Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Mang Theo Trữ Vật Vòng Tay

Chương 37

« Chương TrướcChương Tiếp »
Tiền Bội Cửu nhìn viên thuốc trên tay cô, rồi lại nhìn gương mặt ngốc nghếch của cô.

Cậu im lặng, lùi ra xa một chút.

"Đừng vậy mà, không hiệu quả thì không lấy tiền đâu. Đây là tôi tự tay làm đấy!"

"Tự... tay... làm..."

Làm...

Tiền Bội Cửu: "..." Lặng lẽ di chuyển ra xa hơn một chút nữa, trên mặt lộ rõ vẻ kinh hãi.

Diệp Thanh Uyển thấy cậu không muốn mua thì có chút sốt ruột. Đây là thứ cô đã tốn mấy ngày mới có thể sử dụng nguyên liệu của thế giới này để tạo ra!

Sắp đến Tết rồi, không kiếm được chút tiền thì làm sao dám về nhà?

Tên béo này chắc chắn rất giàu, Diệp Thanh Uyển đã phát hiện từ lâu rồi!

Cô lại tiếp tục quảng cáo thêm vài câu, thậm chí còn đưa ra lời mời thử nghiệm miễn phí, nhưng Tiền Bội Cửu nhất quyết không chịu.

Diệp Thanh Uyển buồn bã nhét viên thuốc vào túi, rồi từ trong túi lôi ra một nắm đậu phộng, vừa bóc vỏ vừa ăn.

Diệp Ái Quốc đã chuẩn bị cho cô không ít đậu phộng, và đến giờ cô vẫn còn ăn.

Ánh mắt cô hơi liếc qua, thấy Tiền Bội Cửu đang nhìn mình, bàn tay đang cầm đậu phộng bỗng khựng lại. Sau đó, cô móc ra ba hạt đậu từ trong túi, có chút tiếc nuối: "Cho cậu ăn đấy."

Tiền Bội Cửu đưa tay nhận lấy.

Diệp Thanh Uyển vừa nhai đậu phộng vừa không quên tiếp tục thuyết phục cậu, "Thật sự không muốn mua à? Hiệu quả rất..."

Cô còn chưa nói hết câu thì bỗng "BÙM!" một tiếng vang lên từ phía trước.

Cả hai ngẩng đầu nhìn lên, thấy một nữ sinh phía trước bỗng như phát điên đứng bật dậy, bàn ghế ngã lăn lóc khắp nơi, mặt mày tái xanh, sức lực mạnh mẽ, lao thẳng về phía một người.

Mục tiêu của cô ấy hóa ra là Cao Cường!

Mặt Cao Cường lập tức biến sắc, nữ sinh phát điên kia đã sắp lao đến trước mặt cô...

Diệp Thanh Uyển đưa tay ra, một vật gì đó phóng thẳng vào trán cô gái kia, chỉ nghe một tiếng nhẹ nhàng, nữ sinh ấy lập tức ngã xuống.

Vài người trong lớp chú ý đến chuyện này, họ vội vàng nhìn về phía "vũ khí". Một viên đậu phộng tròn lăn lông lốc trên sàn, lăn vài vòng rồi dừng lại.

Trịnh Triết ngồi phía sau, đôi mắt lập tức sáng lên.

Chắc chắn người này là tu sĩ!

Nếu cô ấy là tán tu... thì gia tộc Trịnh có hy vọng rồi!

Trong ánh mắt cậu ta tràn đầy hy vọng. Cuộc đấu giá sắp diễn ra, mà nhà họ Trịnh giờ đã suy yếu đến mức không thể cứu vãn, bất cứ tia hy vọng nào cũng không thể bỏ qua.

Tiền Bội Cửu thì nhìn xuống hạt đậu phộng trên sàn, rồi nhìn ba hạt đang yên lặng nằm trong tay mình...

Thứ này thật sự là đậu phộng sao?

Diệp Thanh Uyển không quan tâm mấy người khác có thấy hạt đậu kia hay không, cô chỉ chớp chớp mắt, vẫn không từ bỏ ý định: "Bạn à, thật sự không muốn suy nghĩ về đan giảm cân à? Là bạn cùng lớp nên mình để giá ưu đãi 20% đấy! Cơ hội hiếm có, đi ngang qua đừng bỏ lỡ nha!"

Tiền Bội Cửu: "..."

Tiền Bội Cửu cuối cùng cũng mua đan giảm cân của Diệp Thanh Uyển, trong khi cô nhìn cậu với ánh mắt đầy mong đợi, cậu đành nuốt xuống...

"Yên tâm, đảm bảo cậu sẽ không hối hận đâu!" Diệp Thanh Uyển vỗ ngực cam đoan.

Tiền Bội Cửu: "..." Không, tôi đã hối hận rồi.

Diệp Thanh Uyển kiếm được tiền nên tâm trạng vô cùng vui vẻ, nhưng các bạn trong lớp thì không được như vậy. Nữ sinh kia đã được đưa đến bệnh viện, tình trạng thế nào vẫn chưa ai rõ.

Giáo viên chủ nhiệm đã trấn an mọi người một lúc, trong trường cũng bắt đầu xuất hiện các tin đồn, nào là cô ấy phát điên, nào là mắc bệnh dại.

Nhưng Trịnh Triết thì không quan tâm đến chuyện đó, cậu ta chỉ chăm chú nhìn theo bóng dáng của Diệp Thanh Uyển, trong mắt ánh lên hai tia nóng rực.

Ngay cả Lưu Minh cũng rùng mình mà xoa xoa cánh tay, thầm nghĩ không lẽ thằng bạn mình đã phải lòng nữ thần của cậu ta rồi?
« Chương TrướcChương Tiếp »