Chương 4: Đánh dấu lãnh địa

Đế tinh vương thành.

Tin tức từ Dân Sinh Cục đã nhanh chóng truyền về đội ngũ trực thuộc quân vương.

Bệ hạ thế nhưng không quay lại vương thành, mà lại ngủ lại bên ngoài, còn gặp một thanh niên có khả năng kích phát "kỳ phát tình" của ngài.

Tin này làm tất cả đều ngơ ngác, không khỏi cảm thấy như sét đánh ngang tai!

Vương thất phó quan hít một hơi lạnh, vẻ mặt đầy nghiêm trọng: "Đây chính là vị quân vương kia..."

Một viên chức khác cũng gật đầu đồng tình:

"Ừm, ngài nói xem... người kia…” Liệu có xảy ra chuyện gì không?"

Vương thất phó quan quay sang, biểu cảm khó đoán:

"Điều đó... khó mà nói được."

Phía Dân Sinh Cục, các nhân viên công tác cũng đang mồ hôi đầm đìa.

Một người trong số họ nói:

"Thanh niên kia lúc đầu tới tìm cố vấn thụ thể, nhìn bộ dáng không được khỏe lắm. Có khả năng vì thế mà làm kinh động đến bệ hạ."

Phó quan nghe vậy, liền lấy khăn tay lau mồ hôi, chậm rãi nói:

"Chẳng lẽ bệ hạ thấy thanh niên kia thân thể không thoải mái nên tiện tay quan tâm một chút?"

Nhưng vừa dứt lời, hai người khác liền nhìn chằm chằm vào hắn, ánh mắt đầy ý tứ khó nói.

“……”

“……”

Quan tâm? Thật không bằng bảo rằng bệ hạ thấy người kia chướng mắt, kéo vào chém chết còn nghe hợp lý hơn.

Từ bao giờ quốc quân vương nổi danh lạnh lùng lại đi chiếu cố một thanh niên yếu ớt đến thế?

Phó quan ngẩng đầu, nhìn vào bảng thời gian biểu treo gần đó, bất giác thở dài:

"Hôm nay... vừa đúng là ngày bệ hạ phát bệnh."

Một người khác đồng tình, trầm ngâm nói:

"Mỗi lần đến ngày này, bệ hạ thường cực kỳ cực đoan. Đau đầu đã trị mãi mà vẫn không có dấu hiệu cải thiện, lần này e rằng thanh niên kia sẽ rất thảm."

Đế quốc càng mạnh, người sở hữu huyết mạch cường đại càng yêu cầu một thụ thể xứng đôi để trấn an.

Dòng máu chiến đấu của hoàng thất vương triều, cường đại đến mức để tìm được một thụ thể phù hợp cũng khó như mò kim đáy biển.

Đã rất lâu rồi, hoàng thất không ai gặp được thụ thể xứng đôi. Việc này không chỉ ảnh hưởng đến vấn đề nối dõi tông đường mà còn khiến bệnh trạng cực đoan, phát cuồng của họ ngày càng nghiêm trọng.

Một số huân tước thậm chí phải dựa vào dược phẩm để kiểm soát tinh thần.

Huống hồ là bệ hạ – người đứng trên tất cả, bệnh trạng của hắn càng là một vấn đề nan giải.

——

Một đêm qua đi.

Lộ Duy cảm giác cả cái eo của mình như bị hành hạ đến mức “mẹ nó chắc chắn là hỏng rồi”.

Không nói giỡn đâu.

Người địa cầu nhe răng trợn mắt, thấy đối phương lưu lại tin tức:

【 Liên hệ tôi. 】

Liên hệ cái quỷ gì.

Không đánh hắn một trận đã xem như Lộ Duy ông đây có tính tình tốt lắm rồi.

“Mẹ nó.” Sau khi rửa mặt, anh trai địa cầu Lộ Duy bắt đầu nhớ lại tối qua rốt cuộc đã xảy ra cái gì.

