Chương 8

Thấy cô thoải mái đồng ý như vậy, Lý Vi Vi thở phào nhẹ nhõm.

Cô ấy còn lo lắng chương trình giải trí này quá flop khiến Lục Lộc chướng mắt, nào biết cô dễ nói chuyện như vậy, ngay cả thù lao bao nhiêu cũng không quan tâm.

Trong lòng Lý Vi Vi nhất thời có chút an ủi.

So với vẻ kiêu ngạo ương ngạnh trước kia, không an phận, không có bản lĩnh còn ầm ĩ, hiện tại quả thực cô đã thay da đổi thịt, ngay cả antifan mắng cô trên mạng cũng ít đi rất nhiều.

Lười thì lười một chút, tối thiểu biết nghe lời, bước chậm mà chắc, dựa vào nhan sắc của cô sớm muộn gì cũng có một ngày sẽ thoát vòng.

“Cũng tốt, em an phận một chút, đừng gây ra scandal, hơn nữa đừng đυ.ng vào Cố Tư Việt nữa!”

Cho đến khi người đại diện rời đi, Lục Lộc mới nhớ ra Cố Tư Việt là ai.

Tỷ phú nước Hoa, người giàu trẻ tuổi nhất trên bảng xếp hạng Forbes, đồng thời cũng là nam thứ xấu xa cố chấp vì tình trong tiểu thuyết gốc, vì nữ chính, anh ngã từ chín tầng mây xuống phàm trần, cuối cùng còn hắc hóa vì cô ta, cũng chết vì cô ta.

Nguyên chủ từng đυ.ng phải anh, còn bị cười nhạo rất lâu.

Đã xác nhận thân phận, là người cô không thể trêu vào.

Dù sao trong nội dung nguyên tác Lục Lộc và Cố Tư Việt cũng không có dịp gì xuất hiện chung, nghĩ cũng biết, cô mới không đi chọc Cố Tư Việt.

Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, đến khi cô hoàn thành nhiệm vụ rời khỏi thế giới này, cũng sẽ không gặp Cố Tư Việt.

Hiện tại Lục Lộc còn không nghĩ tới, ngày cô bị vả mặt sẽ tới nhanh như vậy.

...

Tối nay Lục Lộc phải quay một cảnh đêm, phân cảnh rất ít, năm phút là có thể quay xong.

Nhưng nữ hai đêm nay quay phim rất kẹt, đạo diễn không hài lòng, nhiều lần bảo cô ta quay lại, cảnh của Lục Lộc là cảnh tiếp theo, cho nên chỉ có thể chờ nữ hai quay xong cảnh này.

Lục Lộc chờ đến nỗi sắp ngủ rồi.

Mà đúng lúc này, Tiểu Đường bỗng nhiên nhận được một cuộc điện thoại, là bộ phận quản lý nhà Lục Lộc gọi tới, cô ấy nghe xong, biểu cảm càng ngày càng nghiêm trọng.

“Đúng, tôi là trợ lý của Lục tiểu thư... Trời ạ, bắt được người rồi sao?!”

Sau khi nhận được câu trả lời chắc chắn, vẻ mặt cô ấy bình tĩnh lại: "Vậy thì tốt rồi, ngày mai chúng tôi sẽ đến đồn cảnh sát... Đứa trẻ nào?”

Tiểu Đường cúp điện thoại, trên mặt tràn đầy nghi ngờ.

“Chị Lộc Lộc, trong nhà chị có thêm một đứa bé khi nào vậy?”

Lục Lộc ngồi trong xe bảo mẫu, duỗi lưng một cái: "Nhà chị không có ai mà.”

“Nhưng quản lý gọi điện thoại nói nhà chị có trộm, là một đứa trẻ gọi điện báo cảnh sát.”

Lục Lộc bừng tỉnh trong nháy mắt, đôi mắt hạnh đều đã trợn tròn.

Một đứa trẻ... Sẽ không phải là oán linh trong con gấu kia chứ?

Lục Lộc nhất thời không buồn ngủ nữa, cô ngồi dậy: "Tình huống cụ thể thế nào, em nói rõ ràng một chút.”

Vừa rồi nghe điện thoại quá luống cuống, Tiểu Đường vẫn chưa hiểu, cô ấy gọi lại vài phút mới hiểu được tình huống thế nào.

Nhà Lục Lộc đêm nay đột nhiên có người cạy khóa xông vào, là một người đàn ông, còn tự xưng là bạn trai của Lục Lộc.

Anh ta mới vừa vào cửa, còn chưa kịp làm gì đã bị quản lý tòa nhà cùng với mấy tay cảnh sát xông lên bắt giữ, hiện tại đang lấy lời khai ở đồn công an.

Chuyện lạ ở phía sau.

Người gọi điện thoại cho quản lý cũng là người báo cảnh sát, giọng điệu non nớt, có thể nghe ra là một cậu bé mấy tuổi, nhưng bọn họ không tìm được đứa bé kia ở nhà Lục Lộc, gọi người cũng không có ai đáp lại.

Bọn họ thử tìm kiếm trong nhà Lục Lộc, trên hành lang lại không có camera, không xác định được đứa bé có chạy ra ngoài hay không.

Mấu chốt là, tên bại hoại vô đạo đức kia khi bị bắt còn kêu gào nói trong nhà Lục Lộc có một thằng nhóc con, còn chặn cửa không cho anh ta vào.

Lục Lộc: "...”