TG1- Chương 10: Cực hạn (H+)

Môi lưỡi anh liếʍ láp dọc theo da thịt bóng loáng, để lại dấu vết ướŧ áŧ chạy từ cổ đến bộ ngực tròn trịa của cô.

Anh đưa tay ra sau lưng cởi áσ ɭóŧ, hai bầu ngực căng tròn mềm mại được phóng thích ra ngoài, đầṳ ѵú phấn hồng hơi nhô lên. Trương Húc Ninh nhìn đến miệng đắng lưỡi khô, gấp không chờ nổi ngậm lấy đầṳ ѵú bắt đầu bú ʍúŧ.

Đầu lưỡi càn rỡ đảo quanh đỉnh, quấn chặt đầṳ ѵú. Nhũ hoa nhanh chóng sưng to, giống như trái cây chín mọng.

Ngay sau đó anh dùng sức mυ"ŧ mạnh đầṳ ѵú, như muốn hút ra sữa mới thôi, đầṳ ѵú bị bú đến sưng tấy.

“Ưm…… Nhẹ một chút! Ưm……Cảm giác thật kỳ quá…… Ngứa qua! A a! Húc Ninh! Thật kỳ quái…… Chỗ đó sưng lên rồi! A a!”

Tô Mã Lệ ngửa đầu thở dốc, cảm giác chưa bao giờ trải qua len lỏi khắp cơ thể cô, làm cô vừa khó chịu vừa thoải mái, cảm giác làʍ t̠ìиɦ là thế này ư?

Trương Húc Ninh mυ"ŧ một bên ngực đến sưng đỏ xong, môi lưỡi lại chuyển sang một bên khác. Anh càn rỡ bú ʍúŧ, khiến Tô Mã Lệ hét lên thành tiếng.

Cô vặn vẹo hai chân, nơi riêng tư trở nên ẩm ướt, cảm giác trống rỗng trong cơ thể không thể khống chế được. Cô rất muốn, nhưng cụ thể muốn cái gì, Tô Mã Lệ lại không thể nói rõ.

“Thoải mái không? Anh cũng học……từ xem, nếu em không thoải mái thì cứ nói, anh muốn tiếp tục.”

Trương Húc Ninh ngẩng đầu liếʍ liếʍ khóe miệng. Anh không đứng dậy mà hơi cúi người, môi lưỡi cũng theo đó mà đi xuống dưới.

Lướt qua chiếc bụng nhỏ bằng phẳng, đảo một vòng xung quanh rốn. Tay anh run rẩy cởi chiếc qυầи ɭóŧ còn sót lại, ánh mắt nóng rực nhìn vùng cấm địa mỹ lệ lại thần bí giữa hai chân.

Đây vẫn là lần đầu tiên anh nhìn thấy nơi riêng tư của phụ nữ ở bên ngoài.

Âʍ ɦộ gồ lên như ngọn đồi nhỏ, đám cỏ xoăn xoăn bên trên. Anh dùng sức tách hai chân Tô Mã Lệ ra, tiểu huyệt hoàn toàn hiện ra trước mắt anh.

Đẹp quá!

Khe âʍ ɦộ lóng lánh nước, bởi vì động tình mà tiểu huyệt phấn nộn trở nên phiếm hồng, hạt đậu nhỏ trong khe âm hô lặng lẽ lồi lên.

Khe hở chật hẹp phảng phất như không thể chen vào nổi dù chỉ một ngón tay, cô bé tựa hồ còn run rẩy theo hô hấp cuả Tô Mã Lệ, nhìn đáng yêu muốn chết.

Yết hầu Trương Húc Ninh khô khốc, cái mũi ngứa ngáy, có loại xúc động muốn chảy máu mũi. Màn dạo đầu như vậy chắc là đủ rồi, kế tiếp anh biết mình muốn làm cái gì!

Trương Húc Ninh run rẩy chạm vào hai cánh hoa, anh kêu lên một tiếng đầy thỏa mãn, rồi nhẹ nhàng dùng đầu ngón tay phác họa hình dáng tiểu huyệt. Nhìn môi âʍ ɦộ mềm mại run rẩy dưới sự vuốt ve của mình, sau đó cái lỗ ướŧ áŧ sẽ phun ra một dòng dâʍ ŧᏂủy̠ trong suốt, trong mũi anh phảng phất chỉ toàn là mùi hương da^ʍ mĩ lại ngon ngọt của Tô Mã Lệ.

