Chương 1: Virut

Vài tiếng trước mọi thứ xung quanh còn ồn ào náo nhiệt, vài tiếng sau liền biến thành chốn địa ngục khiến nhiều người bỏ mạng.

Từng mảnh thịt rơi rớt, tay chân, nội tạng nằm khắp mọi nơi. Tiếng hét thất thanh từ tứ phía truyền đến đầy hoảng sợ.

Mạt thế đến rồi.

Khởi nguồn bắt đầu từ phòng nghiên cứu virut chủng loại, bị kẻ lạ đột nhập. Bọn họ được phái đến để lấy cắp nghiên cứu quan trọng trong phòng thí nghiệm.

Một trong số bọn họ không cẩn thận đã làm hỏng tầng bảo vệ, mà bên trong đang nuôi nhốt chủng loại virut nguy hiểm. Virut nhanh chóng xâm nhập vào cơ thể của kẻ đứng gần nhất.

Cơ thể hắn nhanh chóng biến đổi phút chốc trở nên thối rửa. Hắn ta ngứa ngáy điên cuồng gãi khắp xung quanh cơ thể, mảnh da thịt thối nát cũng từ nơi đó rơi xuống. Hắn đau đớn hét lên, đôi mắt bởi vì sự tàn phá của virut, máu đen từ tròng mắt chảy ra. Lúc này hắn đã hoàn toàn mất đi ý thức của nhân loại.

Hắn bổ nhào vào người đồng bọn, cắn vào cổ đối phương. Tên bị hắn cắn ngay lập tức cũng gặp tình trạng như hắn biến đổi thành thây ma.

Lúc này một vị nghiên cứu thực tập sinh vừa mở cửa, bọn hắn nghe thấy âm thanh lập tức quay đầu lại. Không đợi vị khoa học trẻ phản ứng thì đã bị cắn chết ngay tại chỗ.

Tòa nhà nghiên cứu rơi vào hỗn loạn, mọi người không một ai sống sót đều biến thành một cổ thi thể biết đi.

Thây ma trong tòa nghiên cứu thoát ra ngoài, mùi thịt nhân loại khiến cho chúng nó hưng phấn gào lên. Người dân trên đường lớn tháo chạy tán loạn.

Lúc này ở trường học, học sinh trong trường vẫn đang miệt mài học tập. Bọn họ không biết khung cảnh bên ngoài đã không còn như trước.



" Chủ nhân, mạt thế đã bắt đầu rồi " Hệ thống ở bên tai Sở Nam nói.

Hắn gật đầu biểu thị đã rõ, Sở Nam đứng dậy tiến ra khỏi phòng học. Khiến cho vị giáo viên trên bục giảng tức giận không thôi khẽ mắng vài tiếng.

" Suốt ngày ngủ trong lớp không học hành, để tôi xem tương lai cậu thành cái dạng gì nên người "

Sở Nam biết trước mạt thế đến, học hành cũng không có quan trọng gì đối với hắn. Mạng còn không quản nổi đừng nói đến tốt nghiệp.

Loa thông báo của nhà trường vang lên, giọng nói đơ cứng của hiệu trưởng phát ra toàn trường.

" THÔNG BÁO KHẨN CẤP, THÔNG BÁO KHẨN CẤP "

" TRƯỜNG HỌC ĐANG GẶP NGUY HIỂM, CÁC EM HỌC SINH MAU CHÓNG DI CHUYỂN ĐẾN NƠI AN TOÀN "

" THÔNG BÁO KHẨN CẤP "

..........

Hiệu trưởng liên tục lặp đi lặp lại 3 lần, trong giọng nói có chút run rẩy.

" Á........Thả Tôi Raaaaa..."



Có vài học sinh nghe thấy tiếng hét, bọn họ đồng loạt nhìn ra cửa sổ hướng cổng trường. Thầy giáo bộ môn bàn tay chỉ còn lại 2 ngón đầy máu tươi, vội vã chạy về hướng cửa. Đuổi theo phía sau là người phụ nữ miệng dính máu còn đang ngậm 3 ngón tay của thầy.

Cơ thể vị thầy giáo bắt đầu thối rữa chưa đầy hai, ba phút ông ta vùng dậy nhào đến phía học sinh đang học thể dục cắn bọn họ. Nam sinh bị cắn cũng biến thành thây ma.

Học sinh chứng kiến hết thảy dường như hiểu chuyện gì đang xảy ra, học sinh như ong vỡ tổ, bọn họ chạy khắp nơi dẫm đạp lên nhau. Có người chết vì té cầu thang, người thì bị bạn bè đạp đến chết.

Sở Nam đứng trên cao đánh giá tình huống, hắn không phải là học sinh cao trung bình thường. Sở Nam là người xuyên không từ thế giới khác đến, hệ thống bên người cũng từ đó được sinh ra.

Mười năm qua hắn nỗ lực hoàn thành các loại nhiệm vụ mà hệ thống đưa, không nhiều không ít 5000 cái nhiệm vụ. Sau khi hoàn thành được ban các loại phần thưởng.

Sở Nam đã sớm không còn là người thường. Trở nên lớn mạnh, đối với hắn mạt thể bây giờ cũng chỉ là chuyện nhỏ như nhấc một đầu ngón tay.

Sở Nam xuyên qua đám người, dùng chính mình dị năng tiêu diệt đám thây ma. Không ít bạn học nhìn thấy dị năng, nhưng thấy thì cũng thế nào. Không kịp hô hào cứu giúp đã bị zoobie cắn.

Hắn không có ý định cứu giúp đồng học, đến với thế giới này Sở Nam còn chưa có một người bạn nào. Đối với hắn luôn mang theo ý xấu địch ý, Sở Nam lớn lên có ngoại hình đẹp, đuôi mắt phượng xếch lên, dưới đuôi mắt còn mang theo nốt ruồi nhỏ làm hắn càng tăng thêm mị lực làm người khác mê đắm.

Ấn tượng đầu tiên khi nhìn hắn là đẹp và đào hoa, Sở Nam trầm mặt ít nói, nữ sinh trong trường mọi khi thấy hắn mặt không nhịn được đều đỏ lên. Sở Nam trở thành đối tượng, nam giới toàn trường ghét bỏ.

Hắn đi đến cửa siêu thị, xử lý tất cả thây ma bên trong. Đem toàn bộ đồ dùng, vật tư thu tất cả vào trong không gian trữ vật rồi rời đi.

Sở Nam ở thế giới này là trẻ mồ côi, không nơi nương tựa. Năm nay hắn cũng chỉ có 14 tuổi là tiểu thiếu niên nhỏ, trại trẻ mồ côi hắn ở trước kia nay chỗ đó thành phế tích bỏ hoang. Trại mồ côi đã bị người ta gỡ bỏ để xây công ty cao cấp.