Chương 73: Phiên ngoại Triệu Ngọc.

Triệu Ngọc cuống quít dời mắt, chuyên tâm đi sờ soạng tảng đá kia, sờ tảng đá đồng thời cũng chạm đến chân nàng, thật non mịn vô cùng, trơn láng thật sự, hắn không nhịn được liền sờ soạng nhiều thêm vài cái.

A Lục chỉ cảm thấy cảm xúc dưới nước như bị ai trêu chọc, có chút cảm giác giống như điện giật hay bị rắn nước đυ.ng vào, tình thế cấp bách nên nhất thời không nhịn được rêи ɾỉ ra tiếng, thân mềm thành một vũng nước.

Triệu Ngọc kinh hãi không thôi, vội vàng nói: “Tứ tẩu tẩu kiên nhẫn một chút, ta nhanh chóng dọn cục đá đi đây.”

A Lục cắn môi gật đầu, môi đỏ tươi mới ướŧ áŧ đều sắp bị cắn rách: “Ân…..”

Triệu Ngọc cố sức đem cục đá đẩy ra, lại lo lắng có thể làm nàng bị thương nên cũng không dám quá dùng sức, làm làm một hồi thì liền phải hỏi thăm một câu: “Chân Tứ tẩu tẩu có bị đau không? Ta làm có đυ.ng tới chân ngươi hay không?”

Thẳng đến khi A Lục gật đầu nói không sao, hắn mới hoàn toàn đem cục đá đẩy ra, cùng lúc đó chân nàng bị đè một lúc lâu nên sưng đến bất kham, mất đi khả năng cử động, đi một bước liền đau muốn chết: “A_____! Đau quá!”

A Lục thiếu chút nữa té lại vào trong nước, còn may Triệu Ngọc kịp thời chụp lấy bế nàng lên: “Tứ tẩu tẩu không sao chứ?”

Vì bản năng sợ té, A Lục vòng tay ôm lấy cổ hắn, mặt đỏ thành một mảnh: “Không có việc gì, cảm ơn ngươi.”

Trái tim Triệu Ngọc run rẩy, phảng phất có thứ gì bao bọc lấy trái tim, làm hắn lưu luyến khôn nguôi, hô hấp càng thêm nặng nề, thừa dịp còn sót lại tia lý trí cuối cùng mà nhanh chóng đem nàng ôm đến trên bờ.

Lúc này, tiếng Yên Bà từ xa truyền đến: “Tiểu thư, người tắm xong chưa?”

Triệu Ngọc hoảng hồn, cả người liền núp vào phía sau tảng đá đồng thời đè chặt lên người nữ nhân, sợ Yên Bà tiến vào sẽ phát hiện hình tượng bất nhã của bọn họ, tim đập bang bang tựa hồ muốn nhảy ra khỏi l*иg ngực.

A Lục cũng thật là sợ hãi, nếu là bị phát hiện nàng trần trụi thân mình nằm trong l*иg ngực nam nhân khác, chắc chắc sẽ đem Yên Bà dọa chết.

Vì thế hai người tâm ý tương thông mà trốn tránh, thở cũng không dám thở mạnh, thẳng đến khi Yên Bà lại nói vọng vào một câu: “Nếu tiểu thư chưa tắm xong, vậy lão nô đi về cung phòng trước một chuyến, bụng lão nô có hơi chút khó chịu, tiểu thư ngâm nước thêm một hồi nữa đi.”

Hai người đều âm thầm nhẹ nhàng thở ra, A Lục liền đáp lại một câu: “Ta còn chưa tắm xong, Yên Bà không cần lo lắng cho ta.”

Khẩn trương qua đi, dư lại chính là bản năng du͙© vọиɠ, Triệu Ngọc phát hiện chính mình vừa nãy quá mức hoảng loạn nên đem nàng ấn lên trên người, côn ŧᏂịŧ chính mình thế nhưng trực tiếp chọc vào đùi nàng, giờ phút này nằm ngay ở vùng đất tam giác thần bí kia. Mảnh khăn che phủ không biết biến đi đâu mất từ lúc nào, côn ŧᏂịŧ mẫn cảm có thể cảm nhận được da thịt trơn mềm cùng với mấy sợi lông của nàng cọ xát lên nó.

Hô hấp trầm xuống, hắn không nhịn được mà đem côn ŧᏂịŧ hướng lên trên đâm đâm một chút, lập tức liền truyền đến tiếng nữ nhân rêи ɾỉ: “Ân a….”

Triệu Ngọc sợ hãi, càng nôn nóng bất kham mà buông tay ra: “Tứ tẩu tẩu, ta…ta không phải cố ý….ta….”

Ai biết được vì cái hành động bất ngờ này mà căn gậy gộc sưng to cứng rắn kia trực tiếp chọc vào hoa huyệt kiều nộn của nữ nhân, bất quá bởi vì tư thế không đúng lắm, nên chỉ có thể chọc vào một cái qυყ đầυ mà thôi, thân mình nữ nhân mẫn cảm gặp được dị vật lập tức trên dưới co rút vài cái.

“A…..” A Lục ngửa đầu thở dốc, đôi tay bắt lấy vai hắn ngửa người về sau, mày hơi hơi nhíu chặt.

Triệu Ngọc thấy biểu tình của nàng như thế, lập tức liền đỏ mắt nói: “Tứ tẩu tẩu…..”

Đều đã đi vào một cái đầu, nói cái gì thì hắn cũng không muốn lui ra, đơn giản chơi lớn một vố, đem hai chân nàng banh rộng ra, bóp chặt vòng eo mảnh khảnh của nàng ấn đi xuống, toàn bộ côn ŧᏂịŧ cứng rắn như thép đâm hoàn toàn vào trong hoa huyệt, hai người đồng loạt cùng phát ra tiếng than thở thỏa mãn.