Chương 2: Lửa cháy

Nếu nói mười tám năm đầu đời Dương Lam là “con nhà người ta”, vậy sau khi tới địa học M, cuối cùng cô cũng có thể hiểu được cảm giác gặp phải “con nhà người ta” trong truyền thuyết --- “Con nhà người ta” phiên bản upgrade lại thành bạn cùng phòng của cô, ngẩng đầu không gặp cúi đầu gặp!

Lúc mới đến, Lâm Diệu Giai đứa con gái mà Dương Lam ghét nhất, không phải là một trong số.

Lần đầu gặp nhau, Dương Lam đã nghe nói Lâm Diệu Giai là người tài ba của đội quốc tập được cử đi thi đấu. Cùng là người thi đấu, cô muốn dùng điểm chung này để bồi dưỡng tình cảm với bạn cùng phòng, ai mà ngờ vừa lên tiếng Lâm Diệu Giai đã đau khổ nói: “Thi đấu thất bại là nỗi ám ảnh lớn nhất trong thời cấp ba của tôi, đừng nhắc nữa.”

Loại hành vi “tự định nghĩa thất bại” đã trực tiếp khiến Dương Lam ngơ ngác, phải biết chênh lệch trình độ giữa đội quốc tập và đội quốc gia không lớn, có lúc chỉ là cách biệt giữa vận may và tâm thái mà thôi, nói cách khác, về việc thi đấu, trình độ của Lâm Diệu Giai đã có thể coi là đỉnh cao toàn quốc.

Sau này, mỗi khi Lâm Diệu Giai dùng lời mở đầu “người bình thường giống như tôi” để nói ra cả đống thứ, ở trong mắt cô không thể coi là hành vi bình thường được, Dương Lam rất muốn nhét quả bóng bịt cái miệng anh đào nhỏ nhắn kia lại.

Từ trước đến nay, Dương Lam tự cho rằng trong số những người học giỏi bản thân cô có bề ngoài khá xinh đẹp, từ nhỏ đã trưởng thành trong những lời khen “thông minh xinh xắn”, tóm lại cũng có chút đắc chí. Nhưng sau khi nhìn thấy mặt mộc của Lâm Diệu Giai là như thế nào, cô cũng không còn cảm giác vượt trội về phương diện đó nữa.

Từ nhỏ đến lớn, Dương Lam vẫn luôn tin tưởng dáng người mình rất đẹp, ngực lớn eo nhỏ cổ thiên nga, khuyết điểm duy nhất là phần đùi hơi thô một chút. Nhưng cô không hể để ý đến chút thịt kia, dù sao cũng không phải nhân vật hoạt hình 2D, cũng không phải người mẫu minh tinh gì đó, đùi có chút thịt thừa mặc váy che lại là xong, kiên quyết từ chối lo lắng về dáng người. Mãi cho đến một ngày, trong lúc vô tình cô nhìn thấy Lâm Diệu Giai thay đồ trong ký túc xá, trực tiếp tự ti luôn. Dáng người của Lâm Diệu Giai có thể sánh với nhân vật hoạt hình 2D, người mẫu, nữ minh tinh.

Dương Lam cũng biết hành vi âm thầm so sánh cái này cái kia với người ta rất nhàm chán, nhưng cô không chịu nổi có người bên cạnh nghiền ép mình trên mọi phương diện như vậy. Ghen tị như một ngọn lửa lớn cháy hừng hực, nhanh chóng cháy lan trong nội tâm cô.