Karen lúc này ở ngoại vi vùng Tokyo cùng Mio, ngoại ô ở thành phố rất nhiều chỗ vùng núi, thiên nhiên chưa được con người khai phá đồng thời có hàng rào ngăn cản ở bên ngoài cấm người bước vào.
Cũng chỉ là để che mắt người bình thường, Karen có thể cảm nhận được 1 nguồn ma lực sâu bên trong.
Theo thông tin gia tộc hiện tại 60 phần các ngọn núi thế này đều bị chính phủ ngăn cấm tiến vào nếu không sẽ không chịu trách nhiệm, nhưng thực ra đây chính là nơi sống ẩn thân của các yêu quái và quỷ tộc.
Sau thời chiến quốc quỷ tộc và yêu quái tộc đều chịu trọng thương trước Thần đạo dẫn đầu là Amaterasu nên đều bắt đầu đồng ý mặt ngoài thuận theo tôn Thần đạo đứng đầu còn bản thân họ lui về sống ẩn thế tách biệt nhân loại.
"Về phương diện sống ẩn mình, chỉ sợ bọn thú nhân và hấp huyết quỷ kém xa yêu quái và quỷ tộc." Karen có chút cảm thán nói, hiện tại phương Tây hấp huyết quỷ tiếng tăm có thể nói người người đều biết tồn tại còn cái gì che giấu thần bí trước nhân loại.
Karen cũng không có ý định xâm nhập vào làm phiền nơi sống của các yêu quái, bản thân mục đích chuyến đi này để tìm kiếm các Tinh Linh bất quá Tokyo cũng quá khó khăn tìm kiếm, đã gần 1 tuần không có chút tung tích hay ảnh hưởng thậm chí ngay cả không gian chấn cũng không thấy.
"Karen không cần lo lắng, rất nhanh chúng ta sẽ tìm đến." Mio ôn nhu nói.
Nàng cũng không quá lo lắng cho các Tinh Linh, bản thân họ tự biết tránh né ánh mắt của các nhân loại tham lam.
"Có lẽ vậy, là ta quá tham lam." Karen hơi lắc đầu nói, tiếp tục đi dạo cùng Mio, hắn cũng không dự định vào bên trong lãnh địa của yêu quái và quỷ tộc, thật tự ý xông vào sẽ bị coi là gây chuyện tuy thực lực không sợ nhưng hắn cũng không muốn bị oanh ra bên ngoài. Tuy thỉnh thoảng cũng có yêu quái trà trộn nhân loại nhưng chỉ cần không gϊếŧ người thì sẽ không có việc gì.
Bất quá cả hai người đi không bao lâu đột nhiên cảm giác được một khí tức hỗn tạp ập tới khiến cả hai nhất thời có chút buồn nôn xông ra, một tên người không ra người quỷ không ra quỷ trên tay có một đạo móng vuốt to đùng, như nhìn thấy con mồi, hàm răng nhọn hoắc mở rộng lao đến.
Nhưng chưa kịp chạm đến 2 người lập tức bị Karen hóa muối nhất thời mùi hỗn tạp biến mất khiến 2 người cảm giác có chút như sống lại.
"Đây là gì Karen?" Mio có chút nghi hoặc hỏi, rõ ràng nhìn bề ngoài hung tợn nhưng thực lực cũng tạm được nhưng hoàn toàn không có lí trí.
"Mê thất ác ma, hay còn gọi là ác ma lạc đàn, bản thân gϊếŧ chết hay ruồng bỏ chủ nhân của mình nên mới rơi vào tình trạng như thế."
"Ác ma đều như vậy sao? Hơn nữa tại sao hắn phải phản bội?"
"Ác ma cũng có tốt xấu, Mio không cần đánh đồng với nhau, hơn nữa bản thân một số ác ma nếu không đến bước đường cùng cũng không muốn rơi vào trạng thái này."Quảng Cáo
Ác ma tuy có tốt có xấu nhưng đừng chỉ nhìn anime mà đánh giá, đa số ác ma đều sống rất hỗn loạn và tàn bạo, hơn nữa những tên lãnh chúa ác ma có thân thuộc lập khế ước nên một khi các ác ma phản bội thì khế ước cũng phản phệ biến thành hình dáng người không ra người quỷ không ra quỷ này.
