Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Mạnh Bà Ở Đại Học Địa Phủ

Chương 9

« Chương TrướcChương Tiếp »
Nhưng trên thực tế, phương pháp là quan trọng nhất.

Bản chất của thủ pháp nấu canh không khác gì vẽ bùa, chính là lấy thìa làm bút, lấy canh làm mực mà thôi.

Từ thủ pháo cũ tôi đã đổi mới sáng tạo thêm để áp dụng phù hợp với “Tết cô hồn vạn tuế”, mang lại hiệu quả cực kỳ độc đáo chính là “cuốn trôi những muộn phiền.”

Cho dù là trượt một kỳ thi, mất tiền vào cổ phiếu hay bị bạn trai, bạn gái cắm sừng, thậm chí cuối cùng phát hiện ra bản thân không phải là phú nhị đại thì chỉ cần uống một chén canh rượu do tôi bí mật điều chế, thì mọi muộn phiền đều sẽ tiêu tan——

Đương nhiên là vấn đề thì vẫn còn đó nhưng những cảm xúc tiêu cực sẽ biến mất.

Sau khi tôi hưng phấn giới thiệu cho Vân Xuyên, thì hắn ta liền sờ cằm nói: “Đúng lúc tôi muốn nếm thử. Hôm qua, thằng nhóc ở quán bar đối diện lại đến khıêυ khí©h tôi, hỏi tôi có muốn bán lại quán bar này cho nó không ... Nếu không phải có cảnh sát tuần tra an ninh, thì tôi đã tẩn cho nó một trận rồi!”

Tôi múc một chén rượu đưa cho hắn ta, Vân Xuyên không cần suy nghĩ mà uống hết.

Khi giọt rượu cuối cùng trong chén rơi xuống cổ họng, hai mắt của Vân Xuyên đột nhiên sáng lên: "Tôi cảm thấy tâm trạng đột nhiên thoải mái hơn rất nhiều, cảm giác những phiền toái lớn nhỏ cũng chỉ như cái rắm mà thôi!"

Lời nói nghe có vẻ thô tục nhưng lại chẳng thô tục chút nào, tôi giơ ngón tay cái lên khen ngợi cách hắn ta miêu tả rất chuẩn xác.

Sau một tháng đóng cửa, Vong Xuyên Bar đã mở cửa trở lại và tung ra sản phẩm mới nhất của mình - một loại canh rượu mới với tên gọi "Tết cô hồn vạn tuế.”

Dù sao trước kia đây cũng là một quán bar huy hoàng, tuy bây giờ ế ẩm nhưng khi mở cửa trở lại vẫn tạo ra tiếng vang, chỉ sau một ngày mở cửa đã trở nên nổi tiếng trên diễn đàn Địa phủ.

Tôi vào diễn đàn với tâm trạng phấn khích, chuẩn bị xem họ khen rượu của tôi như thế nào, không ngờ nhìn lướt qua đã thấy hơn mười trang tất cả đều là chế nhạo, giễu cợt không một lời khen ngợi!

Không phải, canh rượu của tôi đã đào cả mộ tổ tiên của gia đình các bạn à?

[Cười vl, quán bar Vong Xuyên có phải có cái gì đó không đúng phải không? Sau khi đóng cửa được một tháng, tôi tưởng sẽ động tĩnh gì lớn cơ nhưng hóa ra là họ chuyển từ bán rượu sang bán canh.]

[Lầu trên nói cho chuẩn, bán canh là cái gì? Đó là canh rượu, mà quan trọng là nó chẳng ra cái gì cả.]

[Người thích uống rượu và người thích uống canh đều cạn lời, cảm giác như bị xúc phạm nặng nề vậy. Có ai hiểu được không?]
« Chương TrướcChương Tiếp »