Chương 23

Nói rồi, người này lấy ra mấy lá bùa chú, xông lên phía trước. Trương Hoành Thư không thèm thay đổi sắc mặt, trong nháy mắt đã khiến người kia trọng thương, ném ngược trở lại.

"Tiểu tử họ Khổng, các ngươi đúng là do lũ lão già kia phái đến ngăn cản ta, tưởng rằng ta không biết các ngươi có mưu đồ gì sao? Không phải muốn ra tay trước giành thế thượng phong à? Đáng tiếc, các ngươi không ngờ rằng ta đã đạt đến Luyện Khí viên mãn, và đã bày kết giới ở đây rồi chứ gì?" Trương Hoành Thư nở một nụ cười lạnh, đám người trong bộ phận đặc biệt kia tính toán điều gì hắn đều đã thấu tỏ, chỉ tiếc là bọn họ không biết hắn đã đột phá.

Người đàn ông cầm đầu, được gọi là "tiểu tử họ Khổng", sắc mặt trầm xuống. Xem ra lần này họ không thể ngăn được Trương Hoành Thư có được cây sen tấc vàng.

Nếu hắn đột phá lên Trúc Cơ thành công, cục diện ở kinh thành nhất định sẽ có biến đổi lớn. Nếu hắn là người tốt thì không nói, nhưng Trương Hoành Thư tuyệt đối không phải là người lương thiện, hành sự ngang ngược.

Những người ở kinh thành cũng không ngờ rằng, bọn họ đến đây trước Trương Hoành Thư một ngày, nhưng không lường trước được rằng hắn đã đạt đến Luyện Khí viên mãn và còn bày kết giới tại cửa hang. Với thực lực Luyện Khí kỳ, hắn có thể thách thức cả Trúc Cơ. Một khi hắn đột phá thành Trúc Cơ, thì thật sự khó mà tưởng tượng được.

Đáng tiếc là đồ họ mang theo không thể phá vỡ kết giới của người đã đạt đến Luyện Khí viên mãn, nhưng họ cũng không cam lòng để Trương Hoành Thư lấy được cây sen tấc vàng.

Vất vả lắm mới phá được kết giới vừa rồi, nhưng đối phương đã nhanh chóng đến đây.

Trong không khí, mùi hương kỳ lạ ngày càng nồng đậm, mấy người mặc quân phục biến sắc, cùng tập trung lại canh giữ cửa hang.

Trương Hoành Thư hừ lạnh: "Mấy thằng nhóc không biết sợ chết! Chỉ dựa vào mấy kẻ chưa dẫn khí nhập thể như các ngươi mà muốn ngăn cản ta?"

Nói xong, hắn vung tay lao tới. Người đàn ông họ Khổng mặt mày tái nhợt, mấy người bên cạnh vội lấy súng nhắm thẳng vào Trương Hoành Thư.

Đối phương không hề thay đổi sắc mặt, né tránh đạn dễ dàng. Tay hắn nhanh chóng bấm một pháp quyết trong không trung, lập tức mấy khẩu súng trong tay bọn họ rơi xuống đất.

Vũ khí nóng đối đầu với tu sĩ cao cấp xưa nay không có phần thắng, nếu không, các thành viên của những gia tộc lớn ở kinh thành đã không khao khát nhập tiên đồ, dẫn khí nhập thể đến vậy.

Người đàn ông họ Khổng cắn răng, lấy ra một tấm bùa màu xanh ném về phía Trương Hoành Thư.

"Tam phẩm Kim Cang phù?! Lão già kia đưa cái này cho ngươi à?!" Trương Hoành Thư vừa nói vừa né tránh, nhưng tấm bùa kia dường như đã nhắm thẳng vào hắn, không buông tha.

"Nhanh vào trong phá hủy cây sen tấc vàng, tuyệt đối không thể để hắn lấy được." Mấy người nghe xong, lập tức lao vào trong hang.

"Đồ tiểu tử to gan!" Từ cửa hang vọng ra tiếng hét tức giận của Trương Hoành Thư.

Bên trong hang động, một hồ nước xanh lục hiện ra, chính giữa là một đóa hoa sen đỏ rực, tỏa ra hương thơm, quanh nó là lớp tiên khí mờ ảo.

Trên cổ tay người đàn ông họ Khổng vang lên giọng nói: "Chính là nó! Dùng lá bùa ta đưa cho ngươi, phá hủy nó đi, nhanh lên! Không được để Trương Hoành Thư có được nó!"

Anh vội lấy lá bùa ra, ném thẳng về phía đóa hoa sen.

“Khốn nạn!!” Trương Hoành Thư nhanh chóng bay vào hang, giữa đường chặn lấy lá bùa.

Hắn cầm lá bùa trong tay, khẽ thở phào, rồi bật cười lạnh: "Khổng Mạnh Thịnh, hóa ra là ngươi đang giở trò!"

Trương Hoành Thư vươn tay, chiếc đồng hồ đeo tay lập tức bay vào tay hắn. Hắn lạnh lùng nhìn ông già trong video.