Chương 62

Chương 62

Phụ mẫu Lý Giai từ quê hương cũng đi tới hỏi thăm nữ nhi, bởi vì công việc Lý Giai bình thường rất bận rộn, ngày thương rất ít thời gian rảnh rỗi để về quê hương, hai lão phụ đã lớn tuổi, sớm đã dọn đển ở cùng nhi tử và con dâu, dù sao hằng ngày đều là nhàn rỗi không có việc gì, thừa khi thân thể còn khỏe mạnh, có thể đi tới đi lui, liền thường xuyên đến thăm nữ nhi, đương nhiên cũng muốn nhìn xem Tiểu Văn. Những năm gần đây, hai vị lão nhân là càng ngày càng yêu thích Tiểu Văn, đối với sự tình nàng cùng quan hệ với Lý Giai, cũng không quá khó chịu, huống hồ Tiểu Văn gần mấy năm nay thành tự cùng thu nhập cũng tăng rất nhanh, cũng khiến cho phụ mẫu Lý Giai yên lòng, tối thiểu Tiểu Văn cũng có thể kiếm tiền, cũng giảm bớt gánh nặng cuộc sống cho Lý Giai.

Seven cùng Lý Giai cùng nhau lái xe đến trạm xe lửa đón phụ mẫu Lý Giai, xa xa đã thấy bố mẹ nàng bao lớn bao nhỏ kéo một đống đồ vật đi tới, Lý Giai cùng Seven khẩn trương đi tới đón tiếp những đồ vật trong tay hai lão nhân, Seven cười cùng phụ mẫu Lý Giai chào hỏi, bọn họ đã từng tiếp xúc qua nhiều lần, cũng xem như là khá quen thuộc.

“Ba, mẹ, các ngươi thế nào lại cầm nhiều đồ thế này, không phải đã nói rồi sao, ta ở đây cái gì cũng có, đừng cầm nhiều đồ như vậy a, sẽ rất nặng.” Lý Giai yêu thương hơi trách móc phụ mẫu, mỗi lần đến đều là một đống đồ như thế, nếu như tuổi còn trẻ thì không nói gì, đây hai người đều đã hơn 70 tuổi, vạn nhất quá mệt thì phải làm sao bây giờ.

“Không có việc gì.” Mẹ Lý Giai bước đi rất nhanh, đi đứng cũng rất hoạt bát, cười hề hề nhìn Lý Giai “Ta với ba ba ngươi thân thể đều tốt lắm, một chút đồ vật ấy có là bao a, khi ở nhà rảnh rỗi, hai chúng ta thường ngày vẫn là đi lên núi hái cây phỉ cùng rau dại đấy chứ, yên tâm đi a.” Con cái đều được hạnh phúc may mắn, hai lão nhân căn bản đã không còn gì bận lòng, mỗi ngày đều ung dung nhàn nhã đi ra ngoài rèn luyện thân thể, tâm tình cùng thân thể cũng rất tốt, hai người tuy đã lớn tuổi như vậy, nhưng cũng không có bệnh gì đặc biệt.

“Ai, đều nói bao nhiêu lần rồi, ta cùng ca ca đều khuyên các ngươi quay về, thế nào lại còn không nghe a, nếu thật xảy ra chuyện gì thì làm sao a! Hái nhiều như vậy ăn không hết, còn thêm mệt, có đang hay không chứ.” Lý Giai cùng Seven đem hành lý để vào trong thùng xe đằng sau, sau đó mấy người đều cũng ngồi vào trong xe. Mẹ Lý Giai vẫn liên tục nói không có gì, làm cho Lý Giai rất lo lắng, quê hương Lý Giai vốn nhiều núi, lên núi cũng coi như là một thói quen của phụ mẫu Lý Giai, mỗi lần đều có thể hái rất nhiều cây phỉ, rau dại, quả hồng, quả táo và vần vân một sốt tre gỗ, trước đây còn dùng để bán, có thể kiếm chút tiền, lại còn có thể ở nhà dùng, hiện tại, cũng là một trong những lạc thú của hai lão nhân, nhìn những vụ thu hoạch tràn đầy, cũng cảm giác được tự mình không có lão đi. Lý Giai hiểu tâm tình phụ mẫu, chính là vẫn là tấm lòng con gái lo lắng bất an, huống hồ mẹ nàng bị bệnh tim, điều này làm cho Lý Giai có thể nào yên tâm được, thế nhưng lo lắng can ngăn cũng không được, ngay cả ca ca bên cạnh phụ mẫu còn không thể can ngăn, thì Lý Giai ở xa như vậy, cũng chỉ có thể căn dặn ca ca nàng thường ngày cấp cho bọn họ một chút việc, để bọn họ không có thời gian đi leo núi.

