chương 10

Mẹ hai đứa trẻ đau đớn muốn chết, nhưng không may mắn rằng đám dân làng chạy nạn bị dọa nát gan, nói cái gì cũng không cho bọn họ ở lại bên trong từ đường. Người mẹ trẻ không có cách nào, trượng phu của nàng đã chết, lại mất đi hai đứa nhỏ nàng cũng sống không nổi, vì thế dứt khoát liền mang theo chị em bọn họ chạy ra ngoài, không nghĩ tới vận khí bọn họ còn khá tốt, dọc theo đường đi không gặp tang thi, ngược lại bọn họ trực tiếp chạy vào trong núi.

Nàng đem hai đứa nhỏ giấu ở trong sơn động ẩn này.

“Lúc chúng em tỉnh lại thì đã không thấy mẹ đâu rồi, bên ngoài có một con quái vật, đệ đệ rất sợ, vẫn luôn khóc, kêu quái vật đừng tới đây, quái vật liền không tới.”

Bé gái nhìn Hạ Giang: “Ca ca, ngươi thấy mẹ của chúng em không?”

Hạ Giang lắc lắc đầu: “Anh không thấy mẹ hai nhóc.” Toàn bộ trong thôn không còn một bóng người. Cô bé tức khắc thất vọng cúi đầu.

Hạ Giang dùng ý thức hỏi hệ thống.

“Hệ thống, có thể tìm được mẹ bọn nhỏ không?”

Hệ thống không có trả lời, chỉ nói: “Phụ cận khu vực này đã không còn dấu vết sinh mệnh khác.”

Hạ Giang trầm mặc, hẳn là mẹ bọn nhỏ phát hiện tang thi bám theo phía sau, vì bảo hộ hài tử dẫn dắt tang thi rời đi, kết quả hai đứa nhỏ không những không biến thành tang thi, ngược lại thức tỉnh dị năng, nhưng mẹ lại……

Ai……

Hạ Giang ở trong lòng thở dài, không nhịn được thương tiếc vò loạn đầu cô bé một phen.

“Hai đứa gọi là gì?”

“Em kêu Trình Tâm Tuệ, năm nay chín tuổi.”

“Em, em kêu Trình Tâm Dương, năm nay bảy tuổi.”

“Tâm Tuệ, Tâm Dương.” Hạ Giang ngồi xổm trên mặt đất, nhìn thẳng hai đứa nhỏ, “Các ngươi về sau đi theo ca ca được không, ca ca có thể bảo hộ các ngươi.”

Trình Tâm Dương vỗ vỗ bộ ngực, tự hào nói: “Em cũng có thể bảo hộ ca ca cùng tỷ tỷ!”

Hạ Giang có chút tò mò nhìn dị năng của Trình Tâm Dương, cậu bé có thể dựng một lá chắn vô hình trước mặt, chỉ cần nhóc không muốn cho đối phương đi qua, đối phương liền không có cách nào xuyên qua lá chắn.

Càng làm cho Hạ Giang kinh hỉ là Trình Tâm Tuệ, dị năng của bé là hệ mộc, hơn nữa bởi vì từ nhỏ đi theo trưởng bối làm việc, bé còn biết làm ruộng!

Tuy rằng làm vậy rất giống cậu áp bức lao động trẻ em, nhưng Hạ Giang đối với việc làm ruộng chỉ có thể nói là dốt đặc cán mai, thế nên quà mừng tân nhân- chính là đồng ruộng mà hệ thống tặng cậu vẫn luôn chưa mở ra.

Hiện tại rốt cuộc có thể sử dụng đến!

Còn về sự khác thường trên người Hạ Giang, hắn chỉ có thể giải thích với hai chị em đây là dị năng của cậu, cậu có thể ngụy trang thành tang thi, cho nên sẽ không bị tang thi cắn.

Hai chị em tức khắc ngạc nhiên nhìn Hạ Giang, vẻ mặt viết mấy chữ ca ca thật là lợi hại.

Hạ ·tang thi hàng real giá real · Giang bị hai đôi mắt hồn nhiên nhìn, có chút chột dạ, ở trong lòng xác nhận lại lần nữa mình ở chung với hai đứa nhỏ sẽ không cảm nhiễm sang các bé, liền chuẩn bị đưa bọn nhỏ về.

“Chúng ta trở về thôi.”

Hạ Giang mang theo hai đứa nhỏ trở về, khi đi con đường sau núi, cậu kinh hỉ phát hiện gà trống lúc trước cột vào cây thế nhưng vẫn còn! Tức khắc vui vẻ đem nó xách lên chuẩn bị mang về.

“Trở về làm đồ ngon cho hai nhóc.”

Hai chị em đã ăn khoai tây suốt mấy tháng, lúc này thấy thịt, đôi mắt nhìn theo gà trống một chút cũng không chịu dời ra.

Vì thế hai người gật đầu thật mạnh: “Dạ!”