Chương 34: Ngươi muốn hãm hại ta!

Chương 196: Gặp thử lĩnh vực của ngươi

Diệp Kiều cũng đang suy nghĩ vấn đề đang tồn tại trong đó, nghe vậy thì liếc nhìn nó, nhận ra thái độ của đối phương đã thay đổi, thản nhiên ừ một tiếng.

Cho nên, lúc trước bí cảnh liều mạng nhắm vào nàng, là ý của Thiên Đạo sao?

“Thiên Đạo nhắm vào ta?”

m thanh bí cảnh yếu ớt, “Khả năng…”

“Vì sao?” Nàng tiếp tục hỏi.

Bí cảnh càng thêm hoảng sợ, nhỏ giọng lẩm bẩm nói: “Khả năng, không phải như vậy…”

Khả năng nó, từ đầu đến cuối đã nhận nhầm người.

Trời ạ!!

“Thật xin lỗi, thật xin lỗI.” Nó hơi luống cuống, bị chính mình ngu ngốc làm cho bật khóc, “Ta nhận nhầm người rồi.”

“Lúc đầu ta không nghĩ tới chuyện này nhằm vào ngươi.” Bí cảnh yếu ớt nói, “Là ý của Thiên Đạo, nhưng ta cảm thấy hình như ta đã đoán sai.” Bí cảnh cũng không dám đoán rốt cuộc Thiên Đạo là có ý gì, có ý nhắm vào Diệp Kiều nhưng lại giống như không nhắm vào nàng.

“Nếu Thiên Đạo không nhắm vào ngươi, vậy thì là ai?” Bí cảnh bị làm cho hoang mang.

Vậy là ——

Mộc Trọng Hi nổi giận: “Là ngươi cái tên ngu ngốc này làm loạn cả nửa ngày còn nhận nhầm người, hại bọn ta bị một đám yêu thú Nguyên Anh Kỳ đuổi theo?”

Hắn đã nói rồi, Diệp Kiều nhìn kiểu gì cũng tội không đáng chết.

Hơn nữa, rõ ràng Thiên Đạo cũng không ghét nàng đến thế, nếu không sao có thể ban chúc phúc liên tiếp như vậy.

Thấy tư duy của bí cảnh này đã rơi vào hỗn loạn, Diệp Kiều suy nghĩ lặp đi lặp lại những lời nó nói, cuối cùng quyết định xử lý những chuyện trước mắt trước tiên: “Trước tiên là thả Tà Thần ra đã.”

Bí cảnh ấm ức khóc lóc, hiện tại nó cũng không dám làm trái ý Diệp Kiều, nhất định…nhất định là nó thật sự đã nhận nhầm người, cũng khó trách Thiên Đạo không do dự gì đánh nó.

Bí cảnh nhịn không được hơi giãy dụa một chút, “Nhưng mà, Tà Thần đi rồi thì ta phải làm sao bây giờ?”

“?”

“Bây giờ ngươi không ăn được nó, nó đi rồi thì ngươi lại ăn thứ khác.”

U Linh bí cảnh đương nhiên nói, “Nhưng có Tà Thần này ở đây, ta sẽ tự an ủi bản thân, trong Tu Chân Giới còn có người ngu ngốc hơn ta, vô dụng hơn ta, như vậy trong lòng ta sẽ dễ chịu hơn rất nhiều.”

So sánh như vậy, nó bị lôi kiếp đánh tan thì cũng không tính là vấn đề gì lớn.

Chu Hành Vân không hiểu, im lặng vài giây, nhịn không được mà bật cười.

…….

Lúc đó Vấn Kiếm Tông mở họp gấp xuyên đêm, năm thân truyền ngồi cùng một chỗ, trưởng lão Vấn Kiếm Tông trầm mặt, quát lớn: “Mấy đứa các ngươi, có ý kiến gì về Trường Minh Tông?”

Mấy thân truyền nhạy bén nhận ra mình sắp bị mắng, ai cũng không dám làm chim đầu đàn, lựa chọn im lặng.

Đại trưởng lão Vấn Kiếm Tông lạnh giọng nói: “Ta tính toán một chút, Vấn Kiếm Tông chúng ta đến nay chỉ có Thanh Hàn là đáng tự hào, mấy Kiếm Tu kia của Trường Minh Tông, ai cũng có kiếm linh, một người có lĩnh vực, đến khi nào các ngươi mới có thể tiến bộ thêm một chút?”