Rất mau trở về nhà Lý Giai, không ai ra mở cửa, trước tiên đem đồ vật đặt ở cửa, Lý Giai đi tới thư phòng nhìn nhìn, cho rằng Tiểu Văn vẫn còn đang viết tiểu thuyết, không ngờ vừa đi vào nhìn phòng sách cũng không có ai, vừa xoay người trở lại phòng khách đã thấy Tiểu Văn đúng lúc từ phòng bếp đi ra, bưng một dĩa dưa hấu lớn, mỉm cười ngọt ngào. “Ba, mẹ, chờ các ngươi thật lâu, mau tới ăn chút dưa hấu giải khát đi a, không phải rất mệt sao ?”

“Ai, mới không gặp bao lâu, Tiểu Văn lại trở nên đẹp thế này a, qua đây cho mẹ nhìn xem.” Mẹ Lý Giai đem Tiểu Văn kéo đến bên người, yêu thích sờ sờ nàng, “thực là càng ngày nhìn càng đẹp a, ta nghe Tiểu Giai nói ngươi lại ra quyển sách thứ tư rồi ? Tẩu tử ngươi mỗi ngày đều cứ nhắc mãi, nói cháu gái ngươi có thể giống như ngươi phân nửa thế này thì nàng sẽ biết bao vui mừng, hài tử kia quá bướng bỉnh, đem tẩu tử ngươi tức giận đến muốn chết, đương sơ khi sinh cháu trai ngươi, sở dĩ tưởng rằng sinh một người, chính là tẩu tử ngươi yêu thích ngươi, muốn có một nữ hài tử như ngươi, kết quả hiện tại, nàng vô cùng hối hận nói đương sơ còn không bằng đem ngươi ôm về nhà nuôi dưỡng cho rồi.”

Lời này làm cho Tiểu Văn cười không ngừng, Lý Giai cấp cho bố mẹ cùng Seven mỗi người một miếng dưa hấu, bất đắc dĩ nói “Mẹ, cháu gái mới vài tuổi a, đúng là thời gian của hài tử bướng bỉnh, không nghịch ngợm mới là quái lạ, hơn nữa, Tiểu Văn đương sơ khi được cái ngươi nhìn thấy đã là 18 tuổi, làm có thể so được với một tiểu hài tử, huống hồ tẩu tử đem nàng ôm về nhà dưỡng, chúng ta đây quan hệ trong nhà toàn bộ đều sẽ loạn.” Tiểu Văn trước đây rất ngoan ngoãn, việc này cùng với việc nàng bất hạnh có một gia đình rất có quan hệ, một hài tử cùng phụ mẫu tùy hứng nũng nịu nghịch ngợm là thiên tính, nhưng Tiểu Văn cho tới bây giờ chưa từng có cơ hội trải nghiệm qua những điều này, đây là điểm làm cho Lý Giai vô cùng yêu thương, tại Lý Giai xem ra, hài tử tinh nghịch cùng nũng nịu được coi là một hài tử có hạnh phúc, bất quá tẩu tử Lý Giai thật sự yêu thích Tiểu Văn, quả thực nhất định đem cháu gái hướng tới Tiểu Văn làm mẫu mà nuôi dạy, Tiểu Văn cũng vì vậy mà phi thường đắc ý .

Nghỉ ngơi một lúc thì Lý Giai để Tiểu Văn ở lại chiếu cố phụ mẫu, nàng cùng Seven lại đi về công ty tiếp tục công việc. Tiểu Văn hỏi hai vị lão nhân có muốn đi ngủ một lát hay không, giường đã chuẩn bị rất tốt rồi, mẹ Lý Giai chỉ chỉ gì đó cạnh cửa nói “Trước tiên đem đồ vật chuẩn bị cho tốt đã, có chút phải nhanh lên để trong tủ lạnh, sợ hư mất.” Biết rõ Tiểu Văn rất ham ăn, cấp cho nàng mang theo không ít đồ ăn ngon, còn có lạp xưởng của mẹ Lý Giai tự tay làm, may là hiện tại tàu lửa đã tăng tốc, so với trước đây nhanh hơn rất nhiều, đồ vật dùng một chút nước đá ướp lạnh, mang theo cũng không sợ bị hư.

Tiểu Văn hưng phấn chạy tới sờ sờ, mò thấy lạp xưởng lập tức vui vẻ đem bỏ vào trong tủ lạnh, mẹ Lý Giai cùng Lý Giai đều như nhau, trù nghệ đều rất tuyệt, chính bà mua thịt, rồi tự ướp gia vị, so với lạp xưởng bán bên ngoài tốt hơn gấp trăm lần, Tiểu Văn đã sớm thèm ăn đến muốn chảy nước miếng. Ngoại trừ lạp xưởng còn có rất nhiều hoa quả cùng thổ sản vùng núi, lại còn tương ớt cùng chính tay mẹ Lý Giai làm, dù sao tủ lạnh cũng đã đầy chật, nhét cũng không nhét nổi nữa, thực sự không thể đẩy vào thêm, chỉ có thể rửa qua rồi mau chóng ăn tươi. Qua hơn nửa ngày, toàn bộ sau khi đã sắp xếp, hai người lão nhân mới đi đến phòng ngủ nghỉ ngơi, ở trên xe lửa ngủ rất không an ổn, nhất là đối với người già, căn bản ngủ bất hảo, xuống xe nhất định phải hảo hảo nghỉ ngơi, không thì cơ thể sẽ không chịu nổi.

