Chương 1
(Thịt)
Mưa bắt đầu rơi từ chiều, tới hết sức bất ngờ, rào rào rơi xuống. Tin tức dự báo thời tiết đã sớm nói tới trận mưa lớn này, vẫn làm cho người ta luống cuống. Mưa rào rào hơi xuống, đầu đướng mọi người đang đi chậm rãi lại bắt đầu chạy nhanh, cầm túi trên tay, dùng sức chạy.
Trận mưa này, đến bây giờ vẫn chưa ngừng.
Hạt mưa rơi gõ cửa sổ, bốp bốp vang lên, thỉnh thoảng có tia chớp xẹt qua, thế nhưng lại đem nước mưa nhanh chóng một mảnh trong suốt. Ngoài cửa sổ bóng cây đại thụ đung đưa, cơn bão không ngừng giày vò.
Nghê Thiên Ngữ không có quên đóng cửa sổ, nhưng lại quên mất kéo ràm vào, giờ phút này cảm thấy ảo não chút.
Đang làm chuyện như vậy mà lại thất thần, coi là lỗi rất lớn. Chỉ là người đàn ông trên người cô, không biết là có nhận thấy được cô lơ đãng hay không, đơn thuần cũng không còn thấy hứng thú.
Người đàn ông nằm được cằm cô, mặt gần sát cô. Khi đôi môi áp vào môi cô thì tâm tư của cô rốt cuộc cũng thu hồi lại, đây là lần đầu tiên anh hôn cô, không tính là hôn, vì anh ta đang cắn xé. Xem ra tài nghệ hôn hít của anh ta, chắc hẳn kinh nghiệp lớn hơn kỹ năng trên giường.
Cô từ đầu đến cuối cũng không quên đây là lần đầu tiên anh ta chơi đùa mình quá mức.
Đã triền miên một lúc lâu, thân thể anh lại có mồ hôi, chạm vào thân thể cô thì giống như mang theo keo dán vậy, dính chung một chỗ.
Anh có sở thích tệ hại, thích xoa nắn ngực cô, lại còn rất dùng sức, có lúc kích động còn cắn lên đó, ví dụ như bây giờ.
Lại xoa nhẹ một lát, anh dùng tay vỗ vỗ cô, ý bảo đổi tư thế.
Nghê Thiên Ngữ lập tức liếc mắt,may mắn, trong đêm tối nhìn anh ta cũng không ra, có lẽ nhìn thấu cũng bỏ qua phản ứng của cô.
Đại khái có chút bất mãn, cô cười một tiếng, “Thể lực anh hôm nay không tệ”.
Muốn nhiều lần như vậy, còn không thỏa mãn.
“Biết cũng nhanh chút”.
Người đàn ông nằm ngang trên giường, Nghê Thiên Ngữ bò lên trên người anh ta, ngồi trên eo anh. Thật sự bị anh chơi đùa không nhẹ, cứ như vậy một lát, cô cảm thấy mệt mỏi, hô hấp liền hồi. Cô lấy tay cảm thụ nơi kia của anh, trạng thái nửa cứng ngắc, vì vậy dùng móng tay nhẹ nhàng lướt đi, cảm thấy không khác biệt lắm. Mới nâng cái mông của mình lên, từ từ đi vào, bởi trước đó thấm ướt, không có gặp trở ngại gì.
Người đàn ông trợn mắt nhìn chằm chằm cô, chính xác là nhìn chằm chằm vào hai luống đầy đặn đang phập phồng lay động của cô. Nghê Thiên Ngữ cũng không có chút thẹn thùng nào, nhiều thứ nếu không thể tránh khỏi, vậy cứ để cho đối phượng thoải mái cũng là cho mình sảng khoái. Trước nhìn thấy ánh mắt anh ta, cô đều bản năng che lại chính mình, sau lại không cảm thấy xấu hổ như thấy diêm vương nữa, trước mặt anh thay y phục cởϊ qυầи áo, vẻ mặt không có gì.
