Chương 37

Phía sau khu vực này, đã xây dựng những ngôi nhà cần thiết cho việc quay phim, thậm chí cả bảng tên trạm xe buýt cũ kỹ cũng đã được dựng lên bên lề đường.

Chỉ cần liếc nhìn, thực sự giống một trạm dừng chân xe buýt.

Cốt truyện bộ phim khá đơn giản: [Chuyến xe buýt tử thần này liên quan đến những việc sau khi chuyến xe buýt cuối cùng rời trạm dừng chân! Nói ngắn gọn là sau khi lên xe sẽ xảy ra nhiều sự kiện ma quái.]

[Nhân vật nữ chính là một nhân viên công ty bất động sản! Gần đây, công ty bất động sản nơi cô ấy làm đang chuẩn bị xây dựng khu phố mới nhưng phía sâu bên trong có một ngôi làng mà dân làng không chịu di dời.

Vì xinh đẹp và năng lực tốt nên cô ấy được cử đi thuyết phục! Vừa hay có một chuyến xe buýt sẽ dừng lại tại nơi cô ấy đi khảo sát.

Nam chính là người duy nhất ở làng này lên được đại học! Anh ấy là sinh viên ưu tú, sau khi tốt nghiệp đã ở lại thành phố làm việc. Lần này về làng vì nhận được cuộc gọi từ gia đình của anh ấy.

Nam chính trúng tiếng sét ái tình với nữ chính! Vào ngày cô tađến nhà thuyết phục, anh ấy đã mời cô ta ở lại ăn cơm chiều và đi dạo quanh vùng lân cận.

Sau khi ăn tối xong, nữ chính nhận ra trời đã tối nhưng may mắn là vẫn còn một chuyến xe buýt cuối cùng.

Nam chính đưa nữ chính lên xe… Câu chuyện bắt đầu từ đây.]

Tất nhiên, hiện giờ không được phép có yếu tố ma quỷ, nên chỉ có thể lấy nội dung liên quan đến con người, đây cũng là điều bất lực.

Đạo diễn rất hài lòng với các ý tưởng còn lại của mình, vì chúng rất gần gũi với cuộc sống.

Truyền thuyết đô thị nói là không nên ngồi chuyến xe cuối cùng vào ban đêm! Vì sẽ dễ gặp điều xui xẻo.

Dựa vào điều này để thu hút mọi người, bộ phim chắc chắn sẽ không thất bại.

Diễn viên đóng nữ chính là Tô Khả Diện, nam chính là Cao Chấn, cả hai đều là bạn cùng lớp đại học, đều là người mới, lần đầu tiên tham gia tham gia diễn xuất dù là phim kinh dị nhưng họ đã cảm thấy rất hài lòng.



Sau khi phát sóng trực tiếp kết thúc, số lượng người hâm mộ trên trang chính thức đã tăng không ít! Trong đó cũng có rất nhiều bình luận đều hy vọng họ sẽ tiếp tục phát sóng trực tiếp lần nữa.

Bàn bày đồ cúng đã được dọn đi.

Đạo diễn hỏi: "Đầu heo quay ở đâu rồi?"

Một nhân viên tiến lại nói: "Em thấy trời nóng, sợ bị thiu nên đã vứt nó đi rồi."Đạo diễn trợn mắt, quát: "Mày lãng phí thế à, tưởng tiền của tao lá lá mít à?"

Đạo diễn Trương chuẩn bị hai năm mới lần đầu kiếm được một khoản đầu tư nhỏ nên nam nữ chính đều là tân binh, kịch bản cũng do ông tự viết, vừa vặn quay không tốn nhiều kinh phí.

Nhân viên đoàn phim vội nói: "Vậy em đi nhặt lại."

Đạo diễn Trương châm điếu thuốc, khó chịu nói: "Đã vứt rồi thì còn nhặt cái gì.”

Thấy tâm trạng ông không tốt, nhân viên vội vàng chạy đi, chuẩn bị đem đầu heo kia vứt xa hơn chút.

Tô Khả Diện đi tới, nhỏ giọng nói: "Đạo diễn! Lời người đó nói..."

Bị nói không may mắn ngay trước khi bấm máy, cộng thêm việc quay phim kinh dị, thực sự khiến người ta khó chịu.

"Nghĩ cái gì vậy." Đạo diễn Trương hút một hơi thuốc, "Cô cũng tin vào những thứ trên mạng à? Cái gì hai ngắn một dài, đây chỉ là một nghi thức thôi, không có tác dụng gì đâu."

Đạo diễn Trương rất khinh thường mấy thứ mê tín này.

Nhóm dịch: Nhà YooAhin