“Nơi này thật xinh đẹp, Lệ Lệ, sờ như vậy có thoải mái không?”

Trương Húc Ninh vạch hai cánh hoa ra, ánh mắt nóng bỏng nhìn chằm chằm nơi đó khiến cho Tô Mã Lệ xấu hổ cực kỳ.

Cô cắn môi, phát ra nức nở.

“Anh đừng nhìn…… Thật kỳ lạ…… Ừm…… Sao lại nhìn như thế…… Cảm giác kỳ lạ quá!”

Trương Húc Ninh nhìn dáng vẻ thẹn thùng của Tô Mã Lệ, ánh mắt ngược lại càng thêm trần trụi, nóng bỏng. Anh chậm rãi ghé sát vào tiểu huyệt, hô hấp như lửa nóng phả vào háng, làm cả người Tô Mã Lệ run lên.

“A…… anh àm gì……”

Càng ngày càng gần, rốt cuộc Trương Húc Ninh định làm cái gì?

Tô Mã Lệ cắn môi, lúc Trương Húc Ninh dùng đầu lưỡi liếʍ đến, cô hét lên thành tiếng.

“A a! Húc Ninh! Anh…… Anh làm cái gì…… Nơi đó không được…… Bẩn lắm! Ưm…… Thật xấu hổ! Đừng liếʍ nơi đó!”

Tại sao lại muốn liếʍ chỗ chỗ cô đi tiểu chứ, như vậy quá kỳ quái!

Chẳng lẽ anh không thấy bẩn ư?

Nhưng mà Trương Húc Ninh thật sự không chê bẩn, ngược lại còn có cảm giác thỏa mãn. Anh nhìn dáng vẻ Tô Mã Lệ bởi vì hắn mà điên cuồng, gậy thịt lại càng cương cứng đến mức sắp nổ tưng.

“Không bẩn, không bẩn chút nào cả. Có mùi dâʍ đãиɠ lại ngọt ngào, thoải mái không? Anh sẽ làm em càng thoải mái hơn.”

Trương Húc Ninh dùng đầu lưỡi dùng sức đâm thọc vào hộŧ ɭε, rồi lại đảo đó. Thậm chí anh còn dùng răng nhẹ nhàng cắn thịt nhỏ nhô lên, làm cho Tô Mã Lệ không ngừng thét chói tai, dâʍ ŧᏂủy̠ phun ra như suối.

Tô Mã Lệ cảm thấy mình sắp điên mất thôi, nhưng cảm giác này lại thoải mái muốn chết, giống như tất cả lý trí đều bị tìиɧ ɖu͙© ăn mòn. Thân thể cô run rẩy, không ngừng co rút, hoàn toàn không thể khống chế bản thân.

“A a! Sao nơi đó lại…… kí©h thí©ɧ như vậy…… Thật thoải mái! Ưm! Trương Húc Ninh…… Không được…… A a! Dừng lại! Dừng lại đi! Em muốn đi tiểu…… Không cần…… A a ——”

Tô Mã Lệ ngửa đầu nức nở, nước mắt theo khóe mắt chảy xuống, nhìn đáng thương cực kỳ.

Nhưng Trương Húc Ninh không những không có dừng lại, ngược lại càng thêm dùng sức mυ"ŧ lấy tiểu huyệt, hết liếʍ mυ"ŧ tiểu huyệt mềm mại lại đưa đầu lưỡi thọc vào rút ra chỗ khe hở, đâm mạnh vào bên trong.

Vách thịt kẹp chặt lấy đầu lưỡi, Trương Húc Ninh có thể tưởng tượng được lúc cắm côn ŧᏂịŧ vào sẽ sảng khoái đến mức nào!

Cô chặt chẽ lại ẩm ướt như vậy, anh chỉ hận không thể cắm côn ŧᏂịŧ vào ngay lập tức, hung hăng làm chết cô! Đâm xuyên cái lỗ nhỏ ướŧ áŧ kia!

“Sao…… Thoải mái à? Lệ Lệ…… em kêu thật lớn…… Rất thoải mái đúng không? Anh sẽ làm emi càng thoải mái…… Kế tiếp…… càng phải dùng sức!”

Nói xong, Trương Húc Ninh ngậm lấy toàn bộ nơi riêng tư, dùng tòa bộ sức lục bắt đầu điên cuồng liếʍ mυ"ŧ!