Cả hai người vui đến mức quen béng cả thời gian, đến buổi chiều thời điểm Mukuro một mặt vui vẻ cũng có chút luyến tiếc thời khắc này.
"Có thể đây là lần đầu tiên Lục nhi vui vẻ từ nội tâm ah!"
"Nếu vậy thật đúng là vinh hạnh của ta."
" Hô! Quan nhân! Lục nhi đã quyết định!."
"Việc gì Mukuro?"
"Lục nhi muốn từ nay về sau, đến tận cùng vĩnh hằng, mãi mãi bên cạnh Quan nhân." Mukuro nghiêm túc nói quang mang đôi mắt lấp lóe.
Nghe được nàng câu nói này trong nháy mắt, Fraxinus đám người tất cả đều là phát ra reo hò, tới chúc mừng cái này một đáng giá kỷ niệm trong nháy mắt bất quá Yamai tỷ muội gương mặt có chút không đẹp.
"Không cần lo lắng! Ta sẽ bảo hộ Mukuro, chỉ còn ta tại một ngày, trừ khi vượt qua thân xác của ta,..." Karen chưa nói hết lời Mukuro đã đưa tay chặn lại.
"Quan nhân! Hôm nay là ngày vui, không nên nói điềm gở!"
"Thật sao, vậy ta thật xin lỗi."
"Như vậy Quan nhân, bây giờ liền làm sau cùng ước định a."
"Có thể!"
"Về sau phải thật tốt bảo vệ tốt Lục nhi a."
"Tất nhiên!"
Quảng Cáo
"Về sau muốn giúp Lục nhi chải đầu."
"Có thể!"
"Về sau muốn chỉ thích Lục nhi một người a."
"Có.... khoan đã?!"
Karen âm thanh cũng có chút biến dạng, vừa mới thong dong cùng nụ cười một đi không trở lại, hơn nữa không riêng gì hắn... Fraxinus bên trên tiếng hoan hô cũng là trong nháy mắt im bặt mà dừng .
"Quan nhân, về sau Quan nhân chỉ thích Lục nhi một người, không cho phép nɠɵạı ŧìиɧ."
"..............."
Đạo diễn! Kịch bản có chút không đúng!
Lúc này ở bên trong chiến hạm Fraxinus tiếng còi báo động vang dội, bọn họ lúc này đầu đầy mồ hôi, rõ ràng Tinh Linh này có chút không theo kịch bản ra bài.
Từ nãy giờ mặt đầy khó chịu các Tinh Linh phía trên Kaguya tỷ muội giờ khắc này có chút bạo phát, bão tố quấn quanh người khiến mọi người vội khuyên can, Mio cùng với các thiếu nữ khác đều bị một màn này bất thình lình làm choáng váng mở to mắt nhìn nhau.
Đứa nhỏ này! Ha ha! Đủ cam đảm! Mio lúc này có chút nhịn không được rồi, rõ ràng lần trước đã bàn giao tốt bây giờ lại không theo lẽ thường ra bài.
"Không thể Mukuro!" Karen trực tiếp lắc đầu từ chối, mặc dù thế có lỗi với Mukuro nhưng Karen cũng không thể vì thế mà tổn thương được tình cảm người khác.
"Vì, vì sao?"
Quảng Cáo
"Quan nhân cùng Lục nhi yêu thật lòng, Lục nhi nguyện ý vì quan nhân làm một chuyện gì, dâng lên toàn bộ tâm cùng sức mạnh cũng không sao, chỉ là yêu thật lòng giữa hai bên, nếu có người nàng chen chân, chẳng phải là rất kỳ quái?"
Mukuro nghiêm trang nói, giảng đạo lý nếu như đổi thành người khác lúc này đoán chừng đã xúc động đáp ứng.
"Mukuro, đúng vậy, ta thích Mukuro thật lòng, nhưng ta cũng yêu các nàng khác thật lòng cho dù trả giá bằng tính mạng của ta!" Karen xoa lấy đầu Mukuro.
Karen bắt đầu kể ra từng câu chuyện mà Karen đã gặp gỡ và nhận biết các Tinh linh hay thiếu nữ khác, Mukuro chỉ lẳng lặng bên cạnh lắng nghe đợi giải thích từng câu chuyện, từng cuộc gặp gỡ mà Karen đã gặp.
"Cho nên, Mukuro! Ta lúc này cũng không chỉ vì chính mình mà sống còn vì vô số người ta yêu quý mà sống sót, cho dù Mukuro mắng nhiếc hay đánh ta, ta cũng không phản kháng! Nhưng ta không thể ruồng bỏ các nàng!" Karen dứt lời cứ đứng yên tại đó chỉ yên lặng nhìn lấy Mukuro.
Franxius lúc này các nhân viên cũng có chút trầm mặc, không ngờ vị điện hạ này ngoại lệ là 1 người ôn nhu ah. Các thiếu nữ khác ánh mắt cũng chút đỏ bừng nhìn trên thân màn ảnh lớn kia nhiều một chút ôn nhu.