Cũng chỉ có một số gia tộc còn coi trọng thân tình nhưng ngươi thử trước mặt 4 đại Ma Vương gϊếŧ người thân bọn chúng xem, đảm bảo mắt cũng không nháy một cái, tuy các truyện trong Kinh Thánh miêu tả có chút quá đáng nhưng có 1 điều chắc chắn 90 phần ác ma không có chút đáng tin.
Cũng chỉ có tên Issei ngốc coi ác ma như người tốt, truyền thừa hắn nhận được hình ảnh ác ma đa số không ngoại lệ là tàn bạo, đồ sát, lừa gạt,... có thể nói là chỉ có ngươi không thể nghĩ chứ không có bọn chúng không dám làm, bất quá ra vài gia tộc ác ma có chút ngoại lệ như Gremory gia tộc.
Cả hai tiếp tục ra khỏi hướng đến các làng mạc xung quanh Tokyo, khi vào làng, Karen có thể cảm nhận một số yêu quái nhưng che giấu sống trong nhân loại, đặc biệt là các Bán Yêu.
Bán yêu chính là chủng tộc có thể nói đau khổ nhất hiện tại, bản thân chịu chèn ép giữa nhân loại và yêu quái khiến bản thân bọn họ bình thường đều không dám lộ diện, bởi 1 khi lọt ra đặc thù sẽ chịu cả hai vây công.
Tuy nhiên Bán yêu số lượng cũng rất hiếm hoi hơn nữa cũng không có xuất hiện cường giả ra trấn tràng nên rất nhiều Bán Yêu đã chôn vùi thân xác trong lịch sử.
Dù gì năm đó và hiện tại thù hận 2 bên không gì nói hết, các Âm dương sư chế tạo thức thần gϊếŧ yêu quái làm nguyên liệu, yêu quái gϊếŧ Âm dương sư và nhân loại vì sức mạnh và trả thù. Bán yêu từ phương diện nào đó có thể coi như mối tình giữa nhân loại và yêu quái nhưng cũng rất hiếm thấy.
Tuy bản thân hiện tại mặt ngoài hòa bình nhưng bên trong minh tranh ám đấu vẫn rất nhiều, cả hai đi qua 1 quán rượu gần đó bỗng nghe được 1 câu chuyện thú vị.
"Nghe gì không bằng hữu, nghe nói Hoa anh đào thôn bên cạnh có yêu nữ." Một người đang uống rượu say sưa vui vẻ kể chuyện cho người bạn nhậu.
"Vớ vẩn thời nào rồi lại còn có yêu nữ." người bản nhậu chỉ cười đáp lại, hiện tại tuy mọi người còn thờ phụng Thần linh nhưng cũng không tin tưởng vào yêu quái xuất hiện, thần linh đôi khi sẽ đáp lại tín đồ, chính vì thế mà một số Vu Nữ và Âm dương sư khi xuất hiện đều có chút bị truy phủng giống như Công Ma sư vậy.
"Không, là do các Âm dương sư xác nhận, vừa rồi ta thấy họ kéo nhau 1 đoàn tới Anh đào thôn."
"Vậy yêu nữ đó trông như thế nào?"
"nghe nói là tóc hồng như hoa anh đào với lỗ tai thỏ...." người bạn nhậu đó chưa kịp đáp hết lời thì Karen đã đi đến một mặt mỉm cười như ma âm một dạng giọng nói.
"Vậy có thể cho ta biết Anh đào thôn ở đâu không?"Quảng Cáo
"Cách đây khoảng 3 ngày đi dường về phía Tây." người khách đó không tự chủ buộc miệng nói ra.
"Đa tạ, coi như chút tiền thưởng." Để lại một xấp tiền Karen cùng Mio gấp rút rời đi để lại có chút ngơ ngác 2 vị khách uống rượu.
"Chủ quán, ngươi có thấy gì không?" 2 người khách mắt trừng mắt có chút khó tin nhìn người vừa rồi còn đây nhưng đã mất tích.
"2 vị say rồi, vừa rồi ta thấy 2 vị nói chuyện với không khí, không phải hai người uống rượu ta còn tưởng thần kinh." Chủ quán có chút kinh ngạc nhưng vẫn nói thật, hắn làm ở sau bếp sau đó thấy một cơn gió ập đến sau lưng thấy 2 người mắt trừng nhau, chỉ sợ đã say mèm.
Karen cũng không xác định được Anh đào thôn ở đâu bèn cùng Mio bay lên phía trên xác định phương hướng, 3 ngày đi dường đối với thần linh bọn họ không mất quá 5 phút đã đến nơi.
