Chương 6
Hắn chở nó đến trước cửa nhà kít lại một cái chẵng nói gì , nó biết bổn phận leo xuống nhìn hắn ái ngại , còn hắn tự nhiên trở nên lạnh lùng chẵng đáp lại cái nhìn đó , quay xe lại đi . Có vẻ nãy giờ trên xe nó suy nghĩ thì thấy hơi quá đáng với hắn thì phải , nên suốt đường đi cứ muốn mở miệng nói cái gì đó , nhưng thật khó đối với nó trước đây đã không nói chuyện bây giờ mới nói tí đã chữi người ta trong khi hắn là người đã cứu nó nếu không có hắn chắc lúc này nó cũng đã cạn nước mắt trong cái nhà kho ấy mất . Nó xụ mặt bước vô nhà , bà vẫn ngồi trên chiếc bàn nhìn cái mặt nó bà đoán đã có chuyện gì chẳng lành :
- Cháu bị sao thế ???_ bà lo lắng hỏi .
- Dạ không có gì _ nó buồn bã đáp rồi tiến lại bàn ngồi cạnh bà .
- Ơ cái con bé này , nay tập tành nói dối bà đấy àk ???_ bà nhăn mặt nhìn nó nói to .
- Cháu đâu zám _ nó xụ mặt xuống nói .
- Thế nói nghe xem nào , chuyện gì ???_ bà cố gắng hỏi tiếp .
- Thì ............ Con lỡ chữi cái tên kia giờ hắn giận mất tiu rồi _ nó mếu mặt nhìn bà nói .
- Sao con lại chữi Rin ??? Kể đầu đuôi bà nghe xem nào ???_ bà nhăn mặt khó hĩu hỏi .
- Dạ hôm nay tên đó đã cứu cháu mà chẵng biết sao bực quá cháu đã chữi hắn và thế là hắn giận _ nó cố ý không nói chuyện bị đánh và bị nhốt để bà không lo .
- Cháu bị gì mà nó phải cứu ???_ bà nghiêng mặt hỏi có lẽ chẵng có chuyện gì là qua khõi cặp mắt tinh tường của bà .
- Dạ cũng không có gì nghiêm trọng bà àk . Thôi mình vào nấu cơm đi bà _ nó gượng cười rồi đứng dậy đánh sang chuyện khác .
- Ngồi xuống !!!_ Bỗng bà nạt lên làm nó giật mình ngồi xuống ngay tức khắc .
- Có nói mau không thì bảo ???_ bà nhìn nó nghiêm khắc nói .
- Dạ thì .....cái lũ không có việc gì làm tụi nó nhốt cháu trong cái phòng kho của trường _ nó xụ mặt xuống chậm rãi nói .
- CÁI GÌ !! Tụi nào dám nhốt cháu bà _ bỗng bà hét thật to lên .
- Dạ không có có gì đâu bà cháu chỉ ở trong đó tí xíu rồi tên Rin ấy tới cứu mà _ nó nuốt nược bọt cái ực hên mà nó không nói chuyện bị đánh nếu không bà làm rùm beng lên mất .
- Vậy sao cháu lại chữi người ta ??? _ bà nhăn mặt hỏi .
- Cháu cũng chẵng biết sao nữa _ nó mím môi rồi nói .
- Đúng là bó tay với cái tính khí thật thường của cháu . Tội nghiệp thằng bé cứu người mà bị người chữi chắc nó buồn lắm đây_ bà ngồi giả bộ sụt sùi thương cho hắn .
- Sao bà có vẻ thương hắn thế ???_ nó nói giọng có vẻ hơi ganh tị .
- Cháu nghĩ thử mà xem nếu cháu cứu Rin đi mà Rin chữi cháu cháu có buồn không ??_ bà chu miệng nói .
- Vậy hắn buồn thật hả bà ??_ nó ngây thơ hỏi .
- Chứ chẵng lẽ không _ bà nhăn mặt nói .
- Vậy là cháu sai hả bà ???_ nó chòm tới vẫn bộ mặt ngây thơ đó mà hỏi bà .
- Ừ chứ chẵng lẽ bà sai _ bà nói mà nhìn nó gian gian .
- Vậy giờ phải làm sao đây bà nhỉ ???_ nó nói bà với vẻ mặt hơi buồn buồn .
- Thì xin lỗi người ta chứ sao _bà đáp gọn lõn .
- Nhưng xin lỗi bằng cách nào ???_ nó vẫn cái giọng điệu ngây thơ mà hỏi .
- Sao bà biết được đó là chuyện của cháu mà _ bà nói rồi quay lưng đi vào bếp .
- Hiz bà này ............_ để lại nó ngồi xụ mặt một mình . Rồi cũng bước xuống phụ bà việc bếp núc .
Trông nó vậy chứ đảm đang lắm , món gì cũng biết làm mà toàn bà dậy cho mà thôi . Hai bà cháu đang nấu thì hắn về dắt xe vô nhà , đi xuống bếp :
- Cháu chào bà ạ _ hắn xuống bếp mỉm cười chào bà .
Nghe tiếng hắn nó quay lại nhìn hắn cười tươi thế mà hắn nỡ làm lơ chả thèm nhìn nó một cái :
- Ừ cháu về rồi đấy àk !! Vào phòng tắm rồi ra ăn cơm _ bà mỉm cười hiền hậu .
- Vâng ạ _ hắn mỉm cười đáp lại rồi lạnh lùng quay lưng đi ra chẳng thèm nhòm nó đến 1 cái .
