thể đổi được một mạng người. Tần Vũ lại gọi vào số máy khác, là một xưởng nhỏ bán nước tinh khiết, sau khi điện thoại kết nối, Tần Vũ nói thẳng:
“Ta muốn mua hai mươi thùng nước tinh khiết, giúp ta đưa đến địa chỉ này...”
“Vâng thưa anh, chúng ta sẽ nhanh chóng sắp xếp cho ngươi.”
Đầu kia điện thoại đáp. Tần Vũ trực tiếp nói:
“Giao liền cho ta, ta trả gấp ba.”
“Vâng…vâng ạ.”
Bên kia do dự một thoáng rồi đồng ý, có tiền có thể sai khiến ma quỷ, đây là chân lý không đổi của thời đại hòa bình. Sau khi xử lý xong chuyện nước uống, Tần Vũ bắt đầu mua thực phẩm, sau khi vào siêu thị, tròng mắt hắn như muốn rớt ra, lạp xưởng hun khói, mì tôm, đùi gà, chocolate, trứng gà…đồ ăn rực rỡ muôn màu khiến hắn nhìn mà sóng lòng dâng trào, có vài loại thực phẩm hắn còn chưa từng thấy qua, giờ lại như cởi sạch quần áo bày ra trước mặt hắn, mặc người đến hái, sao hắn không kích động cho được? Lạp xưởng hun khói, mì gói, đùi gà, chocolate, trứng gà, đậu phộng, thịt bò khô, các loại thịt hộp, những gì nhìn thấy được, hắn đều ra sức ném vào giỏ mua sắm, nửa tiếng sau, nhân viên thu ngân thấy Tần Vũ đẩy mấy món đồ ăn này ra cũng phải trợn mắt há miệng. Tần Vũ không để ý hắn ta, sau khi quẹt thẻ trả tiền hắn lại thuê một chiếc xe, kéo đống thực phẩm này đến trước cửa nhà, lúc này xe hàng giao nước cũng đã đến, Tần Vũ chào hỏi, sau khi nhóm người ba chân bốn cẳng dọn đồ vào nhà Tần Vũ xong, Tần Vũ bắt đầu chuẩn bị vũ khí.
Nhưng chuyện khiến Tần Vũ buồn bực là nơi này không phải nước Mỹ, quản lý vũ khí cực kỳ nghiêm ngặt, vũ khí sở trường của Tần Vũ là trường thương, nhưng không có nơi nào bán thứ này, muốn lên mạng đặt cũng không còn thời gian nữa, hắn dạo quanh một lúc cũng chỉ tìm được một cây gậy sắt thô dài, coi như miễn cưỡng thay thế, không có vũ khí mà muốn chiến đấu với xác sống thật sự là mơ giữa ban ngày. Mang cây gậy sắt kia về nhà xong, Tần Vũ mài trên một hòn đá, mãi đến khi có một đầu được mài sắc nhọn, hắn mới lau mồ hôi dừng động tác trên tay lại, hắn lấy điện thoại ra xem giờ, sắp mười hai giờ rưỡi rồi. Tần Vũ cau mày, lúc này Tần Tiểu Vũ nên về nhà rồi mới phải, cho nên hắn gọi điện thoại, không lâu sau Tần Tiểu Vũ nghe máy.
“A lô, sao còn chưa trở về?”
Vừa có người nhận máy, Tần Vũ đã nói thẳng.
“Anh ơi, ngươi chờ ta một lúc, hình như Tiểu Đình bị bệnh, ta đang đưa cô ấy đến phòng y tế.”
Tần Tiểu Vũ nói, Tiểu Đình là bạn thân của cô ấy.
“Bệnh rồi sao? Có phải làn da nóng như bị cảm, sốt cao không?”
Tần Vũ nghe vậy vô thức hỏi.
“Đúng vậy, đến phòng y tế rồi, ta cúp máy trước đây.”
Bên kia nói xong muốn cúp máy. Sắc mặt Tần Vũ cực kỳ khó coi, đây rõ ràng là điềm báo sắp trở thành xác sống, hắn vội nói:
“Tiểu Vũ, cách con bé xa một chút, càng xa càng tốt.”
“Sao vậy?”
Tần Tiểu Vũ có chút không vui, hôm nay Tần Vũ như biến thành người khác, có chút gây sự vô cớ. Đột nhiên nhìn ra ngoài cửa sổ, sắc mặt Tần Vũ hoàn toàn u ám, bởi vì lúc này bên ngoài đã đổ mưa, cơn mưa này vô cùng kỳ lạ, vì nó có màu đỏ máu!
“Đã bắt đầu rồi sao…”
Trong lòng Tần Vũ hơi nặng nề. Tần Vũ lớn tiếng nói với đầu kia điện thoại:
“Tiểu Vũ, ngươi chờ ở đó, đừng đi đâu cả, ta đến đón ngươi.”
Nói xong Tần Vũ cúp máy, hít sâu một hơi, Tần Vũ từ dưới đất đứng lên, hắn bọc gậy sắt mài nhọn một đầu trong tấm thảm mỏng, sau đó lấy hai cái áo mưa, một cái mặc lên người mình, cái còn lại chuẩn bị cho Tiểu Vũ. Tần Vũ nhanh chóng xuống lầu, đi ra ngoài đường, lúc này mưa máu vẫn chưa lớn lắm, Tần Vũ giơ tay đón lấy một ít mưa máu, hạt mưa đỏ như máu rơi xuống tay hắn, khiến hắn cảm giác làn da như bị nước sôi thiêu đốt. Dựa theo ghi chép lịch sử, thế giới này đã rơi mấy trận mưa máu, sau mỗi trận mưa máu virus của xác sống, thú biến dị sẽ xảy ra tiến hóa, trở nên mạnh mẽ hơn, mà trận mưa máu đầu tiên kéo đến chính là bắt đầu thời kỳ tận thế.
“Chuyện gì vậy? Sao nước mưa lại có màu đỏ thế?”
“Trời ạ! Mưa này nóng quá!”
Lúc này người đi trên đường nhìn mọi chuyện đang xảy ra với vẻ nghi ngờ, cảm thấy vô cùng kỳ lạ.
“Lẽ nào đã đến ngày thế giới tận thế?”
Có người nói đùa, nhưng người đó lại nói trúng rồi. Tần Vũ cũng không rảnh để ý họ, một chiếc taxi chạy ngang qua, Tần Vũ ngăn lại, sau khi lên xe, Tần Vũ lên tiếng:
“Đến trường cấp ba trên đường số ba, nhanh lên.”
Tài xế kia đồng ý, nổ máy xe.
- 🏠 Home
- Khoa Huyễn
- Mạt Thế
- Sau Tận Thế, Ta Không Ngừng Tiến Hoá
- Chương 3: Cuộc Gọi