Chương 1: Hồn xuyên dị thế

Edit: Aly

“Ngô.”

Bạch Cập kêu lên một tiếng, chậm rãi mở bừng mắt, lọt vào tầm mắt không phải âm tào địa phủ, mà là chiếc giường màu xanh lá. Hắn ngây ngẩn cả người, không phải hắn đã chết rồi sao?

Còn không kịp nghĩ lại, những ký ức không thuộc về mình đã vọt tới như thủy triều, Bạch Cập nhíu mày, đợi cơn đau đớn dịu đi một chút mới chậm rãi sửa sang lại những tin tức không thuộc về mình.

Nơi này không phải Z quốc, thậm chí còn không phải địa cầu, đây là một thế giới không có nữ nhân, theo một ý nghĩa nào đó mà nói, đây là “Nam nhi quốc.”

Địa phương này phân biệt chỉ có ca nhi và tiểu tử, ca nhi tương tự với nữ nhân, có thể mang thai sinh con, không có sức lực lớn như tiểu tử, giống nhau đều ở nhà lo liệu việc nhà. Còn tiểu tử, cũng chính là nam nhân, là chủ lao động trong nhà, yêu cầu ra ngoài kiếm tiền để nuôi dưỡng gia đình.

Điểm khác nhau giữa ca nhi và nam nhân là ca nhi có dựng chí, màu sắc càng đỏ tươi, liền đại biểu cho sinh dưỡng càng tốt, bất quá lớn lên vị trí tùy người mà khác nhau.

Chủ nhân của thân thể này đã làm gì, Bạch Cập không biết, dường như thân thế hắn có khúc mắc, trong trí nhớ cũng không có lời giải thích rõ ràng. Bất quá không biết cũng không có gì trở ngại, nếu Bạch Cập hắn đã đến nơi này, như vậy, hắn chính là chủ nhân.

Bạch Cập ở hiện đại đã chết!

Bạch Cập chậm rãi ngồi dậy, thoáng chốc đánh giá bốn phía, đây là một ngôi nhà có chút bần cùng, nhưng nó đã được quét tước thực sự an tĩnh, khiến người thoải mái, còn rất sạch sẽ. Tâm trí Bạch Cập vừa động, muốn xuống đất đi dạo một chút lại phát hiện bản thân không thể động đậy, hắn nhìn kỹ một chút, phát hiện chân mình đã bị gãy.

Mộc Cận nghe thấy tiếng động vội bước vào thì phát hiện người mình cứu trở về từ trên núi đã tỉnh, đang “Bi thương” nhìn chân của bản thân, cậu tạm dừng, bưng một chén nước đưa cho hắn.

“Đừng lo lắng, chân của ngươi không sao, đại phu nói nửa tháng nữa là có thể ổn.”

Lúc này Bạch Cập mới ngẩng đầu nhìn về phía người đến, đây là một ca nhi, một ca nhi thật xinh đẹp, dựng chí giữa mày đỏ tươi, thần sắc dịu dàng nhưng lại lộ ra một cổ ý chí kiên cường, cậu đây là, đang an ủi hắn? . Đọc truyện hay tại == T R Ù M T R U Y Ệ И .VN ==

Kỳ thực, Bạch Cập cũng không sốt ruột về chuyện mình gãy chân, hắn xuất thân từ thế gia thảo dược Trung Quốc, tuy rằng không có hứng thú, nhưng lại bị cha mẹ ép buộc hắn cũng là bác sĩ có chút danh tiếng trong giới. Chỉ là sau khi cha mẹ qua đời, nhị thúc của hắn dã tâm bừng bừng mơ ước đến tài sản trong nhà, cho người đánh gãy chân hắn, ném vào một chiếc xe thể thao đang chạy với tốc độ cao trên đường núi.

A! Bạch Cập một tân tinh đang lên trong giới y học Trung Quốc bởi vì say rượu lái xe, không cẩn thận rơi xuống núi, thi cốt vô tồn, kế hoạch hoàn mỹ cỡ nào?

Bất quá cũng không có gì cùng lắm là, xuyên qua dị thế ngược lại đã giúp hắn giải quyết một vấn đề lớn, bởi vì…… Hắn thích nam nhân! Ở hiện đại đồng tính luyến ái bị người bài xích, ở chỗ này ngược lại như cá gặp nước, thậm chí còn có thể có một hài tử huyết mạch tương liên?

“Là ngươi đã cứu ta phải không? Ta kêu Bạch Cập.”

Mộc Cận hơi hơi đỏ đầu lỗ tai, nào có tiểu tử nhìn chằm chằm ca nhi xem?

“Ta lên núi đốn củi, gặp được ngươi, ta kêu Mộc Cận.”

Bạch Cập gật gật đầu, tiếp nhận nước do Mộc Cận đưa qua, uống một ít, chỉ chỉ chân gãy của mình.

“Ta có khả năng sẽ ở lại nhà của ngươi một đoạn thời gian, không biết có tiện hay không?”

Có một tiểu tử xa lạ ở lại trong nhà, sẽ không tốt đến thanh danh của ca nhi. Cũng không biết người nhà của cậu có thể đồng ý hay không. Hơn nữa, nhiều người nhiều miệng, mặc dù chính mình ăn không nhiều lắm, nhưng cũng là một nam nhân.

“Nhà ta chỉ có một mình ta, ngươi có thể ở lại.”

Mộc Cận cười cười, trong mắt xẹt qua một mạt bi thương, thanh danh của cậu đã sớm xú đến không thể xú hơn, còn sợ cái gì? Vả lại a cha khi còn sống trên đời đã nói muốn làm điều tốt giúp đỡ mọi người, một mạng người, thật sự rất trân quý.

“Ục ục ~” Bạch Cập ngượng ngùng cười cười.

“Xem ta này, thế nhưng quên mất việc này, ngươi chờ một chút. Ta đi nấu cơm cho ngươi.”

Bạch Cập nhìn Mộc Cận đỏ bừng đầu lỗ tai cười, này, là một người tuyệt vời!