Chương 77: Công Sở (1)

Cả người Quân Tâm dựa trên của lớn, áo sơ mi đã bị cô cởi lộ ra bộ ngực đang phập phồng sung sướиɠ. Bên dưới háng anh, Lan Ninh đang quỳ liên tục há miệng ngậm lấy ©ôи ŧɧịt̠ anh mυ"ŧ ra mυ"ŧ vào.

"Ưm"

Anh sung sướиɠ hưởng thụ sự chăm sóc của cô, cô không ngừng liếʍ mυ"ŧ dùng lưỡi rà lên xuống rốn anh. Cô liếʍ yết hầu rồi lần lần di chuyển xuống vυ" di chuyển lưỡi đến đâu anh rùng mình đến đó.

"Ahh"

-"Sướиɠ không?!" Cô dùng lưỡi đá lấy đầu ti.

-"Đĩ da^ʍ!" Anh cười vỗ lấy mông cô bên dưới, anh bóp mạnh như trả thù sự trêu chọc của cô.

Cô lại càng tinh nghịch không ngừng liếʍ cắn đầṳ ѵú anh, chốc chốc lại rà lưỡi phía dưới rốn rồi ngậm ©ôи ŧɧịt̠ anh vào miệng. Liên tục kí©h thí©ɧ những chỗ nhạy cảm trên người anh.

-"Ưm l*и em ngứa quá!" Cô vừa lắc lắc mông được anh bóp vừa dâʍ đãиɠ nói.

-"Ahh..L*и em có muốn chơi hàng nóng không, hử?." Anh hơi cúi người dùng bàn tay vẽ loạn trên mông cô, lại như vô tình chọc trúng khe l*и.

Cô rên rĩ khi ngón tay anh xoa xoa mép l*и dòng nước ấm áp theo ngón tay anh ra vào. Vừa kí©h thí©ɧ lại vừa sung sướиɠ.

-"Muốn, lỗ l*и ngứa lắm. Muốn ©ôи ŧɧịt̠ ông xã lấp đầy, muốn nhiều hơn nữa!" Cô dâʍ đãиɠ lắc mông như muốn ngón tay anh đi vào sâu hơn.

-"Đĩ da^ʍ của anh!" Anh vỗ mông cô như ra lệnh -"Quay mông lại đây, anh giúp em chơi lỗ l*и ngứa"

Cô như chỉ trực chờ, quay mông lại phía anh, nhìn thấy mông hằn lên những vết đỏ tím do tối qua làm loạn, lại thấy cô lắc lắc mông như một con chó đang đợi chủ nhân.

Anh nhổ nước bọt vào tay, xoa xoa lên ©ôи ŧɧịt̠ đã cứng vuốt nhẹ mấy cái.

-"Em đang làm gì thế bà xã?" Anh đẩy đầu khấc trước l*и cô cọ cọ qua lại

Cô liên tục lắc mông theo, nhưng vẫn trống rỗng không được toại nguyện có chút uỷ khuất -"Em dâng l*и đợi ông xã đυ. ưmmm..."

-"Ông xã em là ai? Hả?" Anh vẫn không đút vào chỉ cọ đầu khấc bên ngoài. Nhìn l*и cô nứиɠ đến chảy đầy da^ʍ thuỷ đang rỉ trên đầu khấc. -"Nước l*и chảy đến cỡ này, đĩ da^ʍ chỉ có em mới làm được."

Anh nói rồi đút một cú "Ótttt" vào trên trong l*и, đột ngột bị ©ôи ŧɧịt̠ xâm nhập khiến cô sướиɠ đến há miệng.

Anh chỉ đút sâu vào sau đó không động đậy, anh vuốt tấm lưng trắng như ngọc của cô. Cúi xuống hỏi -"Ưm ư có sướиɠ không?!"

-"Ahh em sướиɠ l*и. Anh nắc đi ưmmm..." cô lắc mông đến tê dại.

-"Đĩ da^ʍ ai cho em dám ra lệnh với anh hả? Hả? Hả?" Mỗi một tiếng hả anh nắc mạnh vào l*и. Cô bị anh nắc liên tục ngày càng sâu, bên dưới vυ" tưng tưng theo từng nhịp.

Cô cắn môi, nhưng cũng không thoát được những tiếng rên rĩ.

-"Ahhhh....ahhhh...đυ....em sướиɠ..."

-"Đυ. nát l*и em, con đĩ, sao em da^ʍ thế hả?" Anh liên tục nắc vào bên dưới l*и cô, nước da^ʍ chảy ra đến mức nhớp nháp dính hai bên mép mông cô.