Vấn Kiếm Tông bọn họ đều là Kiếm Tu, không giống với những người khác, nếu so với Kiếm Tu, vậy mà còn không bằng.

Chúc Ưu đang ngẩn người suy nghĩ lung tung, mặt không chút thay đổi thốt ra một câu, “Nhưng mà trưởng lão, bọn ta mới có kiếm bản mạng được vài tháng mà? Còn Trường Minh Tông kia đã rất quen thuộc với vợ của mình rồi.”

Ngắn nhất là Diệp Kiều, nhưng nàng và Bất Kiếm Quân cũng đã mài dũa hơn một năm, hoá hình thì có gì kỳ lạ chứ.

Cũng trách đại trưởng lão lúc đầu chưa từng coi Trường Minh Tông vào trong mắt, nghĩ rằng cho dù không có kiếm bản mệnh cũng có thể nghiền ép các Kiếm Tu của tông môn khác, bây giờ lại bị Diệp Kiều dạy cho một bài học, sao có thể trách bọn họ được.

Đại trưởng lão bị đám thân truyền của Trường Minh Tông kí©h thí©ɧ quá tàn nhẫn, lão ta ngẩng đầu, quyết định nghiên cứu kỹ lĩnh vực màu xanh nhạt kia, “Các ngươi có nhìn thấy rõ lĩnh vực kia của Diệp Kiều là thuộc tính gì không?”

Chúc Ưu cúi đầu, nhớ lại lĩnh vực màu xanh nhạt lấp lánh trong tay thiếu nữ, “Hệ Mộc.”

Đại trưởng lão hiểu rõ: “Là trị liệu sao?”

“Có lẽ vậy.” Chúc Ưu cũng không rõ cho lắm, nàng là người duy nhất quan sát ở cự ly gần, thật lòng mà nói thì nàng cảm thấy không giống lĩnh vực nhu hoà, nhưng lúc đến gần thì quả thật có thể cảm nhận được đại khái là trị liệu.

Rất kỳ quái.

Đại trưởng hai tay đan vào nhau, nhiễm vài phần tìm tòi nghiên cứu, “Tiểu Ưu. Ngươi có hỏi tên lĩnh vực của nàng ta là gì không?”

Chúc Ưu thành thật lắc đầu.

Quan hệ giữa Vấn Kiếm Tông và Diệp Kiều chưa tốt đến mức có thể hỏi tên lĩnh vực của đối phương.

Đôi khi tên của lĩnh vực có thể bộc lộ ra hệ thống và chức năng của nó, làm sao nàng có thể đi hỏi loại vấn đề nhạy cảm này được.

………

Sau khi đánh một trận với Ma Tộc, tu vi của nhóm thân truyền ít nhiều gì cũng tăng lên một cảnh giới, người có thiên phú cao hơn thì tăng lên hai cảnh giới, về cơ bản sau khi trở về tông môn không có chuyện gì lớn nên đều lựa chọn đả toạ tu luyện.

Tần Phạn Phạn đi xử chuyện phân thân của Ma Tôn, sau khi Diệp Kiều trở về tông môn còn chưa kịp về viện, thì đã bị Đoạn Dự biết tin gọi gặp riêng.

“Diệp Kiều, nghe nói con đã lĩnh ngộ ra lĩnh vực rồi?” Đoạn Dự gấp không đợi được mà xoa tay, “Nào nào nào, mau cho ta nhìn một cái, lĩnh vực đó thế nào.”

Từ khi Diệp Thanh Hàn có lĩnh vực, đám người Vấn Kiếm Tông đi đâu đều rất oai phong, Đoạn Dự lần này đi đâu cũng rất oai phong, niềm vui hiện rõ trên khuôn mặt.

Sắc mặt Diệp Kiều hơi phức tạp: “Ngài chắc chứ?”

“Chắc chắn chứ.” Đoạn Dự hiển nhiên đáp lại, lĩnh vực duy nhất của tông môn bọn họ, chỉ nghe nói qua chứ chưa từng vào, ít nhất phải trải nghiệm một phen mới được, tìm hiểu rõ lĩnh vực của Diệp Kiều thuộc hệ gì, sau đó mới có thể tiến hành huấn luyện.

Diệp Kiều nhìn vẻ mặt hưng phấn của trưởng lão, cẩn thận nói một câu: “Nó rất nguy hiểm.”

Nguy hiểm?

