Chương 8: 7.1

Nhà Phạm Ngũ ở ngay đầu hẻm, căn nhà mặt tiền khoảng 10m, có thể coi là khá giả, hắn để cô ngồi chờ dưới nhà, một lúc sau anh ta đem vàng và tiền tới, cô đếm đủ và đưa dồng hồ cho anh ta. Anh ta có vẻ rất thích chiếc đồng hồ này. Thấy anh ta thành thật không gian dối, cô thử hỏi anh ta.

"Tôi có mấy cân thịt heo cùng với hai chiếc quần bò anh có muốn lấy không, quần bò là bạn tôi xách tay từ nước ngoài về, nhưng không tiện đem đi bán nên nhờ tôi"

"Cô có thịt còn cả quần bò?, Nếu cô tin tưởng thì cô bán lại hết cho tôi, tôi sẽ đưa cô một cái giá hợp lý"

" Tôi để ở nhà bạn cách đây mấy con phố, hẹn anh chiều nay tôi sẽ mang qua nhà cho anh, anh thấy thế nào?

" Được nếu thế thì tốt quá, cô yên tâm, không sợ bị lừa, tôi quản cái chợ đen này cũng hai năm nay, cũng có tiếng ở đây, tuy bây giờ buôn bán lén lút, nhưng nếu cô buôn bán ở chỗ tôi, thì không bao giờ lo bị bắt" Anh ta vô ngực can đoan.

Sau khi từ nhà Phạm Ngũ về cô lại tiến vào trong trung tâm lấy giỏ thịt đã hứa bán cho Lý Thanh Tú rồi đi ra chỗ cửa hàng quốc doanh, vừa đến nơi cô đã thấy cô ấy đang nhìn khắp nơi, thấy cô, cô ấy nhanh chóng gọi cô.

" Chị Tiểu Ngũ, em ở đây"

Cô và Lý Thanh Tú về nhà cô ấy, đi mất khoảng 5 phút, nhà Lý Thanh Tú là căn nhà tập thể chỉ có 25m2, cả gia đình sống tại đây có vẻ hơi chật chội.

"Thanh Tú đã về à, mẹ nấu cơm rồi, chờ anh chị con vê rồi ăn" Mẹ Lý Thanh Tú từ nhà đi ra.



"Bạn con à, mau vào nhà chơi cháu"

"Mẹ đây là chị dâu Trương, chị ấy có thịt và trứng gà con muốn mua của chị ấy nên dẫn chị ấy về nhà mình"

" Có thịt và trứng à, tốt quá, cháu mau vào trong này "

Mẹ Lý Thanh Tú, đi ra bên ngoài đóng cứa lại phòng người trong khu biết, cô đi theo vào gian bếp, lấy đồ ra, tổng cộng 10 cân thịt và 3 cân trứng. Lý Thanh Tú và mẹ cô ấy nhìn thấy nhiều thịt và trứng như vậy thì vui mừng khôn siết, 10 cân thịt tổng cộng 28 đồng, 3 cân trứng là 4 đồng 5. tất cả 32 đồng 5 và phiếu thịt , cô đếm tiền và phiếu rồi cất vào túi.

" Chị Tiểu Ngư nếu lần sau chị có đồ gì tốt chị mang tới đây tìm em nhé"

Thời buổi này, đồ ăn là quan trọng nhất, không phải cứ có tiền là mua được. Trong nhà của cô có cháu trai và mẹ già là cần chăm sóc, đã hai tháng nay chưa ăn thịt. Cô đi làm tại cửa hàng quốc doanh, một tháng cũng được 20 đồng và chỉ tiêu 3 lạng thịt, anh cô làm trong xưởng thép, một tháng cũng có 30 đồng, chỉ tiêu cũng là 3 lạng, cả đại gia đình một tháng mới có 6 lạng thịt, nên chỉ có thể tìm cách đổi ở chợ đen, nhưng chợ đen cũng không phải muốn là có thể đi được. Lần này có may mắn lắm mới gặp được Trương Tiểu Ngư, dù biết là khó khắn nhưng cô vẫn mong nếu cô ấy có thứ tốt sẽ nghĩ tới cô đầu tiên.

"Đước nếu lần sau có thứ tốt chị sẽ tìm em"

Bằng này thịt nhà cô có thể nấu giữ đông và muối ăn dần, mỡ thì có thể thắng nên ăn được một tháng thoải mái. Lý Thanh Tú nghĩ