Ngày đầu tiên xuyên qua, thế mà lại đi “chọc ghẹo” một gã đàn ông.

Người đàn ông này còn tự nhận mình là hoàng đế, xem ra tinh thần cũng có chút vấn đề.

Ngay sau đó, Lộ Duy nhận được một thông báo:

【 Hôn ước dự định của ngài đã được giải trừ. 】

Hôn ước với người lạ mà cũng giải trừ được? Không phải nói tình hình chung là không thể tự giải trừ hôn ước hay sao?

???

Lộ Duy cho rằng mình nhìn lầm, liền mở ra xem lại lần nữa.

Kết quả, đối tượng vốn hiển thị trên thông tin giờ đã trống rỗng.

Chi tiết cụ thể trước đây giờ không thấy đâu.

Ha?

Lộ Duy không hẳn là vui mừng, mà nhiều hơn là hoài nghi.

Cái tinh cầu như shit chó này chẳng lẽ thấy cậu khó mang thai, khó sinh con, nên lại đổi ý sao?

Lộ Duy ý đồ mở ra phần thông tin hôn phối, kết quả nhận được thông báo:

【 Không có quyền hạn. 】

Lộ Duy cười không nổi, lại một lần nữa, cậu quay lại nơi quen thuộc – trung tâm tư vấn hôn nhân cho thụ thể.

Vẫn là cửa sổ quen thuộc, vẫn là cô cố vấn nhỏ quen thuộc.

Nhìn thấy Lộ Duy, cô cố vấn nhỏ nở nụ cười rạng rỡ:

“Lộ Duy tiên sinh, ngài lại tới nữa à! À, đúng rồi, lần trước tôi quên chưa nói với ngài một chuyện…”

Lời chưa dứt, nụ cười cô gái bỗng khựng lại.

“Xem, xem ra giờ không cần nói nữa.”

Lộ Duy: “Vì cái gì?”

Cô cố vấn nhỏ đỏ mặt, ấp úng nói:

“Ngài hẳn là đã gặp được đối tượng xứng đôi có độ thích hợp rất cao rồi, thậm chí còn…”

Cô ấy run run tay, ánh mắt có chút hoảng hốt.

Hơn nữa, trên người Lộ Duy tỏa ra một luồng khí tức rất mạnh mẽ, khiến cô ất cảm thấy có chút sợ hãi. Nếu có thể lưu lại khí tức như thế này, vậy đối phương chắc chắn không phải người thường.

“Thôi, đừng nói chuyện đó nữa.” Lộ Duy có chút mất kiên nhẫn.

“Giúp ta tra xem vì sao hôn ước dự định lại bị hủy. Không phải nói trừ khi ngồi tù hoặc chết thì không thoát nổi hay sao?”

Cô gái cố vấn nhỏ nghe vậy thì càng kinh ngạc hơn:

“Lộ tiên sinh, làm ơn, ngài có thể đứng xa ta một chút không? Khí tức trên người ngài thật sự rất đáng sợ.”

“Khí tức?” Lộ Duy giơ tay lên ngửi ngửi, rồi cúi xuống kiểm tra quần áo mình, nhưng chẳng ngửi được gì cả.

“Làm gì có khí tức gì?”

Cô cố vấn nhỏ thở dài:

“Ngài đúng là không có chút kiến thức sinh lý cơ bản nào. Sau khi kết hợp với đối tượng xứng đôi, trên người ngài sẽ mang theo khí tức của đối phương. Đối phương càng mạnh, khí tức càng rõ ràng.”

Cô chưa từng cảm nhận được luồng áp bách như thế này.

Đối tượng xứng đôi của Lộ tiên sinh tuyệt đối không phải người bình thường.

Lộ Duy xem thế là đủ rồi.

Cái văn minh của tinh cầu này đúng là khiến người ta há hốc mồm kinh ngạc!

Cái quái gì chứ!

Con mẹ nó chẳng khác nào mấy con chó đánh dấu lãnh địa!