Chương 47: Nghi kỵ, Tinh linh của gió

Minh Giới

"Grayfia, ngươi có lời gì có thể giải thích?" Lucifer Rizevim một mặt âm trầm nhìn lấy Grayfia đang cung kính cúi đầu phía dưới.

"Ta không có gì có thể giải thích, điều có thể nói ta đều đã nói cả." Grayfia một mặt vô biểu tình không để ý đến các ánh mắt hung ác xung quanh của các Ma thần trụ gia tộc đứng đầu.

Kế hoạch ám sát thất bại khiến bọn họ chịu tổn thất khá nặng nề, đặc biệt các nhà có Thần linh cấp chiến lực, phải biết Thần Linh cấp chiến lực có thể so với các cán bộ cấp cao trong các ác ma, bây giờ trực tiếp chết mất 1-2 tên khiến bọn họ đau như cắt thịt.

"Ngươi có thể lành lặn trở về không thể giải thích sao? Chẳng lẽ tên Thánh Tử thiện tâm đại phát thả ngươi rời đi?" Beelzebub một mặt âm trầm nói, Eglios trung thực người hầu của hắn trực tiếp chết mới khiến vô cùng tức giận, trong khi nữ nhân này ngăn cản tên Thánh Tử đó lại bình an vô sự trở về kẻ ngu cũng rõ ràng bên trong xảy ra chuyện.

Lucifuge gia chủ lúc này bản thân có chút đổ mồ hôi như mưa hột, hắn không tin Grayfia Lucifuge sẽ phản bội ác ma, bản thân nàng ta chính tay hắn dạy dỗ coi ác ma truyền thừa quan trọng hơn bất kì ai, nhưng vấn đề hắn có nói thật cũng không ai tin.

Chủ yếu ác ma cùng thiên sứ thù hận quá sâu sắc, bọn họ cũng không dám tin tưởng vị Thánh Tử vừa ý ác ma thiếu nữ, có thể nói điều đó so với mặt trời mọc từ đằng Tây còn thái quá.

" Lucifuge gia chủ, binh quyền của các ngươi ta sẽ tước đoạt 3 phần, trong thời gian này các ngươi cũng không cần đi đâu ngoài lãnh địa của mình." Rizevim Lucifer trầm ngâm chốc lát rồi tuyên bố.

Các ác ma khác cảm thấy trừng phạt chưa thỏa đáng, lập tức nhao nhao kêu:

"Lucifer đại nhân, ta đề nghị lập tức bắt giam khảo cung...."

"Không sai, còn phải tước đoạt lãnh địa....."Quảng Cáo

"Cắt giảm tài nguyên...."

Lúc này mặt của Lucifuge gia chủ cũng có chút âm trầm, không ngờ thường ngày cười cười nói nói như bằng hữu các gia chủ bây giờ lại nhịn không được muốn cắn hắn thịt.

"Việc này ta tự có suy xét, các ngươi không cần thiết xen vào." Rizevim phất tay ra hiệu cho các gia chủ ác ma ra về.

Cuối cùng Lucifuge gia chủ cùng Grayfia trở về, mặt cả hai có chút ủ dột mài chau, đây cũng không phải tín hiệu tốt.

Về tới lãnh địa Lucifuge gia chủ Harris một mặt trầm ngâm thê tử bên cạnh cũng hiểu rõ tình cảnh gia tộc lúc này cũng không làm phiền, Euclid một bên cũng không dám lên tiếng.

Bất quá Grayfia lúc này có chút mệt mỏi, rõ ràng nàng đã dự định hi sinh bản thân để đưa các ác ma trở về rốt cuộc chỉ còn 1 mình nàng sống sót trở về còn lại hoặc trọng thương hoặc chết trên đường về Minh Giới.

Nhớ lại lúc chiến đấu với Karen nàng có chút mê mang, rõ ràng là tử địch với nhau nhưng bản thân vị đó khi chiến đấu với nàng lại nương tay, có khi nào...?

Lucifuge Harris nhìn thấy con gái mình có chút mê mang suy nghĩ nhất thời có chút không ổn, hiện tượng này cũng lần đầu tiên nhìn thấy ở con gái mình hơn nữa còn là sau khi hoàn thành nhiệm vụ khi về, lẽ nào..?

Nghĩ đến đây Harris có chút không dám nghĩ tiếp thầm nghĩ mình lo lắng quá đáng, ác ma cùng Thánh Tử thập tự giáo yêu đương, ha ha, chỉ sợ lúc đó thế giới cũng sắp bị hủy diệt đến nơi.

Nhân Gian, TokyoQuảng Cáo

Lúc này mặc kệ thông tin truyền thông thế nào Karen đã đến Đảo Miyako để bắt đầu chuyến nghỉ mát.

