Xẹt... Xẹt... Xẹt... Xẹt...
Trong phòng ngủ tối om, tiếng động sột soạt quái dị thỉnh thoảng vang lên.
Thiếu nữ trên giường ngủ rất không an ổn.
Làn da cô trắng mịn, ánh lên sắc hồng đào, ngũ quan vô cùng tinh tế, lông mi cong vυ"t khẽ run rẩy.
Cô chưa hoàn toàn tỉnh lại, vành tai mềm mại lại khẽ run lên.
“Phiền muốn chết, đừng ồn ào, yên tĩnh đi..." Lục Lộc nhỏ giọng nỉ non.
Điều kỳ lạ là, âm thanh đó dường như thật sự nghe hiểu lời cô, không phát ra nữa.
Điều kỳ lạ là, âm thanh đó dường như thật sự nghe hiểu lời cô, không phát ra nữa.
Ngày hôm sau, Lục Lộc mang theo cơn buồn ngủ rời giường, cô nhìn vào gương, phát hiện quầng thâm dưới mắt mình càng ngày càng thâm hơn.
Lục Lộc rơi vào sầu lo.
Cô chắc chắn tối qua mình lại nghe thấy âm thanh kỳ lạ.
Đúng, lại.
Âm thanh này đã vang lên nhiều ngày, chỉ biết là trong phòng mình, nhưng không tìm ra nguồn gốc, không biết phát ra từ góc nào.
Cũng trách bản thân Lục Lộc quá lười, quá dễ ngủ, mỗi lần nghe thấy âm thanh cô đều lười mở mắt.
Hôm nay, trong lúc nghỉ giữa giờ quay quảng cáo, Lục Lộc phàn nàn với trợ lý Tiểu Đường: “Tối qua chị lại nghe thấy âm thanh kỳ lạ đó, em nhìn quầng thâm mắt của bị đi.”
Hôm nay thợ trang điểm đều hỏi cô tối hôm qua có phải mất ngủ hay không.
Lục Lộc có nền tảng tốt, da trắng mịn không tì vết, ngũ quan tinh tế đến không nhìn thấy lỗ chân lông, trong làng giải trí cũng thuộc hàng đầu, mỗi lần trang điểm đều rất nhanh gọn, lần này lại mất thời gian để che quầng thâm.
Tiểu Đường đề nghị: "Có thể là gián, lát nữa để em mua thuốc gián cho chị, chị để vào các góc.”
Lục Lộc không nói gì.
Sắc mặt cô hơi trầm xuống, trong lòng cảm thấy cũng không phải như vậy.
Âm thanh đó rất nhỏ, nhưng lớn hơn âm thanh một con côn trùng có thể phát ra, còn rất thông minh, cô thì thầm vài câu nó liền không động đậy.
Gián không có trí tuệ như vậy.
Quan trọng nhất là, trong lúc cô mơ mơ màng màng, cô cảm nhận được trong phòng phát ra ác khí mờ mịt.
Giải thích thông thường, khí ác tương đương với một loại giá trị cảm xúc, tràn đầy năng lượng tiêu cực, đen tối và ảm đạm, tràn đầy sát khí, khiến người ta khó chịu.
Khi con người sinh bệnh, khi tức giận, khi tranh chấp kịch liệt với người khác...
Còn có một số phần tử tội phạm cùng hung cực ác, trên người đều sẽ phát ra ác khí.
… Ồ đúng rồi, còn có một số phát ngôn của antifan, ác khí không thể nhiều hơn.
Lục Lộc từ ngày xuyên vào thân thể nguyên chủ đã phát hiện mình có bàn tay vàng này.
Cô có thể cảm nhận được ác khí, còn có thể hút ác khí đi.
Lục Lộc biết, cô có thể lợi dụng khả năng này để đạt được một số mục đích, cô có thể dễ dàng chiếm được thiện cảm của mọi người, thu hoạch một lượng lớn fan hâm mộ, nhận được những tài nguyên đỉnh cao nhất, nổi tiếng trong làng giải trí…
Đáng tiếc cô chỉ là một con cá mặn, không có chí tiến thủ gì cả.
Từ ngày xuyên đến, cô chỉ muốn nằm yên, trong làng giải trí qua ngày.
Thế giới cô đang ở là một cuốn sách, tên là “Bạch thiếu gia nhẹ nhàng cưng chiều”, tràn đầy hương vị ngôn tình cổ điển.
Nguyên chủ cùng tên với Lục Lộc, là nữ phụ pháo hôi trong sách.
Xuất hiện vài lần, lần nào cũng bị tát mặt hoặc đang chuẩn bị bị tát mặt, có thể nói là nhân vật đối lập với nữ chính.
Tầm thường, độc ác, phá rối là nhãn mác của cô.
Ngay khi xuyên sách, hệ thống thông báo, cô phải làm theo thiết lập nhân vật của nguyên chủ, hoàn thành tất cả các điểm kịch tính liên quan đến cô, đảm bảo nam nữ chính đi đến kết cục HE.