Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Mặt Nạ Thiên Tài

Chương 6: Cứu nguy

« Chương TrướcChương Tiếp »
Mở điện thoại ra, vào danh bạ, Cố Mộng An đen mặt " Quên mất, số điện thoại mình lưu cũng chỉ có ba người, xem nào..."

1. Cha

2. Thường Huyên

3. Hoàng "xảo quyệt"

- Gọi Huyên Huyên vậy!

- ------------------- Tại Thường gia-----------------

....I

See the light inside your eyes

You make me feel like

I'm awake

I

Don't know why

You make me shine

Like a Star in the sky...

Trên giường, một cô gái trùm chăn kín đầu, đưa cánh tay trắng mịn quờ quạng xung quanh tìm điện thoại. Mắt nhắm mắt mở nhìn tên người gọi " My Love", giật mình bật tung chăn, vội vàng ấn nghe.

- An An!!!

- Huyên Huyên, giúp với...

- Sao giọng mệt vậy nè? Giúp gì cơ "my love"?

- Mang đến phòng vệ sinh tầng hai của học viện S một bộ quần áo đi... tôi... đang bị nhốt ở đây... người rất dơ...

- Được thôi! Chờ chút!

.... Tút... tút...tút...

"Nay An An bị sao vậy? Nhanh đến thôi"

Vội làm vệ sinh cá nhân, mở tủ đồ lục bộ váy mới mua hôm trước, Thường Huyên chạy xuống lầu.

- Chú, đưa tôi đến học viện S đi! Nhanh chút!

- Dạ, thưa tiểu thư!

- -------------------------------------------

Trước cổng học viện S, chiếc McLaren 720S dừng lại, một cô gái với mái tóc nâu đỏ được búi gọn gàng, diện chiếc váy kem trang nhã bước xuống.

- Bác bảo vệ, mở cổng đi!

- Vị tiểu thư này, quy định đã đề rõ là hết giờ nghỉ trưa ( một giờ) thì phải đóng cổng, không được mở cho bất cứ trường hợp nào rồi mà!

- Chỉ một lần thôi mà!

- Không được!

- Mở 10 giây thôi!

- Tôi đã bảo không mà!

- Vậy 1 giây?

- Nếu ai cũng như cô thì học viện này sao còn được gọi là trường danh giá nhất nữa! Thường tiểu thư, cô đừng làm khó tôi nữa, bảo vệ cũng chỉ là làm công ăn lương thôi! Mà tháng này 30 ngày, có 26 ngày đi học, cô đi muộn 24 ngày, bị đình chỉ một ngày là hôm nay, sao không nghỉ ở nhà luôn vậy?

- Haizz, được rồi!

Mặt Thường Huyên đỏ lên, cư nhiên lại bị nhắc chuyện đi trễ, số cô cũng thật khổ mà... Tay cầm điện thoại, bấm số gọi...

- -------------- Trong phòng vệ sinh nữ ở tầng hai của học viện S, ở một buồng tắm---------------

Tiếng nhạc chuông vang lên, Cố Mộng An vươn tay khóa vòi sen, dáng người chữ S như ẩn như hiện trong hơi nước, làn da ửng hồng. Cô kéo khăn, nhẹ nhàng lau mái tóc dài bạch kim. Đôi mắt từ từ mở ra, minh mâu nhìn chiếc điện thoại đang rung lên, tay nhấn nghe.

- An An~ Bảo vệ không cho mình vào~~

- Trèo tường đi?

- Đừng đùa vậy chứ! Mình mặc váy a~

- Yên tâm! Không có ai ngắm đâu!

- Qúa đáng quá điii! Không đẹp bằng cậu nhưng mình cũng là mĩ nhơn a~

- ...

- An An? Sao vậy? Nói gì đi? Nè! Cậu sao vậy?

" Không lẽ An An đến kì? Đau bụng quá nên không nói được? Không ổn rồi! Phải đi mua cả thuốc đau bụng, băng nữa!"

Với suy nghĩ như vậy, Thường Huyên dứt khoát bỏ điện thoại vào túi xách, vội trở lại xe, bảo tái xế lái đến siêu thị. Cô không để ý lúc này, điện thoại lại vang lên:... Tài khoản của quý khách không đủ để thực hiện cuộc gọi này....

- ----------------------------------------

- Thường Huyên! Huyên Huyên! Alo????

..... Tút... tút... tút...

- Lại đâu nữa rồi? Haizz... tắm tiếp vậy!

- -------------------------4 giờ chiều--------------------------

- Hết giờ học rồi, nhị tỷ, chúng ta có cần đi mở cửa cho nó không?

- Mày thích thì tự đi đi! Tao mới không rảnh!

