Chương 26

Đại khái chỉ mới nửa phút sau.

Ngay sau đó ...

"Ùng… ục."

"Ùng… ục."

Ba người quay đầu nhìn nhau.

Ta nhìn người, người nhìn ta.

Bụng bọn họ đói rồi!

Trong hai ngày, ngoại trừ Thẩm Tuệ Tâm bởi vì thân thể quá kém cho nên uống thêm chút sữa, ăn thêm chút gì đó, một nhà ba người hoàn toàn dựa theo lượng thức ăn quan binh phát ra mà dùng.

Lượng thức ăn đấy chắc chắn không đủ no.

Bình thường cũng không đủ ăn.

Huống chi ăn xong còn phải hoạt động lâu như việc di chuyển hiện tại.

Quý Tinh Nhiên sờ bụng, nhỏ giọng hỏi: "Cha, nương, nếu không chúng ta ăn chút gì đi?”

Quý Xương Minh do dự một lát, gật đầu đồng ý.

"Được, ăn một chút."

Mặc dù thực phẩm rất quý giá cần phải tiết kiệm, nhưng cũng không thể vì vậy mà chịu đựng quá mức làm hại sức khỏe của mình.

Ba người thương lượng một chút, thể lực hiện tại bị tiêu hao quá lớn, nhất định phải bổ sung thêm năng lượng.

Sau một hồi chọn lọc, cuối cùng cũng quyết định mỗi người ăn nửa trái bắp, mười hạt đậu phộng, một quả trứng.

Vừa đủ bổ sung carbon, chất béo và protein tương ứng cho cơ thể.

Thẩm Tuệ Tâm nói: "Cộng thêm bánh rau bột cám hấp buổi trưa, như vậy coi như vừa đủ cân bằng dinh dưỡng.”

Quý Tinh Nhiên nhìn cha một cái.

Hai cha con thầm hiểu, Thẩm Tuệ Tâm đây là bệnh nghề nghiệp.

Đã lâm vào cảnh như thế này, vẫn chú ý đến sự cân bằng dinh dưỡng.

Có thêm một ít thức ăn là tốt rồi.

Nhưng nói thật thì, phối hợp ăn cân bằng chất như vậy đúng là có cảm giác no bụng nhiều hơn.

Ba người giống như chuột đồng, dùng tay áo lớn che nửa khuôn mặt phía dưới, lặng lẽ ăn uống.

Tranh thủ đồ vật vừa ra khỏi không gian liền nhét vào miệng.

Không để chút mùi vị nào lan ra bên ngoài.

Ăn xong, Quý Tinh Nhiên tuyên bố: "Ngày mai con sẽ nhận thêm nhiệm vụ tìm quả dại!”

Gia đình ba người phân chia lao động thực sự rất rõ ràng.

Thẩm Tuệ Tâm thể lực hạn chế, chủ yếu phụ trách công việc đan đồ không tiêu hao thể lực.

Quý Xương Minh lớn tuổi, lại từng làm ông chủ, kinh nghiệm giao tiếp đầy mình nên phụ trách tìm hiểu tin tức, đồng thời có thể lực mạnh nên tiếp nhận thêm những việc cần sức lực lớn.

Quý Tinh Nhiên tuổi còn nhỏ, phụ trách những việc cần sự linh hoạt.

Điều tra phát hiện, ra chủ ý, đều là công việc của nàng. Nhất là tìm dây leo thích hợp để dệt giày cỏ, quả dại để ăn và phối hợp bắt cá.

Thương lượng xong nhiệm vụ ngày hôm sau, ba người liền vội vàng chia ca đi ngủ.

Quý Tinh Nhiên và Thẩm Tuệ Tâm ngủ trước.

Vừa nằm xuống, Quý Tinh Nhiên còn chưa dùng tuyệt chiêu đếm cừu đại pháp, đã tiến vào mộng tưởng.

Tìm hệ thống "điếc" cả ngày chưa nhìn thấy được một cái bóng kia.

----------

Điều mà Quý Tinh Nhiên lo lắng nhất chính là lượng pin của điện thoại di động.

Vừa thấy hệ thống online, nàng vội vàng hỏi: “Làm ơn cho ta hỏi một chút, nếu điện thoại di động hết pin thì phải làm như thế nào?”

Hệ thống trả lời: “Ký chủ có thể dùng một điểm sinh tồn để nạp đầy 100% pin điện thoại di động.”

Thì ra là như vậy.

Vẫn ổn.

Ít nhất sau này không phải lo lắng điện thoại hết pin.

Quý Tinh Nhiên yên tâm rồi.

Sau đó, nàng được nước lấn tới hỏi: “Vậy ta có thể nạp điện cho điện thoại của cha và nương của ta không?”

Hệ thống: “Trên nguyên tắc là có thể, nhưng mà hệ thống không kiến nghị làm như vậy.”

“Tại sao?”

“Bởi vì điện thoại của ký chủ là ngọn nguồn của sự kiện xuyên qua, là công cụ duy nhất.”

“Ngoài ra, điện thoại sau khi sạc điện sẽ không thể mở ra các chức năng đặc biệt.” Hệ thống nói.

“Ồ, có ý gì?” Quý Tinh Nhiên không quan tâm nói: “Không có chức năng đặc biệt thì thôi, không phải vẫn còn các chức năng bình thường của điện thoại sao?”

“Vẫn có thể chụp ảnh, sử dụng máy tính và truyền qua Bluetooth mà, chờ đến khi chức năng Bluetooth trên điện thoại của ta được kích hoạt là ta có thể gửi tin nhắn riêng cho cha và nương của ta.”