Lan Ninh lắc đầu liên tục vừa sung sướиɠ lại vừa thống khổ vì mỗi lần anh đều đâm đến chỗ sâu nhất trong tử ©υиɠ cô.

"Ưm ưmm"

-"L*и em đυ. sướиɠ, Ninh Ninh anh muốn đυ. nát em!" Anh dâʍ đãиɠ rên lớn

-"Đυ. nát l*и em đi. Ahh anh ơi...đυ. đυ. ahh"

-"Đĩ da^ʍ ahh ưm" anh thoã mãn về thể xác lẫn tinh thần. Càng ngày cuộc làʍ t̠ìиɦ của hai người càng ăn ý đến mức chỉ cần đút ©ôи ŧɧịt̠ vào l*и cô anh cũng muốn bắn tinh.

"Ahh"

"Bạch bạch" Anh nắc vào l*и cô ngày càng mạnh, tốc độ liên tục nhanh.

"Ahh....ahhhh....ahhhh...." Tiếng thở dốc của cả hai càng nặng nề.

Cô ngoan ngoãn banh hai chân rộng ra -"Anh ơi...nắc sâu...ahhh" cô há miệng cầu xin.

-"L*и đĩ bót siết lấy ©ôи ŧɧịt̠ anh ahh đĩ da^ʍ"

Anh khıêυ khí©h mà nắc hông càng sâu hơn, nhìn cô gái bên dưới đang kịch liệt thở dốc. Dưới l*и thì cuồn cuộn siết lấy ©ôи ŧɧịt̠ anh không buông.

-"Không..sâu..sâu quá ahhh" cô lắc đầu nói không thành tiếng

-"Ahhh Anh Ơi chết...chết em"

-"Đĩ đâm ahh ahh" Anh sung sướиɠ vì cơ l*и không ngừng siết lấy. Nắm lấy tóc cô kéo cả người cô căng lên.

-"Anh ahhhhh" Cô hét lớn vì từng cú nhấp sâu mạnh của anh. Hai hòn dái đập mạnh vào l*и cô vang lên Bạch Bạch Bạch không ngừng nghĩ.

-"Đĩ ơi ahh l*и em phê quá ahhh" Anh rít lên càng mạnh bạo mà nắc ©ôи ŧɧịt̠ liên hồi.

-"Em..không chịu nổi...em xin anh........"

-"EMMMMM RAAAAAAAAA"

Cô lắc đầu tóc tán loạn, phía dưới l*и bị kí©h thí©ɧ vì tê mà co giật từng dòng nướ© đáı chảy ra.

Côи ŧɧịt̠ bị một dòng nước ấm bao phủ, anh nâng nhanh tốc độ nắc ©ôи ŧɧịt̠ liên hồi.

-"Bà xã...bà xã....nướ© đáı em ấm quá..." anh thở dốc nói.

-"Bà xã...l*и em....đυ. sướиɠ....ahh....ahhhh...."

-"Bà xã......"

Côи ŧɧịt̠ anh giật giật bên trong l*и hai ba phát, anh gục xuống ôm lấy tấm lưng của cô. Cả hai không ngừng rung rẫy, cô ngã khuỵ trên sàn vừa thở dốc vừa không nói thành lời.

-"Sướиɠ không?!" Anh ôm lấy cô thì thầm.

Cô gật gật đầu bên dưới, không có sức mà đáp lại lời anh. Anh vòng tay ôm cả cơ thể cô đi vào phòng ngủ, quần áo váy giầy dép phía cửa được quăng tán loạn như vừa sảy ra một trận chiến kịch liệt. Bên dưới sàn như có như không một vũng nước có chút ánh vàng.

********

Thời gian cứ thế thắm thoát thôi đưa, Lan Ninh cũng hoàn thành xong luận án tốt nghiệp, cô cầm bằng tốt nghiệp trên tay, nhìn thấy anh đang ôm một bó hoa hồng thật lớn đang tiến lại gần.

-"Ôi...ngưỡng mộ cậu thật đấy! Tốt nghiệp xuất sắc, có người yêu như ý, rồi lại còn làm cùng công ty" Tiểu Tuyết vừa huýt vào vai cô vừa ganh tị nói.

-"Cậu ganh tị gì chứ, không phải cậu với Hàn Sinh đang qua lại à?" A Lị bên cạnh thắc mắc hỏi.

-"Gì chứ, ai qua lại với tên đó!" Tiểu Tuyết đột nhiên bị nói trúng tim mặt có hơi đỏ đáp lại. Cô với Hàn Sinh chỉ là mới bắt đầu tìm hiểu, vẫn chưa biết sẽ đi đến đâu. Dù sao hai người mới chính thức từ đêm qua.