Anh thế nhưng không giồng thường ngày như vậy, tay trực tiếp chà xát hung ác, ngược lại lại đặt tay gối đầu, nhàn nhã tự đắc nhìn cô. Ngoài cửa mưa vẫn lớn như vậy, rào rào gõ vào cửa, vài phần không hài hòa lắm. Cộng thêm tiếng thở dốc của người phụ nữ, anh có vẻ hết sức rung động, trùng hợp có tia chớp chiếu vào, chiếu vào thân thể hấp dẫn của cô, chợt lóe lên tia mị hoặc, khiến cô giống như yêu tinh từ trong rừng rậm chui ra ngoài, đặc biệt tới đầu độc anh.
Suy nghĩ đó rất buồn cười, nhưng lại có thể làm cho đáy lòng anh sâu sắc hơn. Tóc cô xõa ra, để ra sau lưng, có chút ở trên cổ, mà có chút dính vào trên mặt cô. Tia chớp chiếu vào, để cho mặt cô có phần tối phần sáng ngời, ngũ quan quyến rũ lại tăng thêm mấy phần tà khí.
Hình tượng này, thật mê hoặc lòng người.
Anh rút tay ra, vẻ sảng khoái trong đáy lòng càng phát ra nhiều, nhưng anh suy nghĩ nhiều dừng lại một lát, vì vậy dời đi tầm mắt. Lấy ra thuốc lá và bật lửa ở đầu giường, đốt thuốc lá, hút tinh tế.
Người phụ nữ ở trên thân người đàn ông đung đưa, mang theo giọng nỉ non đè nén cùng thở dốc nồng đậm, người đàn ông đốt một điếu thuốc, hút vài hơi hướng lên người phụ nữ.
Chợt vang lên một tiếng sét, sau là một vầng sáng, chiếu vào trên người bọn họ. Người đàn ông nhanh chóng bỏ thuốc lá trên tay, thừa dịp người phụ nữ lơ đãng một giây, đẩy cô xuống dưới thân, đôi tay lấy chân cô hung hăng quấn lên hông mình, khiến một giây mất hồn dừng lại thêm chốc lát.
Cô không nhịn được hô lên một tiếng, đôi tay ôm chặt cổ anh, ngọn lửa nhỏ nơi đáy lòng rốt cuộc cũng được đốt lên, phát ra tiếng oanh minh, nổ vang tất cả.
--------------
Nghê Thiên Ngữ không nhịn được miệng to thở dốc, cổ họng thấy khô rát, cô muốn đi lấy nước uống, nhưng thân thể bủn rủn vô lực, cô thậm chí muốn động đậy một chút mà cũng không được, vì vậy lại thôi.
Toàn thân cô cũng bẩn, tóc ướt nhơn nhớt dính vào trên trán, thỉnh thoảng có mấy sợi dài dính trên da cổ, giống như dây leo quấn lên thân, làm cho người ta muốn nhanh tháo ra, chỉ là tiếc cô không có tâm tình đó.
Nghỉ thật lâu, cô mới giật giật chân mình.
Đúng lúc chất lỏng kia ra ngoài, cô kinh ngạc một giây, ngay sau đó hung dữ nhìn người đàn ông kia, tất nhiên, anh không nhìn thấy vẻ mặt của cô, cô cũng chỉ đơn thuần biểu hiện sự phẫn nộ của mình.
“Không phải chúng ta vừa mua hộp bcs mới sao?”. Cô rất khó chịu, anh ta làm như vậy, có tổn hại nào tới anh ta đâu, nhưng mình không thể không uống thuốc tránh thai, cô dĩ nhiên biết thuốc tránh thai có ảnh hưởng không tốt thế nào với thân thể mình, vì vậy đối với anh càng tức giận hơn.
“Phiền toái”. Người đàn ông nhàn nhạt nói ra hai chữ.