Bất quá vấn đề nói như thế không sợ vị Tinh Linh bạo phát sau có lẽ Karen không vấn đề nhưng chỉ sợ 1km xung quanh sẽ không ai còn sống sót.
"Quan nhân! Ngoại lệ thiện lương và ôn nhu đâu!"
"Có khi ta kiếm cớ cho bản thân! Người không thể rời bỏ có lẽ là ta không nhất định!"
"Không! Quan nhân từng lời nói đều phát ra từ nội tâm. Lục nhi có thể cảm nhận được, Quan nhân chưa từng có mê mang hay kiên định, một trái tim kiên định sắt đá ẩn giấu ôn nhu và thiện lương. Lục nhi đã thấy rất nhiều người đánh mất bản tâm của mình và lạc lối nhưng, Quan nhân, xin hãy giữ vững bản tâm Quan Nhân như Quan nhân đã làm từ trước đến nay, luôn mỉm cười đối mặt hết thảy mặc kệ con đường có đầy chông gai thế nào."
Mukuro đôi mắt có chút lệ quang ôm chặt lấy Karen.
"Quan nhân hợp cách! Từ đây về sau chiếu cố Lục nhi nhiều hơn! Quan nhân!"
Mukuro có chút kích động ôm lấy hôn lên môi Karen, nhất thời tình huống chuyển ngoặt không chỉ Karen mà cả những người trong Franxius đều có chút sững sờ, bọn họ không ngờ tình huống lại chuyển ngoặt như thế.
Bất quá Karen giờ này tâm trí chỉ còn nụ hôn vương vấn bờ môi, chỉ là lúc này hình ảnh trực tuyến truyền đến cảnh 2 ngươi hôn môi ở Franxius khiến các thiếu nữ sững sờ, sau đó....Quảng Cáo
"Rắc! Rắc!"
"Bang!"
Vô số tiếng bàn ghế và tiếng ly thủy tinh vỡ vụn, các thiếu nữ lúc này nơi nào không biết tất cả do đứa nhỏ đằng kia bày trò. (P/s: Mukuro chỉ mới 15 tuổi từ lúc tiếp nhận kết tinh đến bây giờ.)
"Đợi Karen trở về bổn cung phải ép hắn có một buổi hẹn hò riêng cho bổn cung." Kaguya triệt để bạo phát, cảm tình từ đầu đến cuối thiếu nữ kia chỉ muốn xem thử nhân cách Karen nhân tiện còn khiến Karen sau này nhiều quan tâm đến chính mình.
"Nhận đồng! Yuzuru cảm giác rất ghen tị!"
Mio cũng thở phào một hơi, vừa rồi nàng còn có chút lo lắng đứa nhỏ đó sẽ bạo phát bất quá chung quy chỉ là thử nghiệm, nếu Karen từ bỏ các nàng mới khiến Mukuro khinh thường thậm chí bỏ đi. Bất quá Nastuki thì bị một bao thức ăn cho chó ném đến không kịp tránh chỉ có thể trút giận vào tách trà cùng với bàn trà của mình.
Franxius các nhân viên đều thở phào, chung quy cũng thành công, bất quá nhiệm vụ lần này tuy có chút hiểm nguy nhưng gương mặt mọi người đều tràn đầy hưng phấn. Họ đã thành công! Chứng minh Tinh Linh sống cùng nhân loại là đúng!
"Truyền về cho Tổng bộ, để họ nói cho bọn ngu xuẩn bên D.E.M kia chúng ta đã thành công!" Kotori gương mặt kích động lập tức ra lệnh
"Trưởng quan! Ngài làm thế không sợ bọn họ sẽ cho người truy sát sao?" Kannazuki Kyouhei thở phào một hơi hỏi.
"Nếu bọn họ thấy có thể giải quyết được vị Thánh Tử kia cứ việc thử." Kotori khinh thường bĩu môi, thật đến chỉ sợ Karen không ngại 1 tát chụp chết cả đám bọn họ.
Đôi khi tình yêu đơn thuần chỉ cần sự dũng cảm thừa nhận và đối mặt với chính tình cảm bản thân mình cho dù đó chỉ là tình yêu đơn phương, có thể khiến bản thân người mình yêu quý không chấp nhận sự thật hay chịu sự ruồng bỏ, nhưng ít nhất ta đã có dũng cảm đối mặt với nó và thử dù chỉ 1 lần mà không phải chỉ là mong muốn đơn phương của ta.
"Quan nhân! Chúng ta nên về!" Mukuro vui vẻ kéo lấy tay Karen khiến Karen cũng chỉ có thể thở dài, dưới ánh hoàng hôn đang bao trùm, lần đầu tiên 2 người họ cảm thấy con đường trở về lại đẹp đến lạ lùng khiến cả hai người họ chỉ muốn bước tiếp mãi trên con đường này.