Nó nhìn theo hắn mà lòng buồn hẳn , bà cứ nhìn nó rồi tủm tỉm cười . Đến giờ ăn cả 3 người ngồi quay quanh một chiếc bàn ăn . Nó ngồi cứ nhìn hắn mãi thôi , còn hắn thì chnẳg thèm để ý cứ ngồi ăn một cách tự nhiên :
- Hy àk !! Sao không ăn cơm mà ngồi nhìn người ta thế kia _ bà lên tiếng châm chọc nó .
Làm nó đỏ mặt cúi xuống cặm cụi ăn lấy ăn để . Sau khi bữa ăn kết thúc :
- Bà đi có công chuyện tí , 2 đứa ở trông nhà nghe chưa ???_ bà thay đồ rồi ra dặn dò tụi nó .
- Khi nào bà về vậy ạ ???_ nó hỏi theo .
- Bà chưa biết , thôi lo mà ở nhà trông nhà đi cô nương _ bà nói xong thì đi một mạch .
Sau khi bà đi ngôi nhà trở nên yên ắng là thường chẳng có tiếng ai nói chuyện với nhau câu nào . Hắn thì ngồi đọc sách , còn nó thì ngồi ngay cái bàn lấy tay chóng cầm nhìn xung quanh ngôi nhà thỉnh thoảng lại liếc sang hắn như có điều gì muốn nói . Nhưng hắn thì cứ mắc nó muốn nhìn sao nhìn vẫn ngồi chăm chú đọc sách . Tiếng đồng hồ cứ kêu tí tách mãi làm nó khó chịu , cộng thêm việc hằn mặc nó thế này làm nó nổi điên lên lấy hết dũng khí đi lại chỗ hắn nằm :
- Nè cho tôi xin lỗi _ nó đứng sát bên cạnh chỗ hắn nằm đưa mắt nhìn xuống .
- Xin lỗi gì nhỉ ??_ hắn giả vờ hỏi nó mà mắt vẫn mãi mê đọc sách .
- Thì chuyện lúc sáng _ nó ngồi xuống cạnh hắn nói .
- Chuyện gì ??_ hắn hỏi mà mắt vẫn gián vào cuốn sách .
- Thì chuyện tôi chữi cậu cho tôi xin lỗi _ nó buồn bã nói tiếp .
- Ơ người dưng thì cần gì phải xin lỗi nhỉ ???_ hắn hỏi như muốn chọc tức nó .
- Nè tôi đã hạ mình xin lỗi vậy mà cậu còn muốn chọc tức tôi phải không ???_cơn nộ khí lên nó nạt vào mắt hắn .
- Ai zám chọc tức bạn Hy cơ chứ ??_ hắn ngước mặt lên tỏ vẻ ngây thơ .
- Cậu...........................Đã vậy tôi chả thèm xin lỗi nữa _ nó tức đến đỏ cả mặt nói xong quay đi lại chỗ cái bàn ngồi chống cầm tức tối .
- hahahhaha_ bỗng tự nhiên hắn bật cười thật to .
- Cười gì hả ???_ nó quay lại giương đôi mắt sát khí nhìn hắn .
- Tớ chỉ muốn thữ cậu thôi giận thật àk ???_hắn tiến lại chỗ nó ngồi xuống mỉm cười nói .
- Hứ !!_ nó quay sang chỗ khác tỏ vẻ giận .
- Nhưng tại cậu trước chứ bộ ai bảo chữi người ta làm gì _ hắn mím môi nói .
- Nhưng tôi đã xin lỗi rồi mà _ nó quay sang nạt vào mặt hắn .
- Ừ thì xin lỗi vậy mình hòa nhé _ hắn tiếp tục mỉm cười nói .
- Ừ thì hòa _ nó nhìn vẻ mặt thành khẩn hắn thì xiu lòng đồng ý .
- Vậy chúng ta là bạn phải không ???_ hắn nhìn nó hỏi .
Nó im lặng chẵng nói gì mà chỉ khẽ gật nhẹ đầu . Hắn vui đến nổi nhảy tưng cả lên :
- Vui quá vui quá _ hắn vừa nhảy vừa nói .
- Làm bạn với tớ vui vậy sao ???_ nó quay sang thắc mắc hỏi hắn .
- Chứ cậu không vui hả ???_ hắn hỏi ngược lại nó .
- Ừ thì .........cũng có tí xíu _ nó nói nhỏ đủ cho hắn nghe .
Hắn nhìn nó mỉm cười vừa lúc đó bà về tới nhà :
- Có chuyện gì mà cả 2 đứa vui thế ????_ bà bước vào nhà giả vờ hỏi .
- Dạ chúng cháu vừa mới thành bạn đó bà _ hắn vui vẻ đáp .
- Ừ vậy tốt rồi _ bà mỉm cười nói .
Thế là cả nhà ngồi nói chuyện cười đùa với nhau , đến tận tối thì nó với bà lại vào phòng ngủ :
- Rin là người tốt cháu nhỉ ???_ bà nhẹ nhàng hỏi .
- Vâng tuy nhiều lúc thật đáng ghét nhưng cũng chẵng đến nổi nào bà ạ !!_ nó mỉm cười nói .
- Ừ mà thôi ngủ đi nào khuya rồi _ bà nói rồi quay mặt sang .
Còn mình nó nằm suy nghĩ vớ vẫn '' Đây là lần đầu tiên mình có bạn , cảm giác thật tuyệt . Tên đó cũng đáng yêu nữa .... Ơ sao mình lại nghĩ như vậy nhỉ . Mà thôi kệ dù gì cũng có bạn là vui rồi '' nó mỉm cười hạnh phúc rồi chiềm vào giấc ngủ một cách dễ dàng .
Một tình bạn thật sự đã bắt đầu , tình bạn giữa họ liệu có gì có thể phá tan ??