Chương 32

Hiện tại mọi việc trong nhà đều do bà nội cáng đáng, Tiểu Ny mới 5 tuổi đã phải làm rất nhiều việc để phụ giúp, cha bé là Vương Đại Đại, năm nay 30 tuổi, ở trong thôn, gia đình khó khăn nên việc cưới vợ gả chồng khá muộn, đa phần do quá nghèo không có tiền cưới.

Hứa Vi Vi cũng có ấn tượng đối với cô bé Tiểu Ny này, chỉ nhỏ tuổi nhưng việc gì cũng làm được, chỉ là sức mạnh không lớn:" Tiểu Ny cũng hái được rất nhiều mộc nhĩ đấy ạ, cô bé và bà nội cũng đã tới chỗ cháu gửi một lần rồi, tuy không nhiều bằng các thím thôi"

" Tiểu Ny, muội mang vào đây tỷ cân cho" Hứa Vi Vi gọi

" Vi Vi tỷ, hôm nay muội và bà lấy mang không nhiều lắm" Tiểu Ny ôm bao mộc nhĩ khô nói

" Để tỷ cân xem" Hứa Vi Vi lấy cân, cân được khoảng 1 cân mộc nhĩ khô

" Được 1 cân đó, cộng với lần trước là 2.5 cân rồi, cũng nhiều lắm"

" Đúng thế, nhà ta còn không được như của cháu đâu, nhà ta có 5 người hái mộc nhĩ mà cũng chỉ có 4.5 cân kìa"

"Cháu và bà hái cả ngày đó ạ" Tiểu Ny ngại ngùng nói

" Vậy hôm nay cháu tới bà cháu đã đi chưa"

" bà đi rồi ạ, chút nữa gửi xong là cháu đi bây giờ"

" Vậy muội để đó rồi đi về đi, cuối tuần tỷ bán được sẽ gọi mọi người tới lấy tiền nhé" Hứa Vi Vi nói

Thấy con bé 5 tuổi và gấy tới độ da bọc xương, cô cũng cảm thấy khổ sợ, gia đình đầy đủ còn khó khăn huống chi là nhà Tiểu Ny như vậy, trước đây cô chưa tới, ông bà cũng rất vất vả. Hứa Vi Vi chạy nhanh vào nhà, em cái bánh nướng ngô tới



" Tiểu Ny, muội cầm cái bánh này ăn đi, chắc sáng chưa ăn đúng không" Hứa Vi Vi nhét vào tay cô bé noi

Tiểu Ny không dám cầm nói:" Không được đâu ạ"

" Có gì mà không được, muội mau ăn đi, cái này tỷ làm lúc sáng, còn mới đó, sáng nay có làm còn thừa cái này, muội cứ ăn đi không cần ngại ngùng"

" Cầm vừa đi vừa ăn, nhanh lên" Hứa VI Vi thúc giục nói

" Đúng đấy, Tiểu Ny mau cầm đi ăn đi" Mấy thẩm đang cân cũng nói

Lúc này Tiểu Ny mới dám cầm, cô bé thật sự rất đói, nhà chả có gì ăn cả, có chi rau dại ăn thôi, cháo ngô cũng khó mà ăn no được, cô bé rưng rưng nước mắt cảm ơn Hứa Vi Vi, chào mọi người rồi nhanh chóng chạy về nhà.

Bé phải mang về cho cha ăn nữa, cha sáng nay cũng chưa ăn gì cả, trước đây khi cha cô bé chưa bị gãy chân có đồ ăn đều nhường cho cô bé, bây giờ bé cũng sẽ như vậy

Cũng may có Vi Vi tỷ, nếu lần này có thể bán được tiền vậy trong nhà sẽ có đồ ăn rồi. Tiểu Ny chạy về nhà, cầm bánh bột ngô vào trong sân:" Cha"

" Tiểu Ny con về rồi, đã đưa mộc nhĩ đi rồi sao?" Cha Tiểu Ny là VƯơng Đại Đại, đang ngồi trên ghê đan giỏ, tay nghê hắn cũng khá, nghe nói có thể đan giỏ bán cho Hứa VI Vi, nên nhờ mẹ chặt tre để tự đan. Hắn từ khi què chân không thể đi lại được, việc trong nhà đều do mẹ và con gái làm, hắn cảm thấy minh cực kỳ vô dụng

Không thể cho vợ con còn mẹ già cuộc sống tốt, lại còn làm gánh nặng, vợ cùng vì thế mà không sống nổi, nhiều lúc nghĩ tới nếu mình không bị què chân thì đâu tới nỗi này, bây giờ có cơ hội kiếm tiền hắn phải thật sự cố gắng.

" Cha, cha ăn bánh đi, lúc nãy tới cân mộc nhĩ, là Vi tỷ tặng cho con đó ạ" Tiểu Ny nâng bánh tới trước mặt cha nói