Chương 5

Editor: Hye Jin

_____________

Ninh Nhị Cẩu không ngốc mà đứng đó để bị đánh, hắn liên tục trốn đi vài lần, trong miệng còn nhắc mãi: "Mẹ à, đánh cũng đánh rồi. Nếu phân gia thì phân hoàn toàn một chút, còn nếu không phân thì thôi, càng tốt a, dù sao con cũng không muốn phân, vừa lúc con mới cưới vợ, quá một năm không chừng có con, mẹ cũng biết tình huống bên thông gia bên kia, nói không chừng đến lúc đó phiền mẹ chăm vợ con ở cử nhá, thay tả, đổ bô cho con con nha!"

Bà Ninh tức giận quá đỗi ném cây gậy đi, lớn tiếng gầm lên: "Lập thì lập, ta nói cho mày Ninh Nhị Cẩu. Sau này mày ăn cỏ ăn trấu cũng được, ăn cá ăn thịt cũng được, mày không có quan hệ với nhà chúng ta. Từ hôm nay phân gia phân cho rõ, tương lai hai người không ở nỗi nữa cũng đường mò tới cửa nhà ta, nhà chúng ta coi như không có đứa con trai này, chúng ta hôm nay đoạn tuyệt quan hệ."

"Ta có nhiều con trai, nhiều cháu trai, ta còn không đủ mà nuôi à? Phi, sớm một chút cút đi."

Nghe được lời này, cán bộ đại đội cùng với xã viên càng thêm ghét bà Ninh này.

Tốt xấu gì cũng là con trai bản thân mình sinh ra, cho dù không thích cũng đừng mắng đến ác độc như vậy, huống hồ nếu để mà nói, Ninh Nhị Cẩu cũng không có làm cái gì, thật không biết vì cái gì người Ninh gia có ác ý với hắn như vậy. Trước mặt mọi người còn đòi đánh kêu gϊếŧ, về sau còn không biết sẽ bứt hai vợ chồng tân hôn này nữa.

Nhìn thấy biểu hiện của các cán bộ đội sản xuất, con trai lớn họ Ninh kéo mẹ lại: "Mẹ, mẹ đừng đánh nữa, cẩn thận eo của mẹ."



Sau đó thấp giọng khuyên nhủ: "Mẹ, em ấy đã muốn chứng từ vậy thì viết chứng từ đi, đại sư nói rồi, hắn là chuyên môn đến khắc nhà chúng ta, hắn tốt nhà chúng ta không thể tốt được, vì Thiết Đản nhà ta, hắn không thể ở lại trong nhà chúng ta hưởng phúc."

Thiết Đản là cháu trai nhà họ Ninh hôm nay bị ngã và vỡ đầu, là đích tôn của nhà họ Ninh, là bảo bối của hai vợ chồng họ Ninh. Nếu nói cái khác bà Ninh này chưa chắc sẽ nghe, song nghĩ đến tôn tử của mình, nghĩ đến lời đại sư nói, bà Ninh cảm thấy chứng từ này viết cũng chẳng có gì.

Viết mới tốt, có chứng từ, tương lai cái thứ xui xẻo này mới không muốn đến nhà mình hưởng phúc, cái này mà con trai cái gì, là trời sinh đến khắc nhà bà thì có. Hắn lưu lại trong nhà, người nhà làm sao mà sống.

Tống Ngọc Nhứ không biết con trai lớn họ Ninh nói gì với bà Ninh, dù sao hai vợ chồng Ninh cùng Ninh Nhị Cẩu đã thật sự lập chứng từ, nói rõ phân gia về sau hai nhà không còn liên hệ, mặc kệ là ai cầu đến cửa cũng không cần xen vào, về sau là hai người xa lạ.

Nhìn thái độ của nhà họ Ninh một hai phải đuổi ôn thần đi, cô luôn cảm thấy có gì đó không ổn, nhưng hiện tại rõ ràng đã là kết quả tốt nhất nên cô cũng không nói nhiều nữa.

Lắm miệng làm cái gì đâu, dù sao hiện tại thu lợi là cô, huống hồ cả nhà họ Ninh này trông kinh tởm quá đi thôi, loại thân thích này có thể không tiếp xúc thì thôi đừng tiếp xúc. Hiện tại trong tay đã có chứng từ rồi, sau này Ninh Nhị Cẩu tốt lên nói không chừng Ninh gia sẽ bò lại, ít nhất có chứng từ ở đây, cự tuyệt càng có lực.

Bất quá, rốt cuộc vì cái gì mà Ninh gia đối với Ninh Nhị Cẩu này như là hận dữ dội? Trong sách cũng không có viết đến a!