Chương 11

Tiểu Đường tin.

Sau khi cô ấy đi, Lục Lộc chuyển ghế ngồi đối diện sô pha.

Cô ôm cánh tay, vẻ mặt nghiêm túc.

Đêm nay cô muốn thẩm vấn gấu nhỏ.

“Được rồi, hiện nguyên hình đi, rốt cuộc mày muốn làm gì.”

Con gấu không nhúc nhích, nó cũng không thể nhúc nhích.

Gấu nhỏ ngoan ngoãn ngồi thẳng, có nề có nếp.

Nhưng nửa ngày không có phản ứng.

Lục Lộc thở dài: "...”

Hơn nửa đêm không ngủ còn đi nói chuyện với một con gấu bông, nếu bị người ta nhìn thấy nhất định sẽ cho là cô điên rồi.

Quả thực là suy nghĩ của mọi người.

Cố Tư Việt cũng cảm thấy cô có chút điên.

Tóc rối bù, trang điểm cũng có chút nhòe đi, trên mặt có một dấu bàn tay rõ ràng...

Màu da cô trắng lạnh, thoạt nhìn có chút giật mình.

Giống như là bị ai đánh.

Lục Lộc buồn ngủ, hiện tại đã một giờ sáng.

Cô thì thào tự nói: "Mình là một minh tinh xinh đẹp, sao có thể thức đêm vì một con gấu bông chứ!"

Cô hung dữ uy hϊếp: "Nếu như mày không phối hợp, tao sẽ mời thầy trừ tà lợi hại nhất, cho mày xuống mười tám tầng địa ngục!”

Cố Tư Việt: "...”

Chưa từng có ai dám nói chuyện với anh như vậy.

Anh tức giận, lại không thể làm gì, anh không phải không phối hợp, mà là thân thể gấu này nói không nên lời.

Anh có chút lo lắng.

Vừa rồi đã biến thành người một lần, hiện tại không còn sức lực, nếu như người phụ nữ này thật sự tìm cách đối phó anh, ví dụ như ném anh tới một nơi rất xa, vậy còn rất khó giải quyết.

Cố Tư Việt bình tĩnh, giằng co với Lục Lộc thật lâu, rối rắm cô chuẩn bị đối phó với mình như thế nào.

Trong lòng nhanh chóng suy nghĩ đối sách.

Lúc này chuông cửa vang lên.

Lục Lộc lập tức xua tan vẻ mặt buồn ngủ, đứng dậy chạy chậm ra mở cửa.

Sau đó xách về một hộp thịt nướng.

Cô khoanh chân lại, dùng kẹp búi tóc sau đầu, lấy máy tính bảng tựa vào người gấu nhỏ bắt đầu coi chương trình giải trí.

Lục Lộc: “Ưm~ Ăn ngon! Quả nhiên chương trình giải trí và thịt nướng là xứng đôi nhất!"

Lục Lộc: "Ăn thịt nướng sao có thể không có nước có ga chứ?”

Cô chạy lạch bạch vào phòng bếp, lấy ra một chai coca lạnh, sảng khoái uống một ngụm lớn.

Lý Vi Vi căn dặn cô trước tiên xem thử mùa thứ nhất của chương trình giải trí này một chút, làm chút chuẩn bị, đến lúc đó cô ấy sẽ kiểm tra.

Lục Lộc cảm thấy chương trình giải trí này rất nhàm chán, chủ đề chương trình hỗn loạn, không có điểm cười không có điểm bùng nổ, ngay cả chi tiết có thể tác động cảm xúc của người xem cũng không có, khách quý mời tới cũng không nổi tiếng, khó trách Lý Vi Vi không coi trọng như vậy.

Nhưng điều này rất hợp tâm ý của cô.

Chương trình giải trí như vậy thu hình bình thường, không có bọt nước gì, hot không nổi, có thể nói là chương trình dưỡng lão.

Cô ăn càng ngon hơn.

Trong không khí tràn đầy mùi thịt nướng cay nồng và vị ngọt đặc biệt của coca, Lục Lộc ăn chậm, môi đều cay đỏ, một đôi mắt hạnh mông lung, thỏa mãn mà vui vẻ.

“Cốc cốc—”

Bỗng nhiên truyền ra một tiếng như vậy.

Lục Lộc dừng lại, nghi ngờ tìm kiếm khắp nơi, cô nghĩ đến điều gì đó, nhíu mày, nhìn chằm chằm gấu nhỏ: "Là mày?"

Gấu nhỏ giả điếc giả câm, trên khuôn mặt lông xù chỉ có nụ cười ngây ngô.

Nhưng mà giây tiếp theo.

“Ọc…”

Âm thanh truyền từ trong bụng gấu ra ngoài, kéo dài vài giây, âm kéo dài giống như gấu con đang ấm ức kêu đói.

Lục Lộc: “Phụt— Ha ha ha!’

Cố Tư Việt: "...”

Anh chìm vào hoang mang, hận không thể khiến cho người phụ nữ trước mắt này nhanh chóng câm miệng, nhưng cô cười không ngừng, anh cũng không có cách nào cả.

Cái hệ thống rách nát này có chuyện gì xảy ra?

Ai có thể nói cho anh biết, vì sao sau khi biến thành gấu, không thể nói chuyện, di chuyển cũng khó khăn, nhưng có thể nuốt nước miếng? Bụng còn có thể sôi ùng ục?

Con gấu này rốt cuộc có cấu tạo quỷ quái gì?