Chương 1: Cạn lời

Năm 3065 Tinh Tế.

Đế tinh.

Tại Đế Tinh, trung tâm của hàng loạt hành tinh phụ thuộc, có một mẫu tinh cầu khổng lồ nơi mà ngoài việc phân chia giới tính nam và nữ, còn tồn tại một dạng giới tính đặc biệt gọi là "Thụ thể".

Thụ thể là nhóm duy nhất trong tinh tế có khả năng mang thai, là nền tảng để duy trì nòi giống và tiếp nối huyết mạch. Tuy nhiên, chỉ có một tỷ lệ rất nhỏ dân số phân hóa thành nhóm này.

Dù số lượng thụ thể trên Đế Tinh không quá hiếm, tỷ lệ sinh sản trên tinh cầu này vẫn thấp một cách đáng lo ngại.

Khả năng mang thai của thụ thể phụ thuộc vào "độ xứng đôi" giữa họ và bạn đời. Độ xứng đôi càng cao, xác suất thụ thai càng lớn, ngược lại thì càng khó khăn.

Đặc biệt, nếu thụ thể nào đến 25 tuổi mà chưa kết hôn, họ sẽ bị hệ thống tự động ghép đôi với đối tượng phù hợp để tăng cường tỷ lệ sinh sản cho Đế Quốc.

Lộ Duy hiểu rõ điều này là vì sao?

Không chỉ bởi cậu đã đọc tài liệu phổ cập khoa học sau khi xuyên qua nơi này, mà còn bởi vì chính cậu...

... Con mẹ nó, cậu chính là thụ thể.

Đúng vậy, một người đàn ông đến từ Trái Đất như cậu lại bất ngờ trở thành thụ thể. Và oái oăm hơn, cậu vừa tròn 25 tuổi!

Cậu, một người đàn ông, giờ lại có khả năng mang thai.

Ba chữ đỏ chói "Chưa sinh dục" hiển thị trên vòng tay của cậu như đang đâm vào mắt cậu từng nhát đau đớn.

Tại Văn Phòng Cố Vấn Hôn Nhân cho Thụ Thể.

... Đây là nơi chuyên giải quyết các vấn đề liên quan đến thụ thể.

Em gái cố vấn mỉm cười chuyên nghiệp: “Lộ Duy tiên sinh, ngài còn câu hỏi nào muốn hỏi thêm không?”

Lộ Duy hít một ngụm khí lạnh, “Thân thể này của tôi làm sao có thể sinh con được?”

Trên Trái Đất, cậu chắc chắn 100% mình là một người đàn ông. Làm sao chỉ cần thay đổi hành tinh mà cơ thể lại đột nhiên có thể sinh con?

Em gái cố vấn: “Có thể nha!!!”

Em gái cố vấn: “Thiệt đó.”

Em gái vấn mỉm cười, nhìn qua cửa kính, thấy sắc mặt của vị khách trước mặt – một người đàn ông soái khí tiêu sái – chuyển từ hồng hào sang trắng bệch, rồi cuối cùng tái xanh.

"Có lẽ trước đây ngài đã bỏ lỡ các tiết học sinh lý, nhưng tại đây, việc thụ thể nam giới mang thai là cực kỳ phổ biến đó!!!"

Lộ Duy nắm chặt tay, lòng như dậy sóng.

Nhưng mà, chết tiệt thật, cậu là người Trái Đất kia mà, cạn lời luôn!

Em gái cố vấn vẫn duy trì nụ cười ôn hòa, ánh mắt như đang viết lên dòng chữ: "Không sao cả, việc trốn tiết học sinh lý là rất bình thường. Ai mà chẳng từng bỏ học một vài buổi khi còn trẻ chứ?"

Trên Đế Quốc, từ nhỏ mọi người đều được dạy rằng thụ thể là nhóm người cần được yêu thương và tôn trọng, bởi họ là số ít có thể cống hiến cho sự gia tăng tỷ lệ sinh sản của quốc gia.

“Tích tích...”

Tinh Võng trên vòng tay báo hiệu một thông tin quan trọng về đối tượng hôn phối của Lộ Duy.

“Tên họ: Hermann, tuổi tác: 30……”

Lộ Duy lướt nhanh qua thông tin. Hermann là một người đàn ông vô cùng bình thường, từ ngoại hình, thân phận cho đến cuộc sống cá nhân. Mọi thứ đều toát lên vẻ nhàm chán, chẳng có gì nổi bật.

Nhưng điều khiến Lộ Duy sốc hơn cả chính là...

Đối tượng ghép đôi còn là nam!

