Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Manh Sủng Thú Thế: Thú Phu, Yêu Yêu Đát!

Chương 25: Kết thành bạn lữ

« Chương TrướcChương Tiếp »
Bạch Đế nhìn Lâm Hoãn Hoãn đang ở trước mặt, tròng mắt xanh thẳm thâm tình vô cùng.Lâm Hoãn Hoãn vội vàng nói: "Chỉ cần có thể cứu được Sương Vân, bất kể là chuyện gì, ta đều có thể làm."

Bạch Đế chậm rãi nói: "Ta cần nàng cùng ta, và cùng với Sương Vân kết làm bạn lữ."

"A?"

"Nàng trở thành bạn lữ của ta Sương Vân cũng trở thành bạn lữ của nàng, chúng ta chẳng khác gì là người một nhà, nàng, ta, Sương Vân, tất cả chúng ta đều có một kết nối, lúc đó ta có thể ra tay giúp Sương Vân trấn an hồn thú, cơ hộ thành công sẽ tăng lên."

Lâm Hoãn Hoãn bị đề nghị này làm cho chấn kinh rồi.

Nàng chỉ nghĩ đến kết thành bạn lữ với Bạch Đế, nhưng nàng chưa từng nghĩ đến sẽ kết lữ cùng với hai người.

Thế giới quan của nàng, hôn nhân nên một vợ một chồng mới có thể công bằng.

Mặc dù bản thân cũng là giống cái rất quý hiếm ở trong thế giới thú nhân, nàng cũng chưa bao giờ nghĩ đến việc sẽ có nhiều chồng.

Nhưng mà bây giờ, Bạch Đế muốn nàng cùng một kết làm bạn lữ với hai thú nhân giống đực.

Nàng cảm thấy điều này rất điên rồ.

Nhưng hiện tại nàng không thể từ chối được.

Bởi vì Sương Vân đang chờ đợi để cứu mạng, nàng không thể mặc kệ sống chết của hắn được.

Bạch Đế nhìn sắc mặt của nàng dần trở nên trắng bệch, trong lòng vô cùng chua sót.

Hắn ôm lấy tiểu giống cái đang ở trước mặt, cười khổ nói: "Trước kia ta luôn tìm mọi cách ngăn cản nàng thân thiết với giống đực khác, ta sợ nàng sẽ bị người khác cướp đi, ta vẫn luôn ảo tưởng rằng có thể độc chiếm nàng. Nhưng hiện tại, ta không thể không nhường nàng cho người khác, ta thật sự rất khó chịu."

Lâm Hoãn Hoãn nhắm mắt lại, âm thanh run rẩy.

"Ta đồng ý."

Chỉ cần có thể cứu được Sương Vân, cái gì nàng cũng đồng ý.

Bạch Đế ôm chặt nàng hơn nữa: "Ta xin lỗi."

Tâm trạng của Lâm Hoãn Hoãn bây giờ rất hỗn loạn, nhưng đầu óc lại rất bình tĩnh.

"Đừng lãng phí thời gian nữa, nhanh bắt đầu đi."

Nếu dựa theo trình tự bình thường, kết làm bạn lữ cần thông qua việc giống đực và giống cái giao phối mới có thể hoàn thành, nhưng hiện tại Sương Vân còn hôn mê, trên người Bạch lại có vết thương, muốn hoàn thành việc giao phối tất nhiên sẽ không thể làm được.

Vậy thì chỉ còn có một cách.

Bạch Đế và Sương Vân cắt đứt một ngón tay, tiết ra máu tươi, pha vào trong nước, đưa cho Lâm Hoãn Hoãn uống.

Lâm Hoãn Hoãn cũng phải làm như vậy để chảy ra máu tươi pha vào trong nước, đưa cho Sương Vân và Bạch Đế uống.

Biểu tình của Bạch Đế vô cùng thành kính, cẩn thận bưng cái ly lên, uống hết nước bên không không dư một giọt.

