Chương 8
Hắn vừa bỏ đi thì bà trở về nhà , nhìn thấy cái mặt nó ngồi xụ một đống bà nhẹ nhàng tiến lại hỏi :
- Nè sao vậy cháu gái của bà ??_ bà dịu dàng hỏi .
- Dạ không có gì . Cháu đi ngủ đây ạ !!_ nó ngước lên nói rồi đứng dậy đi thẳng một mạch vào phòng .
'' Đi ngủ àk ??? Bây giờ mới 6h thôi mà , chắc lại là có chuyện gì nữa đây , nhọc thật '' bà ngước lên nhìn đồng hồ rồi ngán ngẫm lắc đầu , bước vào phòng bếp nấu ăn .
Nó nằm trong phòng xoay ra bên này rồi lại xoay sang bên kia , nhăn mặt nhíu mày nghĩ ngợi '' Mình sao vậy nhỉ ??? Từ khi gặp cái tên đó lúc nào mình cũng thất thường như thế này , bực tức một cách vô lí nữa chứ . Mà lúc nãy mình nói có hơi quá đáng không nhỉ ??? Liệu hắn có bỏ đi luôn không ?? Mà thôi kệ đi thì đi sợ gì , cùng lắm thì đi học một mình , ừ đúng rồi vậy thì càng tốt chứ sao '' tuy nghĩ vậy nhưng nó vẫn nằm không yên đầu óc thì chỉ nghĩ về hắn mà thôi . Một lúc sau thì ngủ hồi nào cũng không hay .
Trong lúc đó thì bà vẫn say mê nấu ăn với một khuôn mặt đăm chiu nghĩ ngợi một vấn đề gì đó . Vừa nấu xong bà chạy ra xem đồng hồ thì thấy cũng gần 8h chắc giờ này hắn cũng đã sắp làm việc xong , nghĩ vậy bà tắt bếp , đi thật nhanh đến tiệm cơm . Vừa bước vào thì nhìn thấy hắn bần thần đang phục vụ cho khách ,bà nhẹ nhàng đẩy cửa bước vào quầy tính tiền nói chuyện với bà chủ tiệm :
- Chào bà , khỏe không ???_ bà mỉm cười hỏi .
- Dĩ nhiên là khỏe rồi . Mà dạo này bà ít tới quán chơi quá nhỉ ???_ bà chủ quán mỉm cười lại nói .
- Ừ phải ở nhà chăm nom cháu gái nữa , thời gian đâu mà vi vu suốt _ bà thở dài nói .
- Thấy bà vậy mà khổ thật . Dạo này thằng Rin tới nhà bà ở đấy àk ??_ bà chủ quán nghiêng đầu hỏi .
- Ừ _ bà gật đầu cái rụp và đưa mắt nhìn hắn .
- Thằng bé xinh trai bà nhỉ ??? Nghĩ lại mà thấy giống ông chồng quá cô của tôi _ bà chủ quán chống cằm nhìn lên phía trần nhà mộng mơ .
- Ờ....ờ.._ bà chỉ biết cười gượng rồi gật đầu .
- Từ ngày có thằng bé , quán xá của tôi đông hẳn lên . Àk mà nói chuyện nãy giờ quên hỏi , thế hôm nay bà đến chơi hay có chuyện gì ???_ bà chủ quán mỉm cười dịu dàng nói .
- Àk bà cho thằng Rin nó về sớm một hôm nhá _ bà mỉm cười đá long nheo nói .
- Ừ dù sao cũng gần hết giờ rồi . Thôi bà nói thằng bé về đi _ bà chủ quán nói rồi chăm chú vào quyển số tính tiền .
Bà nhẹ nhàng bước lại gần hắn , chẵng biết nãy giờ hồn phách hắn để đâu mà chẵng thấy bà vào quán :
- Này !!!_ bà vỗ mạnh vào vai hắn .
- Ơ dạ dạ _ hắn đang quét nhà giật mình , buông cả chổi xuống .
- Cháu về nhanh xem Hy nó có bị gì không ??? Mà sao bà thấy nó nóng quá _ bà làm vẻ mặt lo lắng nhất để nói .
- Sao cơ ạ ??_ hắn tròn xoe mắt hỏi lại .
- Thì hình như nó bị sốt cháu ạ !! Bà qua đây nhờ cháu về xem nó thế nào , bây giờ bà phải đi mua thuốc đã _bà thở dài mệt mỏi nói .
- Dạ cháu biết rồi cháu về trước đây ạ _ nói xong câu đó hắn vụt chạy , bà ở sau nhìn theo mỉm cười rồi lại tám tiếp với bà chủ quán .
Hắn chạy thật nhanh '' Nhỏ này lúc nào cũng làm người khác phải lo lắng '' . Vừa chạy đến nhà hắn vội vàng tháo giày rồi mở cửa vào phòng nó , nhìn nó nằm một cục mà lòng hắn sốt cả lên , vội chạy lại ngồi bên cạnh sờ trán nó , thì thấy nhiệt độ bình thường , còn lạnh nữa cơ . Vì có người đυ.ng vào mình nên nó cựa quậy rồi nhíu mày cố mở mắt ra , thì thấy hắn chình ình trước mặt bất giác nó giật mình hét thật to :
- AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA_ vừa hét vừa ngồi dậy chỉ tay vào mặt hắn .