Mọi người ai cũng đều có mặt cảm nhận ánh nắng gắt của mặt trời với tiếng sóng rì rào của biển cả, Karen nhất thời có chút quen đi hết phiền muộn.

Các thiếu nữ cũng vào phòng thay đồ, rất nhanh đã thay đổi lấy những bộ áo tắm phù hợp cho dù Karen nhìn cũng có chút bị choáng ngợp, thật sự có chút khıêυ khí©h ranh giới của nam nhân. Nhìn khung cảnh thanh xuân tịnh lệ trước mặt tin tưởng sẽ khiến vô số cánh đàn ông phải ghen tị đến mức thù hận.

"Karen! Karen! Cùng đi bơi." Mio đã thay lấy một áo tắm trắng quấn quanh eo một tấm vải xanh một mặt vui vẻ kéo lấy Karen lao ra bãi biển, cả bãi biển vùng đảo Miyako hiện tại không một chút bóng người, đơn giản chịu lấy Karen bao toàn khu vực, hắn cũng không muốn các thiếu nữ bị người khác chiếm tiện nghi.

Mio lần đầu thấy được bãi biển và cùng đi chơi vô cùng vui vẻ, lôi kéo Karen đi ra, các thiếu nữa cũng bắt đầu chơi đùa trên bãi biển.

Mọi người chơi đùa đến quên cả giờ giấc cho dù Mio gần đây luôn biểu hiện mặt ôn nhu hiền huệ trước mặt Karen bản thân cũng hiển lộ một mặt tò mò, trẻ con.

Yae Sakura lúc này trên bờ đã sớm chuẩn bị cơm nắm và đồ ăn từ trước, mọi người cũng không khách khí bắt đầu vui vẻ cười đùa dùng bữa.

Bất quá Nastuki lúc này sắc mặt có chút không tốt, mặt nhìn chằm chằm vào đám người cảm giác như có oán khí tràn ra lại nhìn trước ngực của mình có chút thở dài.

Karen nhất thời hiểu ý cảm thấy có chút buồn cười, không ngờ Nastuki cũng bắt đầu chú ý đến dáng người của mình, bất quá cũng dễ hiểu nhìn một đám thiếu nữ hoàn mỹ thân thể và đường cong còn Nastuki thân thể có chút bình một điểm.

"Tsuki-chan không cần lo lắng, thân thể bình một điểm cũng không có gì không tốt, ít nhất rất khả ái." Karen trêu chọc khiến các thiếu nữ đều có chút cười vang, mặt Nastuki nhất thời đỏ bừng như người say rượu.Quảng Cáo

"Hỗn đản! Ngươi, nói cái gì? Ai? Ai sẽ hâm mộ chứ, rõ ràng quá to cũng vô cùng vứng víu." Nastuki có chút tức giận hướng Karen gào thét, nhưng dáng vẻ thấp thấp như vậy một mặt giận dữ lại có chút khả ái 2 má căng phồng vì tức giận khiến Karen nhịn không được bóp lấy 2 bên má.

Nastuki triệt để bùng nổ rồi lập tức hất tay ra một mặt giận dữ quay sang một bên khiến mọi người cũng nhất thời an ủi và xin lỗi mới nguôi ngoai.

Karen nhìn thấy các thiếu nữ mỗi người một dáng vẻ khác thanh thuần, hiền huệ, ngạo kiều, hoạt bát,... nhất thời cũng cảm thấy bản thân cố gắng đến ngày nay có chút không tiếc, chung quy do bản thân đánh đổi để có được ngày hôm nay.

Mọi người chơi đùa ở bãi biển đến tận buổi trưa mới bắt đầu trở về nhà nghỉ dùng bữa. Bất quá khi mọi người chuẩn bị rời đi thì thông báo vang lên từ đài truyền hình

"Cảnh báo, bỗng nhiên thời tuyết thay đổi, có tình trạng Sóng Thần cùng vòi rồng sắp xảy ra yêu cầu các thuyền đánh cá lập tức vào bờ, nhắc lại....."

Karen nghe được như vậy nhất thời cảm thấy có chút quên thuộc, sau đó cảm nhận được 2 đạo khí tức bỗng bộc phát ở gần hòn đảo.

"Karen! Là Tinh Linh." Mio cảm thấy được căn nguyên thần cách bản thân dao động cùng Tinh linh lực quen thuộc bèn nói.

"Chậc! Thật là đi mòn giày sắt tìm không thấy, đến lúc thấy lại không mất chút công sức." Chỉ sợ trận bão sóng thần sắp kéo đến chính là do 2 Tinh Linh này làm ra.

Lúc này ở một hòn đảo nhỏ gần đó, 2 thân ảnh như song sinh tử liên tục công kích lẫn nhau, cả hai cứ như ánh chớp thoắt ẩn thoắt hiện liên tục va chạm.