-"Không đúng sao mặt cậu đỏ thế! Giấu đầu lòi đuôi" A Lị được dịp trêu chọc cười lớn.

-"Hai cậu là thật à?" Lan Ninh cũng nghi hoặc hỏi

-"Cậu nghe cậu ấy!" Tiểu Tuyết đỏ mặt nói.

A Lị cười đẩy vai cô nói -"Nhìn biểu tình này là không cần hỏi lại đâu" ba cô gái cười nói vui vẻ đến khi Quân Tâm tiến lại gần.

-"Chúc mừng em tốt nghiệp!" Anh đưa bó hoa đến trước mặt cô cười rạng rỡ, nụ cười thập phần nuông chiều. Nhìn gương mặt của anh cô lại nhớ đêm qua anh làm đến mức cô tay chân bủn rủn.

-"Nào hai cậu để bọn tớ chụp cho tấm ảnh lưu niệm!" A Lị khoát tay Tiểu Tuyết nhường bên cạnh cho Quân Tâm.

Nhìn hai người trong khung hình một người rạng rỡ e lệ, một người nuông chiều yêu thương. Ánh mắt nhìn nhau vô cùng chan chứa tình cảm.

"Tách" tiếng máy ảnh cứ liên tục phát lên, cô nghiêng đầu sang nhìn lại thấy anh đang nhìn cô cười vô cùng yêu chiều. Cô mĩm cười!

-"Ba mẹ đang kẹt xe ở cao tốc, chắc không kịp dự lễ!" Anh kề vào tay cô nói, nhìn cô sáng nay trang điểm tỉ mỉ đến từng lọn tóc anh có chút ngứa ngáy muốn hôn lên.

-"Anh hai thì bận vụ án, còn anh ba đến giờ vẫn chưa thấy." Cô có chút dẫu môi nói, nhớ lại lúc mấy anh tốt nghiệp cô và ba mẹ đến rất sớm chúc mừng. Cô vẫy tay với A Lị và Tiểu Tuyết khi thấy hai người đó đang đi khỏi để lại cô và anh.

Anh vuốt tóc cô, anh không ngại ở đây đông người thật sự là rất muốn đè cô mà hôn lên đôi môi kia. Anh nuốt nước bọt -"Anh ba sắp đến rồi!" Lúc nãy trước khi vào anh có gọi chỉ nghe bên kia Ninh Vũ đang càu nhàu gì đó rồi tắt máy.

-"Em gái!" Từ xa cô đã nghe giọng lãnh lót của ai kia, nhìn phía xa thấy Ninh Vũ đang cười tươi bước lại, trên tay là một chùm bong bóng bay hình con heo cỡ lớn.

Cô quay mặt đi, có thể không nhận người anh này được không? Cô níu lấy tay anh, anh nhìn Ninh Vũ khoé môi cũng giật giật.

-"Anh có đi lộn tốt nghiệp mẫu giáo của Su Su không?" Quân Tâm nhìn ai kia đến hỏi

Ninh Vũ nhìn biểu cảm chê bai của hai người có chút không hài lòng nói -"Vì mấy quả bong bóng này mà anh mới trễ hẹn đấy!" Đưa bong bóng về phía cô.

-"Không phải hồi nhỏ hay khóc đòi anh mua cho bằng được sao, của em hết. Chúc mừng em gái anh tốt nghiệp!" Ninh Vũ nhìn cô tự hào nói.

Cô đưa tay nhận lấy chùm bong bóng, -"Cảm ơn anh. Nhưng anh cũng biết nói hồi nhỏ, giờ em lớn cỡ này mà anh còn tặng bong bóng"

-"Với anh, em vẫn là con nhóc thôi!" Ninh Vũ véo má cô nói.

Cô có chút không hài lòng, nhìn về phía sau Ninh Vũ -"Hạ Nhiên anh ấy không đến sao?"

-"Hạ Nhiên có lịch chụp ở thành phố P, sáng sớm đã bay đi rồi. Em biết đấy, dạo này cậu ấy nổi tiếng nên lịch quay dày đặc, anh còn chưa gặp được mấy hôm" Ninh Vũ nghe nhắc đến Hạ Nhiên có chút sầu não nói -"À cậu ấy có nhắn anh nói có quà đặc biệt chuẩn bị cho em. Gửi về nhà em rồi thì phải"

Cô gật gật đầu tỏ ý đã hiểu, Hạ Nhiên đang trở thành người mẫu hot nhất trong năm gần đây. Anh được Ninh Vũ một tay nâng đỡ, giờ hiện tại trong giới ai cũng cầu sự giúp đỡ của Ninh Vũ, studio công việc bận rộn đến mức mấy tháng liền cả nhà không thấy mặt anh.

