Chương 4

Hôm sau, đến 10h sáng cô mới giật mình tĩnh dậy. Nhưng cơ thể Dạ Thanh hiện tại lại vô cùng đau nhức, chân thì run rẩy thì làm sao cô có thể gặp khách hàng đây.

Đúng lúc cô muốn chửi người nam nhân xấu xa hôm qua gây tội ác lại mở cửa đi vào, một thân đồ thể thao rất thoải mái lại vô cùng điển trai tiến lại gần cô.

" Lưu Hạ Thần, anh muốn bắt nạt em đến khi nào đây ?"

Dạ Thanh ấm ức liền cao giọng mắng anh, nhưng nào bác sĩ Lưu phong nhã trong mắt người ngoài có khó chịu với lời mắng của cô vợ yêu.

Anh nhẹ nhàng đi đến trên môi vẫn luôn mang theo nụ cười cuốn hút ánh nhìn đến gần cô hơn. Với tay lấy áo ngủ màu xám mà yêu thương giúp cô mặc vào để không chị cảm lạnh, lại ôn nhu ôm lấy khuôn mặt nhỏ vì tức giận mà đỏ cả lên hôn xuống một cái.

"Buổi hẹn đã dời lại 3h chiều. Ngoan, ngủ thêm một chút."

" Anh... sao anh lại biết ?"

Dạ Thanh bất ngờ, Lưu Hạ Thần nhẹ nhàng thắt lại dây áo ngủ cho cô, lại giở trò bàn tay nhẹ lướt qua xương quai xanh quyến rủ đã lưu lại nhiều vết đỏ. Càng nhìn khiến anh càng thích.

" Em quên chồng em là ai rồi sao ?"

Quên sao được chứ, anh chính là bác sĩ trẻ tuổi tài năng nhất của thành phố V, những ca khó nhất đều tìm đến anh. Từ đó mà danh tiếng lừng lẫy, lại có quan hệ rộng như thế.

" Nhân tiện hôm nay anh không đi làm sẽ đi cùng em , có được không ?"

Bàn tay xinh đẹp to lớn của nam nhân lại xấu xa nữa rồi, nắm lấy một bên ngực cô xoa nắn.

" Không cần nha, đây là công việc của em."

Dạ Thanh liền nắm lấy bàn tay nghịch phá ấy kéo xuống nắm chặt trong tay nhỏ của mình, nhìn tay lớn của mình bị đôi tay nhỏ cố bao bọc khiến Lưu Hạ Thần buồn cười.

——-

Đúng 3h chiều, tại nhà hàng.

Dạ Thanh cô thật ngốc tại sao không nghĩ đến khách hàng của mình lại là vợ của bạn học cũ anh chứ, đương nhiên anh dễ dàng dời lại lịch hẹn của cô.

Lại có mặt đủ hai vợ chồng, thì đây quả là âm mưu của anh xã cô rồi.

" Hiện tại cậu đang công tác ở bệnh viện V sao ?"

Lưu Hạ Thần vẫn nắm chặt tay nhỏ của Dạ Thanh đặt trên đùi mình, một tay cầm lấy ly cafe nhâm nhi, tao nhã trả lời.

" Cũng được ba năm rồi, còn cậu ?"

" Mình thì đang quản lí công ty J cho ba "

Họa Chính cũng mỉm nhẹ môi, Dạ Thanh cô lại có một suy nghĩ trong đầu. Hai người họ có phải là bạn thân lúc đại học không ? Tại sao lại nói chuyện lãnh đạm như thế. Lại còn toát ra khí thế lạnh lùng của mình, làm cô và Vũ Lam- vợ Hoạ Chính chỉ biết hình nhau cười cười.

Nhưng Dạ Thanh hoàn toàn bị nhầm lớn rồi.

" Hồi còn đi học Hạ Thần rất được nữ sinh ưu ái đấy, có lần cậu ta còn bị hoa khôi của trường cưỡng hôn nhưng bất thành. "

" Cậu nên tập trung ăn đi Hoạ Chính "

" Có sao ?"

Cô cũng không bất ngờ gì vì cô biết ngoại hình của Lưu Hạ Thần coi như là nam thần nên được ưu ái theo đuổi nhiều đến cỡ nào rồi, nhưng năm ấy mới lên 17 thì đã bạo như vậy có một chút không chuẩn mực rồi.

" Đừng tin cậu ta."

Lưu Hạ Thần mày đẹp cau nhẹ liếc về hướng Hoạ Chính. Tiện tay gấp một đũa thịt bò vào chén cô.

Cuộc nói chuyện cũng từ từ được tự nhiên, không, mà vô cùng thoải mái. Một bên Hoạ Chính và Lưu Hạ Thần nói đến vấn đề y học, một bên cô và Vũ Lam nói chuyện cũng rất vui vẻ. Tuy Hoạ Chính về quản lí công ty cho ba, nhưng anh chính là tốt nghiệt tiến sĩ ngành y.

" Lạnh lắm sao ?"

Vũ Lam nhìn Dạ Thanh ăn mặc rất là ấm nên quan tâm hỏi cô. Cơ mặt cô cũng gì câu hỏi mà có chút cứng đờ, cô chính là đa mặt mỏng.

" Đúng rồi Dạ Thanh, sao em lại mặc dày như thế lạnh lắm sao ?"

Họa Chính nắm lấy tay vợ mình, yêu thương, cũng lo lắng hỏi cô.

" Không có chỉ là..."

" Chỉ là Dạ Dạ cảm thấy không được khỏe thôi."

Lưu Hạ Thần mở miệng giải thích hộ cô, lúc sáng anh bảo mặc ít lại thôi nhưng vợ anh vẫn là da mặt mỏng sợ để lộ dấu hôn.

Anh gấp một miếng cá vừa lấy xương ra đút cho cô, tay trái đỡ thức ăn nếu như có rơi xuống. Rất cưng chiều cùng yêu thương làm vợ chồng Hoạ Chính cũng phải ganh tị.

Đút thêm hai đũa nữa mới dừng lại, anh sợ cô không ăn nhiều lại đổ bệnh, tuy là bác sĩ nhưng anh không thích chữa bệnh cho vợ anh chút nào, như vậy Lưu Hạ Thần rất xót.

Vũ Lam hơi cong môi xinh đẹp liếc nhìn về Hoạ Chính, ánh mắt của vợ yêu làm anh toát cả mồ hôi lạnh.

" Em đang tự hỏi không biết quyết định lấy anh là một sự lựa chọn đúng đắn hay không đấy ."

Họa Chính chớp chớp đôi mắt khờ dại, anh đã làm sai việc gì sao. Không phải từ khi cưới nhau đến giờ anh vẫn luôn cưng chiều bà xã của mình sao ?

" Bà xã, anh đã làm việc gì có lỗi với em sao ?"

Hai vợ chồng nhà Hoạ làm cô và anh bật cười, rất hài hước. Dưới bàn, tay của Lưu Hạ Thần ở mép đùi non của cô mà sờ soạng làm mặt Dạ Thanh như thiêu đốt. Cô quay lại trừng mắt anh, không cho anh cà rỡn nữa.

Vậy mà đại lưu manh chống lại ánh mắt tức giận của vợ yêu bằng cái nháy mắt đầy ý tình nồng nặc

——-

👇🏻