Sương Vân vẫn đang còn hôn mê, không thể uống nước, Lãng Chúc chỉ có thể mở miệng hắn ra, mạnh mẽ rót nước vào.

Cứ như vậy, Lâm Hoãn Hoãn và hai thú nhân giống đực gián tiếp đã hoàn thành nghi thức ký kết khế ước bạn lữ.

Lâm Hoãn Hoãn nhìn Sương Vân vẫn đang hôn mê, không nhịn được có chút lo lắng. "Sương Vân nếu ngươi đã chán ghét giống cái, nếu đợi đến lúc hắn tỉnh lại phát hiện mình đã bị người khác cưỡng ép ký khế ước bạn lữ, hắn sẽ không có rất tức giận đấy chứ?"

Bạch Đế nhàn nhạt liếc Sương Vân một cái: "Nếu hắn dám ghét bỏ nàng, ta sẽ làm thịt hắn ngay lập tức."

Lâm Hoãn Hoãn: "........."

Bỗng nhiên phát hiện được khí phách của Bạch Đế phát hoả.

Lãng Chúc ho nhẹ hai tiếng: "Ngươi yên tâm, thật sự Sương Vân rất thích ngươi, nếu hắn biết bản thân cùng ngươi kết thành bạn lữ, khẳng định hắn sẽ vui đến phát điên!"

Lâm Hoãn Hoãn nhớ đến bộ dáng hắn nâng mũi hướng lên trời kiêu ngạo ngày thường của Sương Vân, trong lòng đối với lão Vu Y có một cái nhìn khác.

Bạch Đế chú ý đến bộ dáng của Lâm Hoãn Hoãn đang lo lắng sốt ruột, nghĩ thần nàng rất bài xích việc kết thành bạn lữ, liền chủ động giải thích cho nàng.

"Cái loại ký khế ước bằng máu tươi này không thể kéo lâu dài, nó có hiệu lực chỉ trong ba tháng, nếu ba tháng sau nàng không muốn giao phối với bọn ta, thì khế ước giữa chúng ta sẽ mất đi hiệu lực, đến lúc đó nàng vẫn tự do."

Lãng Chúc cũng nói: "Thời gian ba tháng xem như là kiểm tra bọn họ, nếu ngươi cảm thấy họ đủ tư cách, thì giữ bọn họ lại, làm bạn lữ của ngươi, nếu ngươi cảm thấy không hài lòng, vậy vứt bọn họ đi."

Nghe bọn hắn nói như vậy, điều lo âu ở trong lòng Lâm Hoãn Hoãn đã biến mất.

Ba tháng, nàng xem như là sống chung thôi.

Tuy rằng nàng sống chung với hai người...... Khụ, cái kia cảm thấy sẽ tốt hơn khá nhiều so với giao phối.

Sau khi khế ước bạn lữ hoàn thành, trong lòng Lâm Hoãn Hoãn có một chút vướng bận.

Đặc biệt là khi nhìn thấy Sương Vân và Bạch Đế, tầm mắt của nàng sẽ không tự chủ mà nhìn theo hành động của họ.

Nàng nhìn Bạch Đế đang ngồi xổm dưới đất, đưa bàn tay lên nhẹ nhàng bao trùm lấy cánh tay của Sương Vân.

Hào quang ngân bạch trên không trung được phát ra từ khe hở ở trên tay.

Hai mắt Lâm Hoãn Hoãn mở to, ngừng thở.

Nàng nhìn tình văn mãnh hổ ở bên hông Bạch Đế nhanh chóng biến lớn lên.

Hình xăm mãnh hổ màu xanh biển lan hết toàn bộ ngực, răng nanh sắt bén, dáng người mạnh mẽ, giống như thế nó sẽ lao ra khỏi người Bạch Đế, hai tròng mắt xanh thẳm rất hung ác và tàn bạo, nhưng lại chứa vô số sự ôn nhu.