Đem hai lão nhân an bài thật tốt, Tiểu Văn lúc này mới trở lại thư phòng tiếp tục viết bản thảo, chính là trong lòng luôn có chút áp lực, mấy năm nay, Lý Giai vẫn luôn luôn thông qua Lâm tiên sinh cấp cho nhà Tiểu Văn một chút tiền, cũng len lén đem Tiểu Văn cùng mẹ Tiểu Văn gặp mặt, chỉ là ước định không để cho những thành viên khác trong nhà nàng biết, cái loại người chị của Tiểu Văn, Lý Giai đúng là không hề muốn chạm mặt. Mẹ Tiểu Văn đối với Lý Giai cũng không còn thành kiến, không nhìn mặt người cũng nhìn mặt tiền, con người chung quy không thể thấy tiền mà áy náy, Lý Giai đưa nhiều tiền như vậy, mẹ Tiểu văn cũng muốn nhận, Tiểu Văn ở điều kiện này, có thể có may mắn thật sự cùng Lý Giai, dù sao hài tử cũng sống tốt, yêu thế nào được thì cái đó đi a, bà cũng không quản được, cũng không có tinh thần mà quản.

Chính là một thời gian sống, nhà Tiểu Văn đã xảy ra không ít chuyện, chị Tiểu Văn nguyên lai sau khi cùng lão chồng ly hôn thì sau đó lại tìm một nam bằng hữu, giai đoạn đầu cảm giác rất có tiền của, tiêu tiền như nước, nhưng bình thường căn bản không hề có chức vụ nghề nghiệp chính thức nào, cũng không biết tiền ở đâu mà có, sống chung với nhau một thời gian, chị Tiểu Văn mới biết được nam tử kia là đang làm gì, hắn chính là một kẻ chuyên mua bán trẻ em, đây là một bọn buôn người kiếm tiền, chị Tiểu Văn nghe được nam bằng hữu nói bốc nói phét một cách huyền diệu làm sao để kiếm tiền, lập tức động tâm, cùng nam tử kia cùng nhau buôn người, hỗ trợ vận chuyển hài tử, bọn chúng có rất nhiều đối tác, có người phụ trách bắt cóc trẻ em làm nguồn cung cấp, có người phụ trách liên hệ người mua, dù sao mỗi người đều ở từng giai đoạn công việc đều rất phi thường lưu loát, hợp thành một đường dây, tiền buôn bán lời được rất nhiều, nở mày nở mặt đã qua nhiều năm, đường dây bọn chúng có người bị bắt, cảnh sát điều tra, cơ hồ như đem toàn bộ tất cả các thành viên trong đường dây quy án, chị Tiểu Văn cùng nam tử kia sớm đã nghe được tin tức đều tự mình bỏ trốn, kết quả một ngày chị Tiểu Văn bị cảnh sát bắt được, hiện tại vụ án chòn chưa khai mạc phiên tòa, cũng không biết phán bao nhiêu năm tù, mẹ Tiểu Văn nghe được tin này, lúc đó lập tức trợn tròn mắt, thế nào cũng không nghĩ tới con gái mình lại có khả năng làm ra cái chuyện thất đức này, Lý Giai cùng Tiểu Văn cũng biết, tuy rằng cảm thấy đây là ác giả ác báo, đáng đời, nhưng nàng ta dù sao cũng là tỷ tỷ Tiểu Văn, mẹ Tiểu Văn bị đả kích không nhỏ, thân thể ngày càng sa sút, việc này dường như không đặt trong lòng Tiểu Văn, tuy rằng không biểu thị ra ngoài, nhưng chung quy vẫn cảm thấy mơ hồ lo lắng.

Tâm sự Tiểu Văn, nàng chưa cùng Lý Giai nói ra bao giờ, Lý Giai cũng không có phát hiện ra, nàng công việc quá bận rộn, không có thời gian tỉ mỉ chú ý như vậy, Tiểu Văn có thể hiểu được, tự mình bây giờ đã không còn là tiểu hài tử, không nhất thiết để Giai Giai hao tâm tốn sức chiếu cố nàng nữa, mỗi ngày còn phải lo lắng xem mình suy nghĩ cái gì, công việc rất vất vả, Tiểu Văn sớm đã minh bạch được, nàng không nói ra, cũng là hy vọng không cấp thêm cho Giai Giai nhiều phiền phức nữa, không muốn để nàng lo lắng thêm cho mình.