Chương 1: Hôn Nhân Chớp Nhoáng, Theo Vợ Về Nhà

"Tính tình của ba rất tốt, cậu không cần khẩn trương, lát nữa gặp ba lễ phép một chút là được." Tần Chi Nghi nói với thanh niên bên cạnh.

Thanh niên mím môi, gật đầu nói được.

Tần Chi Nghi thấy vẻ mặt hắn lo lắng, tay chân sắp không biết đặt ở đâu, dứt khoát nắm lấy tay hắn, cười nói: "Đừng sợ, có tôi ở đây, ba sẽ thích cậu.”

Cô gái lông mày cong cong, nhìn rất xinh đẹp, Trần Bạch Quả tim đập nhanh hơn một chút, được bàn tay mềm mại kia nắm lấy, lòng bàn tay lập tức đổ mồ hôi.

Trần Bạch Quả thích Tần Chi Nghi, lần đầu tiên nhìn thấy vị học tỷ này trong bữa tiệc đón sinh viên năm nhất, hắn đã yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên.

Tần Chi Nghi là nhân vật nổi tiếng trong trường học, lớn lên xinh đẹp, làm người lại hào phóng, thiện lương, rất chiếu cố bọn họ, còn là đội trưởng đội cổ vũ bóng rổ của trường, số người theo đuổi cô nhiều không đếm xuể.

Trần Bạch Quả là một trong những người tầm thường nhất, hắn và Tần Chi Nghi là hai thái cực, một người lấp lánh toả sáng, một người thì chôn trong đám người nhìn cũng chẳng thấy đâu, giống như một hạt bụi.

Trần Bạch Quả vẫn thầm mến Tần Chi Nghi bốn năm, chỉ dám lấy thân phận bằng hữu ở bên cạnh Tần Chi Nghi, nhìn Tần Chi Nghi nói chuyện với hết người bạn trai này đến người bạn trai khác, cũng vẫn không dám thổ lộ.

Mãi đến bốn ngày trước, Trần Bạch Quả ở trong bữa tiệc tốt nghiệp, có bạn học đã mời Tần Chi Nghi tới. Chẳng qua Tần Chi Nghi dường như có tâm sự, chỉ ngồi ở một góc uống rượu.

Trần Bạch Quả tiến lên an ủi cô, nương theo men rượu lấy hết dũng khí ra tỏ tình với Tần Chi Nghi, muốn vẽ một dấu chấm hết cho bốn năm thầm mến đại học.

Vốn tưởng rằng sẽ bị cự tuyệt, không ngờ Tần Chi Nghi trầm mặc thật lâu, lại gật đầu đáp ứng làm bạn gái hắn, hơn nữa, cô còn cùng trở về căn phòng thuê nhỏ của Trần Bạch Quả.

Đương nhiên, đêm đó cái gì cũng không xảy ra, Trần Bạch Quả thành thành thật thật chiếu cố Tần Chi Nghi say rượu suốt cả một đêm, sáng sớm hôm sau, Tần Chi Nghi nói với Trần Bạch Quả: "Chúng ta kết hôn đi.”

Sau đó, họ đã vội vàng kết hôn, không thông báo với bất kì ai.

Trần Bạch Quả từ nhỏ đã là một đứa trẻ thành thật, vẫn tuân theo khuôn phép, nghe lời cha mẹ, nghe lời trưởng bối, nghe lời lão sư. Kết hôn chớp nhoáng cũng là chuyện khác người nhất mà Trần Bạch Quả từng làm trong đời.

Nhưng hắn lại cảm thấy rất hạnh phúc.

Hôm nay là ngày thứ ba hai người kết hôn, Tần Chi Nghi dẫn theo Trần Bạch Quả trở về gặp người nhà.

Trần Bạch Quả đến bây giờ vẫn có một loại cảm giác không chân thật, như đang giẫm lên trên mây vậy, không nghĩ tới hắn thật sự cưới được nữ thần trong lòng.

"Được rồi, đến rồi." Tần Chi Nghi nói.

Hai người xuống taxi, Trần Bạch Quả chăm chú nhìn, đây căn bản không phải là một khu dân cư bình thường, mà là một khu nhà quân nhân, có hai binh sĩ vũ trang cầm súng canh cổng.

Trần Bạch Quả ngây dại, "Học, học tỷ, đây là..."

"À, quên nói cho cậu biết, ba tôi là lãnh đạo quân khu." Ngữ khí của Tần Chi Nghi hời hợt.

Lính gác hiển nhiên biết Tần Chi Nghi, kiểm tra giấy tờ tùy thân của Trần Bạch Quả, lại yêu cầu hắn đăng ký mới thả cho vào.

Tần Chi Nghi nói với Trần Bạch Quả: "Trở về tôi sẽ nói với ba một chút, lần sau cậu đến sẽ không cần phiền phức như vậy.”

Trần Bạch Quả không yên lòng gật đầu.