Cùng lúc đó, trái tim của Lâm Hoãn Hoãn cũng đập nhanh hơn.

Lúc đấy chắc là khế ước bạn lữ đang phát huy tác dụng.

Nàng cảm nhận được trái tim của Sương Vân và Bạch Đế đang đập mạnh, nàng thậm chí còn nghe được âm thanh hơi thở của họ, còn có thú hồn đang che giấu trong thân thể của bọn họ

Cuối cùng, Sương Vân đã mở mắt.

Băng Sương ở trên người hắn đã tan đi, nhìn so với trước kia không có gì khác nhau.

Chỉ có ở bên cánh tay có một hình xăm đầu sói, hình màu ngân bạch, lại còn có một viên bạc tình.

Đây chính là tiêu chuẩn của một thú hồn.

Có nghĩa là Sương Vân đã tiến hoá thành công!

Lãng Chúc kích động đến sắp khóc, hắn xông lên ôm chầm lấy Sương Vân, kích động mà kêu lên: "Đợi nhiều năm như vậy, cuối cùng lang tộc Nham Thạch chúng ta đã xuất hiện một hồn thú! Phụ thân ngươi nếu có linh, nhất định sẽ vì ngươi mà cảm thấy kiêu ngạo!"

Bạch Đế vốn dĩ đã bị thương, vừa rồi cứu người phí không ít năng lượng tâm lý, sắc mặt của hắn lúc này rất kém.

Lâm Hoãn Hoãn vội vàng đỡ lấy hắn: "Huynh mau nằm xuống nghỉ ngơi đi."

Bạch Đế nói: "Đỡ ta trở về đi, ta muốn về nhà."

Một cái từ "Nhà." Làm lòng Lâm Hoãn Hoãn không chịu được mà mềm nhũn.

Nàng nhìn hắn cười cười: "Được."

Hai người vừa mới về nhà, thì thấy Mộc Hương và năm bạn lữ giống đực của cô ấy.

Căn nhà lộn xộn đã được họ dọn dẹp gọn gàng ngăn nắp lại.

Lâm Hoãn Hoãn vội vàng xin lỗi không ngừng.

Mộc Hương an ủi nàng vài câu, sau đó cùng năm bạn lữ đi về.

Bạch Đế hắn lấy một túi da thú ở trên người xuống ở trong túi lấy ra một túi nhỏ, hắn mở túi da thú ra, cẩn thận lấy ra một quả nguyên diệp xanh biếc.

"Hoãn Hoãn, nàng hãy lấy trái cây này đi, về sau mỗi ngày ăn một quả, sẽ rất tốt cho thân thể của nàng."

Lâm Hoãn Hoãn nghĩ đến vì chính là quả nguyên diệp này, làm hại Bạch Đế suýt chút nữa đã chết ở bên ngoài, nàng lập tức trở nên tức giận muốn ném toàn bộ chúng!

Nhưng cuối cùng vẫn là không nỡ, chúng là được Bạch Đế liều mạnhmg đề hái về.

Nàng duỗi tay nhận lấy quả nguyên diệp: "Cảm ơn huynh."

Bạch Đế nhìn chằm chằm mắt của nàng một lúc lâu, không nhịn được mà nói: "Thật xin lỗi, buổi tối ngày hôm đó ta đối xử thô bạo với nàng, ta......."

"Đừng nói nữa." Lâm Hoãn Hoãn nắm chặt quả nguyên diệp trong tay, "Chuyện của đêm đó ta đã quên hết rồi, về sau không cần nhắc đến nó nữa."

Trong lòng nàng tức giận, nhưng biết được Bạch Đế suýt chút nữa không thể quay trở về, tức giận kia đã sớm tan thành mây khói.

Mặc kệ là sẽ như thế nào, chỉ cần hắn còn sống là được.
« Chương TrướcChương Tiếp »