Phải nói thật, tôi là một trong những phần tử không (đáng) tồn tại (*) ó trên xã hội.
(*): đọc theo 2 cách, cách nào cũng đúng nha
Mà hỏi tôi sinh ra vào ngày nào? Đó là ngày 30 tháng 8 năm nào đó cũng không nhớ nữa. Tôi cũng được tổ chức một sinh nhật.
Một sinh nhật cô độc.
Cuộc đời tôi, phải nói thật. Từ nhỏ đã mồ côi mẹ - người mà tôi yêu thương và mang ơn nhất trên đời. Chưa đầy mấy tháng thì bố đã lấy vợ hai rồi có em trai. Điều đấy cũng làm cho tôi bị lạc lõng giữa một nơi ĐÃ TỪNG coi là nhà, ĐÃ TỪNG có những kỉ niệm vui vẻ, đầm ấm, hạnh phúc.
Giờ thì tôi nhớ lại coi: Hồi tôi sinh ra, mọi người đều rất hớn hở và vui mừng. Ba mẹ cũng vậy. Tuy nhiên, có một điều: Tôi bị mang dấu của quỷ đó là đôi mắt đỏ. Điều đó cũng dẫn đến việc tôi cô độc.
Nhưng, con mắt đó đã làm hại ai, tâm của nó định cắn xé ai, hành hạ ai, dày vò ai chưa? Chẳng làm gì cả. Nó vô tội, nó chỉ nhìn họ với ánh mắt buồn bã, van xin, thấu hiểu lòng của họ mà thôi.