Mọi người lần lượt đi vào trong buổi lễ, ba mẹ Trần cũng đến kịp lúc. Nhìn thấy cô con gái đang đại diện sinh viên tốt nghiệp lên phát biểu trên bục, cô liên tục đảo mắt bên dưới. Cảm ơn ba mẹ và cảm ơn anh đã là động lực cho cô phấn đấu.

Thời sinh viên hôm nay xin khép lại, cô tung nón lên vẫy chào tất cả. Nhìn hết bạn bè cũng đang tung nón ở phía bên dưới, có người thích cô, có người ghét cô, tất cả cũng chỉ là những cô cậu sinh viên, rồi mai sau khi bước chân vào đường đời những ghen ghét này cũng sẽ chẳng là gì. Lâm Hiệu, A Lị, Tiểu Tuyết, Hàn Sinh, Hứa Khải cũng có mặt. Cô lại nhớ về MyMy, nếu không có những chuyện cũ chắc hẳn sẽ rất tốt đẹp. Còn có cả Thanh Mai đã bị đình chỉ học và biến mất khỏi cuộc sống không ai biết được.

Cô nhìn thấy anh đang mĩm cười hạnh phúc nhìn mình, hiện tại chắc chắn đoạn đường tương lai sau này cô sẽ mãi là người đồng hành cùng anh!.

****** 2 năm sau *********

Thành phố H, giờ đây nhộn nhịp hơn hẳn lúc xưa. Trong hai năm mọi thứ thay đổi đến chóng mặt, những quán ăn hai người từng ăn giờ trở thành những nhà hàng lớn, trung tâm thương mại thì mọc lên như nấm. Công ty của anh cũng đã ổn định có danh tiếng trên thị trường, hai người vừa là người yêu, vừa là đồng nghiệp và cũng là bạn của nhau.

Trong văn phòng toà nhà lớn, Lan Ninh ngồi trước máy vi tính, cô đang nhìn dữ liệu đến mê mẫn. Hôm nay cô bận chiếc váy công sở kiểu mới, vòng eo đeo thắt lưng hình chiếc nơ vừa như hở như kín che đi vòng eo tinh tế. Áo sơ mi được cô phối hợp vô cùng thanh lịch nhưng không kém phần gợi cảm.

-"Chị Lan Ninh, sếp gọi chị gấp ạ?" A Xuân trợ lí của cô vừa nghe điện thoại, vừa ngước lên nhìn cô thấp thỏm nói. Ai trong công ty cũng biết Lan Ninh và sếp tổng hai người có xích mích, lần nào trong cuộc họp cô cũng không ngần ngại đưa ra ý kiến đến mức đối chọi gay gắt.

-"Ừ. Chị biết rồi" Lan Ninh thờ ơ đáp lại, có vẻ như không có ý định sẽ rời đi. Cô liếc nhìn điện thoại, trên màn hình hiển thị đến 18 tin nhắn và 22 cuộc gọi nhỡ. Khỏi cần mở máy cô cũng biết là người ăn không ngồi rồi trên tầng trên đang làm loạn.

Quân Tâm nhìn điện thoại mãi không thấy trả lời, lòng có chút nôn nao. Lỗi đêm qua do anh quá mạnh bạo không khống chế bản thân, làm cô đến 4h sáng đến mức gọi ba. Sáng nay rời giường, cô không thèm nhìn anh đến một lần. Trang điểm thay quần áo rồi bắt taxi đến công ty khiến anh lo đến mức không làm được gì.

Sếp nhỏ : "Vợ ơi anh biết sai rồi, em lên gặp anh đi vợ"

*icon khóc lóc*

Sếp lớn : "....."

Sếp nhỏ : "Anh hứa từ nay về sau làm 2 lần thôi"

Sếp lớn : "....."

Sếp nhỏ : "Vợ ơi, em không lên thì anh xuống tìm em nhé!"

Quân Tâm nhìn điện thoại không có dấu hiệu gì, liền đứng dậy rời khỏi văn phòng. Anh ấn nút thang máy lạnh lùng đi xuống tầng dưới.

10 phút sau, tất cả nhân viên trong công ty bắt đầu chat liên tục trên điện thoại. Hầu hết là nói hôm nay nhất định có sóng to, sếp tổng và giám đốc Lan Ninh sảy ra cãi nhau có thể sẽ không nhìn mặt nhau nữa. Một người hai lời đồn đến mức gà bay chó sủa.

Nhưng họ không biết bên trong căn phòng được đóng kín cửa sổ, sếp tổng đang cúi người bên dưới gầm bàn vừa vạch l*и cô vừa bú say mê.