Đoạn Dự thoáng bình tĩnh lại, tìm một đối tượng để so sánh, rồi hỏi: “Lĩnh vực của con, so với lĩnh vực của Diệp Thanh Hàn ai mạnh hơn?”

Lĩnh vực của Diệp Thanh Hàn cũng rất nguy hiểm, nghe nói tên là Băng Phong, bất cứ ai đi vào sẽ bị đóng băng ngay lập tức, từ trong lĩnh vực đi ra đều là những thi thể bị đóng băng.

Diệp Kiều ôm đầu suy nghĩ một lúc, giọng điệu bình thản nói: “Cái đó phải thử mới biết được.”

Chỉ là lĩnh vực của nàng hoàn toàn không thể khống chế được, sau khi mở ra sẽ rất nguy hiểm.

Bất Kiếm Quân từ trong kiếm này ra, “Ta khuyên ngươi đừng để Kiều Kiều mở ra, rất nguy hiểm đấy.”

Nhìn thấy kiếm linh màu đen này, Đoạn Dự nhịn không được muốn sờ một cái, kiếm linh, một trong những kiếm linh hiếm hoi của Trường Minh Tông bọn họ, nhìn ánh mắt tràn đầy khao khát của trưởng lão, Bất Kiếm Quân né tránh: “Lĩnh vực của nàng ấy sẽ đổi màu.”

“Màu xanh lục với màu đỏ.”

“Lúc đó ta chỉ nhìn thấy hai loại hình thái này thôi.”

Đoạn Dự nắm bắt được trọng điểm: “Chỉ nhìn thấy thôi sao?”

“Ừm.” Bất Kiếm Quân trả lời: “Cảm giác nếu tiếp tục ở lại sẽ rất bất ổn, lập tức bóp chết Vân Thước.” Không có người ngoài xâm nhập. Cuối cùng lĩnh vực cũng trở lại trạng thái yên tĩnh, nó ra tay quá dứt khoát, khiến lĩnh vực sớm khôi phục lại dáng vẻ vô hại ban đầu, nếu không Bất Kiếm Quân cảm thấy, có lẽ nó còn có hình thái khác.

Nghe thây câu bóp chết Vân Thước, khoé miệng Đoạn Dự khẽ giật giật, quyết định giả điếc.

“Lĩnh vực của con tên là gì?”

Diệp Kiều ngoan ngoãn trả lời: “Vạn Vật Sinh.”

“Vạn Vật Sinh sao, nghe có vẻ rất mạnh.” Đoạn Dự chắp tay ra sau lưng, quay lưng về phía một người một kiếm, bắt đầu lẩm bẩm, “Cái tên này nghe thế nào cũng giống Thương Sinh Đạo, sao lại hung dữ như vậy.”

Có thể khiến Bất Kiếm Quân cảm thấy không ổn, có lẽ lực sát thương cũng không phải tầm thường.

Thương Sinh Đạo hiện nay trong ngũ tông chỉ có mình nàng, nên cũng không có nhiều đệ tử thân truyền để nghiên cứu.

“Còn có thể chuyển đổi hình thái….” Sao lại có loại lĩnh vực như vậy?

Không thể hiểu nổi, Đoạn Dự nhìn về phía Diệp Kiều: “Là ai dạy con mở ra lĩnh vực?”

Thần thức của Diệp Kiều có thể đạt đến Nguyên Anh Kỳ, cưỡng ép mở ra lĩnh vực cũng không phải là không thể, không tính là có người dạy, nàng vừa ngẩng đầu định nói là ‘tự học’.

Kết quả Đoạn Dự rất nhanh đã tự mình suy luận ra, hung dữ nói: “Tất cả là do Tạ Sơ Tuyết dạy hư Diệp Kiều, nhất định phải tìm một cơ hội đánh chết hắn mới được.”

Cưỡng ép mở lĩnh vực sẽ dẫn đến bên trong không được ổn định, Diệp Kiều trước kia rõ ràng là một đứa trẻ ngoan, vậy nên chắc chắn là lỗi của Tạ Sơ Tuyết!

Diệp Kiều: “...”

“Tiểu Kiều à, con mở lĩnh vực ra đi.” Đoạn Dự nhanh chóng xác định được tên thủ phạm dạy hư Diệp Kiều, nhìn về phía tiểu đồ đệ đang yên lặng đứng đó, một lĩnh vực nghe tên giống như hệ trị liệu, hắn cũng không sợ, “Lão phu sẽ đích thân kiểm tra lĩnh vực của con.”