Hệ Thống Vô Địch Tấu Hài Xuyên Không Hôn Môi Mỹ Nữ Lịm Ngọt Quyển 1
Sảng văn, ra nhanh, ngày 5 đến 20 chương ...
Một mỹ phụ toàn thân bị gông cùm xiềng xích trong lao tù nghiêng đôi mắt xinh đẹp khó hiểu nhìn ta: - Thần Tử! Vì sao ngươi làm tất cả những việc này để trợ giúp ta? Ngươi có mục đích gì?
Bàn tay ta đưa lên, nâng cằm nàng: - Mục đích gì sao? Con muốn dì phải chấp nhận của con một yêu cầu!
Nàng thở dài, nhìn ánh mắt trong trẻo của ta: - Ngươi cuối cùng cũng đã bộc lộ bản chất rồi sao? Nói đi! Ngươi muốn ta phải nghe theo ngươi hoàn thành yêu cầu quá đáng gì?
Ta mỉm cười, dí sát khuôn mặt đáng yêu của một cậu bé vài tuổi lại gần nàng: - Con muốn... Dì hãy hôn con một cái!
...
Trong khu rừng nguyên sinh tràn ngập khí tức trong lành, một thằng nhóc thông minh lanh lợi đang sửng sốt nhìn một quả bóng lông đang cố gắng gặm vỡ một quả trứng tỏa ra quang mang ngũ sắc. Quả bóng lông nghe hơi hình như là quái thú Chu Yểm cực kỳ đáng sợ bị phong ấn thành hình dạng đáng yêu mà cậu bé lanh lợi kia thì lại càng là Thạch Hạo, nhân vật chính của tác phẩm Thế Giới Hoàn Mỹ, sau này cứ phải gọi là danh chấn cửu thiên, người đời ngưỡng mộ.
Còn ta, chính là ca ca của hắn. Gọi là Thần Tử. Xét về thực lực thì chính là vô địch thiên hạ.
Bất ngờ một con chu tước bảy màu to lớn thò cổ xuống nhìn quả trứng đang bị hai tên phá hoại kia tổn hại thì gáy lên một tiếng tức giận mà tấn công. Ta lập tức phóng người đón đỡ cú mổ đáng sợ của đối phương che cho thằng em nhân vật chính của mình mà nói: - Tiểu đệ! Không cần lo lắng! Có ca ca ở đây rồi! Thanh Long Bảo Thuật!
Chỉ thấy ta phóng ra một bảo thuật thành hình một con rồng xanh bay lên giao thủ cùng đối phương.
Thạch Hạo và quả bóng lông nhìn thấy ta xông lên thì ôm lấy nhau mỉm cười, thằng bé tự tin khoe khoang: - Thật tốt quá! Có ca ca đi cùng chúng ta không cần lo lắng nữa! Ca ca của ta rất lợi hại!
Nghe thấy một âm thanh chấn động, con rồng được tạo thành từ bảo thuật bị chấn nát, ta bắn người về sau, giơ tay lên, nhìn thấy máu chảy ra thành một vệt. Con chu tước bảy màu vẫn tiếp tục bổ xuống công kích đáng sợ hơn cả lúc trước. Ta liền chỉ tay về con độc giác thú mà nói với thằng em nhân vật chính của mình: - Đệ còn đứng đó làm gì? Ý của ta là không có thời gian để lo với lắng đâu?Mau lên ngựa chạy nhanh đi!
Thạch Hạo cùng bóng lông vội vàng há mồm phi lên trên ngựa, phóng như bay về phía trước kêu lên tru tréo. Ở đằng sau nghe thấy những tiếng ầm ầm do ta đang cố gắng chặn con chu tước bảy màu đang điên cuồng công kích.
Vừa đón đỡ một đòn của đối phương, văng người ra xa, ta bất mãn nói: - Em trai tốt! Nhặt được quả trứng ở đâu không thấy cho ta miếng nào mà để ta gánh hết hậu quả thế này!
Thạch Hạo vội vàng ném về phía ta một vật: - Của huynh đây! Đại ca!
Trong thoáng chốc, ta bắt lấy vật từ Thạch Hạo ném ra. Nhìn quả trứng trên tay mình rồi nhìn sang con chu tước bảy màu đang nồng nộn muốn lao vào ta mà liều mạng ta há mồm, trợn mắt hét lên: - Thôi chết ta rồi!
...
Nghe thấy âm thanh máy móc vang lên trong đầu ta: - Chúc mừng ký chủ đã thức tỉnh thành công siêu cấp vô địch hệ thống hôn môi mỹ nữ lịm ngọt! Ta chính là siêu cấp hệ thống được người người kính ngưỡng cùng truy cầu! Ký chủ chính là người may mắn nhất vì đã có thể có được ta!
Nghe thấy giới thiệu bá đạo như thế ta trong lòng vô cùng sung sướиɠ: - Hệ thống! Ngươi có thể ban cho ta sức mạnh vô địch sao?