Nam!

“…” Có một câu mắng tục thịnh hành ở quốc gia của cậu, nhưng Lộ Duy không chắc có nên thốt ra hay không.

Cậu nhấn mạnh vào huyệt thái dương, cố gắng giữ bình tĩnh, “Cái này… ừm… liệu tôi có thể không cần đối tượng được phân phối hay không?”

Em gái cố vấn nở nụ cười rạng rỡ: “Đương nhiên là có thể rồi!”

Lộ Duy còn chưa kịp vui mừng thì đã nghe cô ấy tiếp tục nói:

“Chỉ cần trước kỳ hạn hôn ước, ngài tìm được một người bạn đời có sức mạnh vượt trội hơn đối tượng được phân phối, và độ xứng đôi cao hơn, thì ngài hoàn toàn có thể thay đổi đăng ký!”

Nụ cười của Lộ Duy vụt tắt, sắc mặt chuyển thành biểu cảm “chó cưng bị bỏ rơi”.

Không kết hôn giống như là tự tìm đường chết.

... Và thật sự, nếu không kết hôn, cậu sẽ chết.Hành tinh này quả thực đang thiếu trầm trọng dân số mới, đến mức những thụ thể không kết hôn dường như sẽ thật sự bị xử phạt.

Lộ Duy xoa xoa tay, với đầy vẻ mong đợi, hỏi:

“Vậy nếu từ chối kết hôn thì sao?”

Em gái cố vấn trẻ tuổi, khi đang nhập liệu kiểm tra thông tin, nghe vậy liền thuận miệng trả lời:

“Sẽ bị cưỡng chế thực hiện kết hôn. Nếu đào hôn, án phạt khởi điểm là ba mươi năm bốn tháng tù giam có thời hạn.”

Lộ Duy cười hì hì.

Luật pháp của hành tinh này thực sự chẳng khác nào trò hề, má nó thật.

Em gái cố vấn liếc qua thông tin của Lộ Duy, nhíu mày và nhận xét: “Nhưng việc tìm một người bạn đời mạnh hơn ngài có lẽ sẽ khá khó khăn đấy.”

Lộ Duy bình thản hỏi: “Vì cái gì?”

Trên màn hình hiển thị chân dung và tên của Lộ Duy, kèm theo một dòng chữ lớn:

Mức độ xứng đôi hôn nhân: 0.00000001%.

Em gái cố vấn nói: “Ngài có mức độ xứng đôi là 0.00000001%, trong toàn bộ đế quốc gần như không có ai có thể phù hợp với ngài để dễ dàng thiết lập mối quan hệ đâu. Đây chính là lý do tại sao ngài được phân phối một người bạn đời có chỉ số cân bằng trên mọi phương diện.”

Chỉ số cân bằng đồng nghĩa với khả năng chịu lỗi cao, không tìm được người phù hợp thì tự nhiên sẽ chọn người có khả năng chịu lỗi cao nhất.

Lộ Duy lập tức bừng lên một tia hy vọng: “Ý cô nói là khả năng tôi mang thai tính ra phần trăm là 0 điểm lẻ loi… Tóm lại là cực kỳ thấp đúng không?”

Nhìn vẻ mặt mơ hồ của Lộ Duy khi nghiêng đầu, em gái cố vấn bắt đầu giải thích cặn kẽ: “Đúng vậy, mức độ xứng đôi càng cao thì càng dễ được phân phối đối tượng thích hợp, đồng thời cũng càng dễ mang thai. Ngược lại, với mức độ xứng đôi thấp như của ngài, chỉ có thể mang thai nếu tìm được một đối tượng thích hợp nhất – điều này vô cùng khó.”

Em gái cố vấn gọi thêm vài đồng nghiệp đến. Mấy người cùng nhau nhìn vào chỉ số xứng đôi cực thấp của Lộ Duy, không ngừng kinh ngạc: “Chưa từng thấy qua chỉ số xứng đôi nào thấp như thế. Có khả năng toàn bộ đế quốc chỉ có một người… thậm chí không ai có thể giúp ngài mang thai.”

Lộ Duy chắp tay trước ngực, cảm kích nói: “Cảm ơn.”

Cậu cảm thấy bao năm hành thiện tích đức của mình không hề uổng phí. Khi đi siêu thị, cậu chưa bao giờ bóp nát mì ăn liền của người khác, cũng không tùy tiện thò tay phá hỏng bao gạo bày trên kệ.

Đây chính là phúc báo của Lộ Duy!

Với xác suất 0.00000001% – làm tròn lên chính là bằng không!