【 Ôi ôi, nụ cười của chồng thật ấm áp, chữa lành tâm hồn em rồi. 】
【 Đôi mắt đào hoa khi cười làm tôi bị choáng váng luôn đó. 】
Tạ Chiết Nguyệt lau tay, cầm điện thoại chuẩn bị tạo một tài khoản Weibo mới thì bỗng nhiên điện thoại reo lên. Số điện thoại quen thuộc khiến Tạ Chiết Nguyệt cảm thấy đau đầu. Anh không kìm được mà híp mắt nhận điện thoại, lúc này nhân viên quay phim cũng tắt thiết bị ghi âm.
“Tạ Chiết Nguyệt, cậu có biết cậu khiến Tiểu Dung phải chịu bao nhiêu khổ sở không?” Đầu dây bên kia là giọng quát tháo của Thẩm An, “Tôi ra lệnh cho cậu…”
Chưa kịp để Thẩm An nói xong, Tạ Chiết Nguyệt không chút nể nang cúp máy, nét mặt không chút cảm xúc, trong lòng lẩm bẩm một câu “ngu ngốc”.
Cùng lúc, thiết bị ghi âm được bật lại, Tạ Chiết Nguyệt cầm máy ảnh hướng về phía ống kính và nói: “Vừa nhận được một cuộc gọi lừa đảo, mọi người nhận được những cuộc gọi như vậy thì đừng nói nhiều với họ, chỉ cần cúp máy và chặn số là được.”
【 Đúng đúng đúng! Nhất định không nên nói nhiều, không thì dễ mắc bẫy. 】
【 Mọi người nhớ tải ứng dụng phòng chống lừa đảo quốc gia nhé. 】
【 Vậy, A Nguyệt, anh đã tạo Weibo xong chưa? 】
Trên màn hình, Tạ Chiết Nguyệt cúi đầu mở giao diện Weibo và đăng ký một tài khoản mới, rồi đăng bài đăng đầu tiên của mình.
Tạ Chiết Nguyệt: Tôi đã trở lại.
Sau khi đăng xong, Tạ Chiết Nguyệt tắt điện thoại và tiếp tục nấu ăn với Hách Liên Quyết.
Hách Liên Quyết đứng trên chiếc ghế nhỏ trong bếp, mặt mày nghiêm nghị, gỡ dây tôm nhanh chóng và chuẩn xác. Tay nghề khéo léo đến mức không ai nghĩ rằng đây là một đứa trẻ ba tuổi.
【 Cảm giác tay của Quyết Quyết rất linh hoạt, cháu trai ba tuổi của tôi dùng muỗng ăn cơm cũng làm rơi đầy đất. 】
【 Từ việc Quyết Quyết có thể ném đồng xu để phá lon coca, có thể thấy Quyết Quyết thật sự rất giỏi. 】
Trong khi đó, Tạ Chiết Nguyệt cắt dưa chuột thành sợi mỏng với tốc độ nhanh đến mức không thể theo kịp. Khi họ đã chuẩn bị xong nguyên liệu nấu ăn, Tạ Chiết Nguyệt và Hách Liên Quyết đều rơi vào im lặng.
“Làm thế nào bây giờ?” Hách Liên Quyết lên tiếng hỏi.
“Không biết.” Tạ Chiết Nguyệt nhìn món ăn trước mặt với vẻ mặt hơi đau đầu.
Nói xong hai người nhìn nhau, đều mang vẻ mặt bối rối.
Hách Liên Quyết là Hoàng đế, hàng ngày bận rộn với công việc triều chính, không có thời gian để nghĩ xem hôm nay ăn gì. Đối với hắn, Ngự Thiện Phòng đưa món gì thì hắn đều ăn món đó. Thậm chí, khi ở quân đội, hắn cũng ăn bất cứ thứ gì được đưa cho, những chiếc bánh cứng như vũ khí hắn cũng nuốt trôi.
Tạ Chiết Nguyệt cũng tương tự, ăn gì cũng được, chứ chưa bao giờ nghĩ đến việc phải tự nấu ăn.
Hách Liên Quyết chìm vào suy nghĩ, liệu có nên đưa việc nấu ăn vào chương trình đào tạo bắt buộc của các hoàng tử không. Không thể sau khi xuất cung khiến người làm cha như hắn còn phải nấu cơm cho con mình.
Lúc này, khán giả trong buổi livestream mới nhận ra hai người đã chuẩn bị nguyên liệu xong nhưng chưa nghĩ ra phải làm món gì.
【 Nguyên liệu đã cắt xong rồi, nhưng còn chưa biết phải làm món gì? 】
【 Làm tôm chiên dầu đi! Tôm chiên dầu! 】
Cuối cùng, sau một hồi suy nghĩ nghiêm túc, Tạ Chiết Nguyệt đề nghị: “Luộc đi.”
Hách Liên Quyết gật đầu đồng ý: “So với chiên xào, luộc ít có nguy cơ thất bại hơn.”
“Chỉ dùng giấm và xì dầu để chấm, sẽ không có vị gì kỳ lạ.” Tạ Chiết Nguyệt bổ sung.
Nói xong, cả Tạ Chiết Nguyệt và Hách Liên Quyết đều nhìn nhau với ánh mắt “Thật thông minh”.
【 Tôi thật sự bị sốc đó, sau khi trình diễn kỹ năng cắt tuyệt vời, họ lại chọn làm một món tôm luộc! 】
【 Nhưng không thể phủ nhận, tôm luộc khó mà thất bại. 】
【 Cảm ơn nha, làm tôi cười đến dại luôn rồi. Một kiếm khách hảo hạng rút ra vũ khí tuyệt thế, kết quả chỉ biểu diễn màn chặt củi. 】
Trong khi Tạ Chiết Nguyệt vui vẻ nấu nướng và tương tác với khán giả, thì Thẩm An, người bị chặn số lại có sắc mặt tối sầm.
Thẩm An gửi liên tiếp mười mấy tin nhắn mà Tạ Chiết Nguyệt không thèm nhìn đến. Khi mở video xem thấy Tạ Chiết Nguyệt vẫn đang làm món ăn và tương tác với khán giả, Thẩm An hoàn toàn tức giận.
Nhìn vào khuôn mặt tinh xảo như được chạm khắc từ ngọc trắng của Tạ Chiết Nguyệt, Thẩm An nảy sinh tâm địa ác độc, “Đây là cậu ép tôi đấy, Tạ Chiết Nguyệt.”
Ngay sau đó, Thẩm An gọi điện cho trợ lý của Hách Liên Doanh Chu.
“Tổng giám đốc, có điện thoại.” Trợ lý Hách Liên Doanh Chu bước vào đưa điện thoại cho Hách Liên Doanh Chu đang bận rộn xử lý công việc.
Hách Liên Doanh Chu đang rất bận, mới về nước còn tiếp quản công việc trong nước. Hắn có rất nhiều việc phải làm, không có thời gian để nói chuyện phiếm với những người không liên quan.
Tuy nhiên, vì Thẩm An là anh họ của vợ hiện tại của hắn, Hách Liên Doanh Chu vẫn dành thời gian để nhận cuộc gọi.