- Nhị tỷ nói phải đó! Mở cho nó làm gì! Mày điên à?

- Đi chọn lễ phục đi, lát nữa tao cần đến Phong thị!

- Nhị tỷ, chị thật sướиɠ a~ Em muốn một lần đến còn không được kìa~

Đỗ Song Phương nhìn Vương Tuệ đầy ghen tị, gia thế cô không được tốt, vào trường này chính là không ngừng tìm cách để được theo nhóm Vương Tuệ, cô đã làm bao chuyện xấu rồi, nếu như hôm nay được cô ta cho đi cùng đến Phong thị thì thật tốt, biết đâu sẽ kiếm được một mối hôn.

Vương Tuệ cười khinh thường nhìn cô ta, giọng cũng trở nên khó chịu.

- Cô đang mong được tôi đưa đến Phong thị sao?

- Em... em... nếu được thì... chị biết đấy... em cũng rất ái mộ Phong thiếu mà... chỉ là gia em không được như chị để được đi...

- Mày đang nói gì vậy, Đỗ gia... ha... có sánh được bằng một phần mười của Ninh gia, Ninh Tố Tố tao hay không mà đòi so với Vương gia của nhị tỷ?

- Tố Tố... cậu... cậu đang nói gì vậy... tớ không có ý đó...

- Thôi được rồi, tối nay cho mày đi cũng được... tất nhiên là phải có điều kiện...

- -------------- Trong phòng vệ sinh nữ ở tầng hai của học viện S--------------

- Hắt xì... Thường Huyên sao lâu vậy nè? Đã gần 3 tiếng rồi a!

Cộc! Cộc!

- An An! Mình mang đồ đến rồi a~

- Huyên Huyên cậu làm gì mà lâu vậy?

- Chứ không phải là cậu đến... đến kì nên mình mới từ trường chạy đến siêu thị gần nhất nhưng lại sợ đồ ở chỗ đó không được tốt nên lại chạy tới trung tâm thương mại, không may hôm nay chỗ đó lại đóng cửa nên tớ lại phải... sau đó thì ghé qua hiệu thuốc nhưng không biết loại nào tốt, lại sợ họ không đủ chuyên môn liền phi đến bệnh viện.... rồi thì.... tiếp nữa là....

- Cậu thật quá đáng mà An An! Không chịu nghe mình nói nốt gì cả! Dỗi cậu luôn!!!

Thay thật nhanh bộ váy đơn giản mà Thường Huyên đưa, canh lúc không còn người ở hành lang, Cố Mộng An kéo tay Thường Huyên đi ra ngoài. An ổn trong xe, cô quay sang nói:

- Tiểu Huyên, tối nay mình còn phải đến Phong thị, giờ phải về luôn thôi!

- Về Cố gia hả?

- Không, về nhà trọ của mình đi!

- Đường đường là tiểu thư Cố gia, lí gì cậu phải chịu sống thế này để bà kế mẫu đó hưởng chứ!

- Huyên Huyên, mình đã cược với cha rồi! Nếu trong một tháng, không dựa vào Cố gia, sống với thân phận giả mà mình vẫn có thể học tốt, đứng đầu trường trong lần thi tới thì ông ta sẽ không sang tên biệt thự của mẹ mình cho bà ta nữa!

- An An! Nếu có gì khó khăn phải nói với mình ngay đó! Chỉ tiếc tối nay mình phải đi nước D, không cùng cậu tới Phong thị. "gặp hôn phu tương lai của cậu được!"

Bất quá vế sau Thường Huyên không nói ra! Chuyện này là cô nghe được trong một lần sang thăm Cố Mộng An bị ốm. Lúc đấy, Cố Mộng An nằm trên giường, mắt nhắm nghiền, Cố phu nhân nói bà mắc bệnh ung thư giờ đã là giai đoạn cuối, sống cũng chẳng được bao lâu nữa, chỉ là không an tâm, nên đã nói trước với Phong phu nhân- bạn thân của bà-, định hôn ước cho hai đứa nhỏ để chắc chắn dù sau này, nếu bà mất đi, Cố tiên sinh có đi thêm bước nữa cũng sẽ vì thế lực của nhà ngoại và Phong gia mà để Cố Mộng An được hưởng gia sản!

- ---------------------------------

Chap sau ( Chap 7) là dạ tiệc rồi nà!!!!

Thanks bạn zalo144 đã vote nha =))

Vote + Cmt đi nhaaaaaaa =))))

Ngày này tuần trước là thi vào mười nè! Mọi người thi tốt không? =)))

Mọi người nghỉ hè vui vẻ nha!!!
« Chương TrướcChương Tiếp »