"Karen, tại sao lại gấp rút đến thế?" Mio có chút nghi hoặc hỏi.
"Mio một lát thấy sẽ biết.." Karen nở nụ cười, nếu nói tóc hồng cùng tai thỏ, đã có Kallen thì chỉ sợ cũng có hồ ly đó.
Anh đào thôn
Lúc này ở một đền thờ vô số Âm dương sư vây quanh, không ngừng ra lệnh các thức thần không ngừng công kích kết giới. không khó nhận ra tên ở giữa mặc đồ như Chu tước giương oai chính là kẻ cầm đầu.
" Himejima đại nhân, đã gần phá hủy kết giới, lúc đó Bán Yêu kia chỉ còn là vật trong chậu."
"Hừ, nhanh chóng phá hủy, dám từ chối ta, vậy thì triệt để biến thành thức thần liền tốt." Tên mặc áo choàng này vô cùng kiêu ngạo ra lệnh, hắn chính là
Himejima Shin là một tên thuộc dòng chính của Ngũ đại Tông gia, lúc trước gặp gỡ một tên yêu quái lạc đàn bị một thiếu nữ Bán Yêu gϊếŧ, nhìn tư sắc không tệ, hắn định bắt lấy mang về nhưng khi động thủ có chút đánh không lại.
Thế là hắn vận dụng quyền lực trong tay kêu gọi các chi thứ dòng họ chiến đấu cho hắn tuy bị gϊếŧ vài người nhưng để bắt được thiếu nữ kia đáng giá.
Ở trong đền thờ vu nữ, một thiếu nữ khuynh quốc khuynh thành mái tóc cư như hoa anh đào rơi làn môi có chút nhợt nhạt chảy ra một khóe máu, người mặc một bộ vu nữ phục, trên tay còn cầm lấy một thanh võ sĩ kiếm còn chưa khô vết máu, tuy nhiên vẫn toát lên khí chất như một chiến sĩ, tựa như hoa anh đào vậy, tuy mong manh yếu ớt nhưng lại vô cùng bền bỉ, bên cạnh là một thiếu nữ có chút yếu ớt, mái tóc như Yae Sakura, nàng như ý thức được gì đôi mắt cũng có chút buồn rầu.
Quảng Cáo
"Không sao Rin, cho dù tỷ chết cũng không để bọn chúng chạm đến muội." Yae Sakura đôi mắt có chút sát khí, nàng cùng Rin là Bán Yêu, lúc phụ thân mất 2 chị em cũng ở tại đền vu nữ trước đến nay, bản thân tồn tại cả hai là điều cấm kị nên chưa bao giờ tiết lộ, không ngờ do thiện tâm cứu lấy tên Âm dương sư kia một mạng hóa ra làm ơn mắc oán.
"Tỷ, không thể, bỏ ta lại trốn chạy,...." nhưng chưa kịp nói gì đã bị Yae Sakura che lấy môi.
"Không cho phép muội nói như thế, cho dù chết ta cũng không bỏ muội, vì muội là thân nhân duy nhất của ta." Yae Sakura giọng gằn từng chữ nói, lúc này mặt có chút biến sắc cầm lấy thanh kiếm nói với Yae Rin
"Muội mau trốn, để ta đối mặt với bọn chúng."
Yae Rin cảm động một mặt không nỡ muốn giữ lấy tỷ tỷ của mình nhưng thân thể yếu ớt này khiến bản thân không thể di chuyển, nàng không muốn như thế, nàng muốn đứng dậy cùng chiến đấu với tỷ tỷ.
"Muốn sức mạnh sao?" Một giọng nói như dụ hoặc vang lên trong lòng Yae Rin.
Nàng nhìn lại thấy một chiếc gương vô số lá bùa phong ấn dán lấy, giọng nói chính từ đó phát ra. Năm đó phụ thân bảo nàng đó phong ấn một con quái vật tuyệt đối không được để nó thoát ra.
"Xé rách ta, ta ban cho ngươi sức mạnh...." GIọng nói như vô tận ma âm vang lên khiến Yae Rin không tự chủ muốn bước đến một chút lí trí còn sót lại nhưng giọng nói tiếp tục dụ hoặc.
"Ngươi không phải muốn cứu tỷ tỷ ngươi sao? Xé rách bùa phong ấn ta, ngươi sẽ có vô tận lực lượng...."
"Chính vì ngươi yếu đuối mới không thể làm gì? Muốn sức mạnh mà không dám đánh đổi sao?..."