Hắn nhìn nó ngơ ngác như con nai tơ
- Cậu ...cậu là đồ dê sồm _ nó chỉ tay vào mặt hắn lẫy bẫy nói .
- Tôi.............Bà nói cậu bị bệnh nên tôi mới chạy về xem sự tình thế nào ? Thế mà bị chữi ngay là đồ dê sồm . Sao lúc nào tôi quan tâm cho cậu thì cậu đều nổi giận với tôi thế hả ???? Bộ tôi làm gì sai sao ???_ tự nhiên bị chữi , cơn nộ khí tràn về hắn nạt một tăng vào mặt nó .
Cứ tưỡng nó sẽ chữi lại hắn nhưng không ngờ nó nhìn hắn và chợt cảm thấy mình mang tội lỗi đầy mình .
- Thôi tôi đi đây _ hắn nhìn nó rồi quay lưng định đi nhưng bất chợt nó đưa tay nắm lấy tay hắn .
- Tôi xin lỗi nhưng tôi chẵng biết vì sao cứ thấy cậu cười với cái lũ con gái trong lớp là tôi lại cảm thấy tức tối vô cùng nên đã trút giận lên cậu . Có lẽ tôi chỉ múôn cậu làm bạn với một mình tôi thôi_ nó vừa nắm tay hắn cuối mặt xuống nói .
Hắn nghe nó nói thì quay mặt lại , gương mặt cũng trở nên dịu hơn , hắn nhẹ nhàng ngồi xuống cạnh nó :
-Ngốc àk !! Tớ làm vậy cũng chỉ để bảo vệ cậu thôi _ hắn mỉm cười rồi gõ nhẹ vào đầu nó .
- Bảo vệ tôi ???_ nó thắc mắc hỏi .
- Thì chuyện hôm trước cậu bị nhốt trong nhà kho có lẽ là do lỗi của tôi nên .............._ hắn xụ mặt xuống nói .
- Nên cậu phải nói chuyện với bọn đó àk ???_ nó nhăn mặt hỏi .
- Ừ _ hắn mỉm cười gật đầu cái rụp .
- Vậy mà tôi cứ tưỡng................_ nó nhăn mặt nói.
- Bạn của tôi chỉ có mình cậu thôi , ngốc àk _ hắn mỉm cười nhìn nó nói .
Tự nhiên lúc này nó cảm thấy hắn đẹp hẳn , nụ cười ấy bất chợt làm cho tim nó rung rinh . Hắn nhìn thẳng vào sâu mặt nó rồi từ từ cuối xuống .........................khi hai gương mặt sáp lại gần nhau , và môi cũng gần chạm nhau thì :
- Các cháu đâu hết rồi _ bà vừa về thì nói thật to vọng vào .
Tiếng nói ấy làm cắt đứt ngang một nụ hôn sắp xảy ra , cả 2 đều ngượng ngùng quay đi chỗ khác đỏ mặt . Hắn đứng dậy vội bước ra ngoài để che dấu nổi xấu hổ :
- Bà về rồi đấy àk ?? Sao bà lại nói dối cháu ???_ hắn nhe răng cười , nhìn bà .
- Ừ thì.......... tại con Hy nó cứ bị làm sao ấy nên bà nghĩ 2 đứa có chuỵên gì nên tìm cách gọi cháu về thôi mà _ bà cười gượng lại .
- Cái bà này cháu bị làm sao đâu ???_ nó từ trong phòng lù lù ra nhăn mặt nhìn bà nói .
- Ơ thế cháu cũng ở trong phòng àk . Vậy hai đứa làm gì trong đó thế ???_ bà ngây thơ hỏi .
Tự nhiên sau câu hỏi này của bà thì cả 2 mặt bắt đầu đỏ lên . Bà nhìn mà miệng cứ cười gian mãi :
- Thôi lại ăn cơm bà nhỉ ??? Tối rồi _ nó đánh trống lãng sang chuyện ăn rồi tự chạy lại bàn ngồi .
Bà và hắn thấy vậy cũng đi theo , cả 3 người ngồi ăn cơm vui vẻ . Những khoảng khắc này thật khó quên , hương vị gia đình và tình bạn tràn ngập trong nó . Sau bữa ăn cả nhà tạm biệt nhau đi ngủ , cả nó và hắn đều không ngủ được , hắn thì cứ mãi nghĩ về hành động của mình lúc nãy ??? Chẵng biết sao lúc ấy nhìn vào đôi môi cherry của nó hắn bất giác không kiềm chế được mà chỉ muốn đặt môi lên mà thôi . Còn nó thì suy nghĩ vu vơ về cảm giác , lúc nãy hắn đã vô tình đem đến ,cảm giác như có một dòng điện chạy nhanh qua người , làm tim nó đập nhanh đến mức mún nhảy ra khõi lòng ngực . Cứ thế một lúc sau 2 con người này lại chìm vào giấc ngủ ..........