Nghê Thiên Ngữ động động khóe miệng, vốn muốn cùng anh nói đạo lý, nhưng dễ nhận thấy, đó là chuyển viển vông, người như anh ta sẽ nghe theo ý nghĩa của người khác?
Người đàn ông sợ phiền toái, liền muốn người phụ nữ phiền toái.
Huống chi cô cũng không phải người nào của anh, anh ta nơi nào sẽ tới yêu thương cô. Nhận biệt người đàn ông này, Nghê Thiên Ngữ mới hiểu rõ đàn ông chuyện tình yêu với chuyện tìиɧ ɖu͙© là hai chuyện khác nhau, ví dụ anh đối với cô chỉ có muốn, tuyệt đối
không có tình. Nói có vẻ khó nghe một chút, cô chính là đối tượng anh phát tiết, hơn nữa còn là thân thể bản năng phát tiết.
Cô cũng biết, người đàn ông này cũng có nửa phần chướng mắt mình, nhưng thân thể của anh lại thích cô. Anh thích cái lúc cô ở trên giường kia, nhưng lúc xuống giường, lại ghét bỏ bộ dạng phụ nữ không đàng hoàng của cô. Đại khái anh ta suy nghĩ giống đại đa số đàn ông bây giờ, hi vọng người phụ nữ ở nhà phải trong phòng bếp và cùng giường, bên ngoài đoan trang, đầu óc thông minh, một nữ thần hoàn toàn.
Và hầu hết đàn ông đều cảm thấy thất vọng, nữ thần cũng chỉ nằm mơ, đa số phụ nữ không làm được, vì vậy làm phụ nữ nên cân bằng.
Nghê Thiên Ngữ vốn muốn đi tắm, nhưng nhìn bộ dạng kia, nghĩ tới mình nên bẩn thỉu như vậy làm anh ghê tởm, vì vậy chẳng những không rời xa anh một chút, ngược lại lại gần anh hơn, “Ai, hôm nay lại gặp được cô ta?”
Khác thường như vậy, muốn cô một lần lại một lần, hơn một nửa là gặp được người phụ nữ kia --- Hàn Tiệp, một người phụ nữ xinh đẹp, gia thế không tồi, khó được nhất là thành tích ưu tú khiến người ta ghen tị, dĩ nhiên cô ta còn có bạn trai ưu tú.
Chỉ là bạn trai ưu tú này, giờ phút này đang ở dưới khuỷu tay Nghê Thiên Ngữ.
Nghê Thiên Ngữ cảm thấy mình quá khéo hiểu lòng người rồi, Mạnh Diên Châu chia tay với Hàn Tiệp lâu rồi, cô còn cho rằng anh vẫn là bạn trai Hàn Tiệp, hoàn toàn không có ý chủ nhà.
Mạnh Diên Châu ghét cái đề tài này, vì vậy hất tay cô ra, không có một chút ý thương hoa tiếc ngọc gì cả.
Nhìn anh mặc quần áo, Nghê Thiên Ngữ cười cười, tốt bụng bật đèn lên, nhưng lại khiến quang cảnh này có điểm mờ ám, “Thật tuyệt tình, một phút trước mới triền triền miên miên, bây giờ liền hất ra người ta”.
Âm thanh của cô cố ý làm bộ, nhưng anh không có quay đầu lại.
Nghê Thiên Ngữ cảm thấy buồn cười, còn quan sát anh, thấy anh mặc y phục, hiền lành mở miệng, “Mang cái ô đi thôi!”
Không có trả lời, chỉ còn lại tiếng bước chân nghe không rõ.
Nghê Thiên Ngữ nằm trên giường một lát, lúc này mới bò dậy, lấy áo ngủ đi tắm. Sau khi tắm xong lại thay đi ga giường, ga giường dơ bẩn ném vào máy giặt, làm xong tất cả, tâm tình của cô rốt cuộc cũng tốt lên, có thể nằm ở trên giường ngủ một giấc thoải mái rồi.