Âm thanh hệ thống liền tự đắc trả lời: - Không sai! Ta chính là vô địch hệ thống! Thế giới này không ai có thể thắng được ký chủ khi có ta!
Ta cười lớn: - Ha ha ha ha! Tốt! Vậy là ta có thể đánh bại được mấy tên lão tổ xấc xược ở trong vương phủ rồi! Ha ha ha ha!
Âm thanh hệ thống hoài nghi nói: - Ký chủ! Ngài có hiểu lầm gì không? Ý của ta là không ai có thể chiến thắng ngài. Ngài cũng không thể chiến thắng bọn họ. Ta có thể khiến cho sức mạnh của ngài ngang bằng với đối thủ của mình.
Ta nhíu mày, trong giây phút này có cảm giác như một làn gió đen thổi qua người, nghe thấy tiếng quạ kêu quác quác: - Ngươi... Là nói ta không thể chiến thắng được bọn họ! Chỉ có thể đánh hòa thôi sao?
Tiếng của hệ thống lại vang lên đầy tự hào: - Đúng vậy! Ký chủ! Ta là vô địch hệ thống! Có ta! Ngài chính là vô địch thiên hạ! Không ai có thể chiến thắng được ngài!
Ta hét lên: - Nhưng mà vấn đề là ta cũng không thể chiến thắng được ai mà!
Hệ thống lại hét lại: - Ký chủ! Sao ngài cứ nhìn nhận vấn đề theo hướng tiêu cực như thế! Phải nói rằng ta mang đến cho ngài sức mạnh vô địch! Mang đến cho ngài sự bất bại!
Ta rống lên, nước mắt chan hòa trong cơn mưa: - Trời đất ơi! Những tưởng có cái hệ thống bá cháy đáng sợ thế nào? Hóa ra ta có một cái hệ thống chẳng đánh thắng nổi ai! Hu hu hu hu!
Khi cơn mưa tạnh đi, ta thở dài mà nói: - Chẳng thắng nổi ai hệ thống! Ngươi có thể nói rõ về cơ chế hoạt động của ngươi hơn nữa được không?
Tiếng của hệ thống rống lên: - Ký chủ! Ta là vô địch hệ thống! Vô địch hệ thống người có hiểu hay không? Ta chính là thiên hạ vô địch!
Ta gật đầu: - Hiểu rồi! Ngươi đừng hét to quá lên như vậy nữa! Chẳng thắng nổi ai hệ thống!
Âm thanh trong đầu ta tru tréo: - Ký chủ!!!!
...
Một gốc cổ đằng đang vươn lên những sợi linh lực tàn tạ điên cuồng chống lại hai đại cường địch cố gắng hết sức mình để bảo vệ cho tông môn. Một lão già ngửa đầu lên trời cười lớn: - Ha ha ha ha! Bổ Thiên Các! Ngày tàn của các ngươi đã tới! Tế Linh của các ngươi chẳng mấy chốc sẽ không chống đỡ nổi nữa sắp trở thành tinh nguyên bị chúng ta hấp thu rồi!
Con dị điểu đáng sợ trên trời cũng cất lên tiếng người: - Ha ha ha ha! Gốc cỏ già! Đừng chống cự vô ích nữa! Ngươi không phải là đối thủ của hai chúng ta đâu!
Bỗng vào giây phút này ta phóng lên trên cao mà nói, âm thanh vang vọng chiến trường: - Tế Linh của Bổ Thiên Các! Ta là Thần Tử của Thần Lộc thư viện đến viện trợ cho môn phái đệ đệ Thạch Hạo của mình! Xin hãy để cho ta chống đỡ giùm ngươi một đối thủ!
Nhìn thấy một thằng nhóc phi thân lên trên xen vào nói như vậy lão già hừ lạnh mà nói: - Nhóc con! Ngươi có vẻ là thiên tài tuyệt thế Thần Tử mà Thần Lộc thư viện mới thu nhận! Tiếc rằng tiểu bối không biết trời cao đất dày! Tu vi non nớt mà dám mạo phạm tiền bối đại năng! Hôm nay lão phu sẽ cho ngươi một chưởng kết thúc cuộc đời thiên tài ngu xuẩn của mình!
Nói đoạn lão thi pháp tấn công về phía ta, phù văn lóng lánh, thế công phô thiên cái địa không đường trốn chạy. Gốc cây già lo lắng nói: - Tiểu hữu! Nếu có thể chống đỡ được một trong hai người này cho ta vậy thì muôn phần cảm tạ! Bổ thiên các ta có thể tồn vong hôm nay chính là nhờ vào giúp đỡ của cậu! Có điều kẻ địch mạnh mẽ không tưởng tượng nổi! Cậu có làm được không?
Ta nhếch mép, xung quanh phát ra ánh sáng màu xanh, vô địch hệ thống kích hoạt, trước thế công của đối phương ung dung thoải mái tỏa ra khí tức đáng sợ khủng bố không hề thua kém: - Đừng có mà lo! Nếu chống được một tên cứu được các ngươi thì cứ để phần cho ta đứa nào mạnh nhất rồi ngồi mà xem!