Chương 7.3: Máu và hận (3)

Vika thở dài một hơi, ánh mắt rơi lên trên người Hạ Dập, cuối cùng ánh mắt cũng dịu xuống một chút.

Hạ Dập vô thức lùi về sau một bước, cảnh giác đề phòng nói: “Lần này tôi không đánh nhau, cô không thể trừ điểm của tôi!”

Hạ Dập sẽ không quên phần lớn điểm hạnh kiểm bị trừ của mình đều là tác phẩm của nữ ma đầu trước mắt này.

Vika không nhịn được bật cười.

Clovis vẫn luôn im lặng bỗng nhiên lên tiếng nói với Vika: “Từ trước đến nay cũng chưa từng có Omega nào có thể làm tướng quân. Tố chất cơ thể bẩm sinh của Omega là không thể đạt tới cấp S, nhưng Alpha có thể đột phá cấp S, Alpha tiến hóa lần hai còn nhất định có thể đột phá cấp S, nhưng Omega thì sao? Mặc dù trên lý thuyết tỷ lệ tiến hóa lần hai của AO là ngang nhau, nhưng chưa từng có Omega tiến hóa lần hai, không phải sao? Đây chính là chênh lệch giữa AO. Em vẫn cho rằng, thay vì tốn nhiều công sức như vậy bồi dưỡng Omega, không bằng dùng những tài nguyên này bồi dưỡng Alpha có tiềm năng hơn.”

Ánh mắt Clovis quét qua Thẩm Niệm, rơi xuống người Hạ Dập: “Ban đầu tôi còn coi cậu là đối thủ, nhưng cậu đã phân hóa, bây giờ so sánh chẳng có ý nghĩa gì.”

Hạ Dập từ đầu đến cuối không nói câu nào: ???

Cậu mơ hồ cảm thấy mình bị người ta coi thường, tâm trạng hơi phức tạp ——

Dù sao đã nhiều năm như vậy, không có người nào nói với cậu rằng cậu không xứng làm đối thủ.

Cậu đã từng khiến Trùng tộc và hải tặc vừa nghe tin đã sợ mất mật, vậy mà cũng có một ngày bị đối thủ coi thường?

Nhưng nhóc con Clovis này quả thật khiến người ta không thể nào thích nổi.

Vika đang định nói gì.

Hạ Dập lại chen ngang, cậu đi đến trước mặt Clovis hỏi: “Cậu nói là Omega không đáng được bồi dưỡng sao?”

Clovis gật đầu, nhìn mọi người xung quanh một lượt, sau đó mặt không đổi sắc nói: “Đúng.”

Hạ Dập mặt không đổi sắc đi ngang qua bên cạnh Clovis, dừng lại trước phòng huấn luyện, lựa chọn độ khó cấp A, Hạ Dập quay đầu nhìn về phía Clovis: “Kỷ lục vừa rồi của cậu là 14 phút, đúng không?”

Người xung quanh kinh ngạc thốt lên ——

Độ khó cấp A này, dù là giáo viên cũng cần hai mươi phút để hoàn thành, đồng thời cũng không phải mỗi một lần đều có thể thành công.

Vậy mà Clovis chỉ cần dùng mười bốn phút.

Cậu quay đầu nhìn về phía Thẩm Niệm, ánh mắt sáng rực, khóe miệng mỉm cười, khuôn mặt phấn chấn, tự tin mà ngang ngược hỏi Thẩm Niệm: “Cậu đoán tôi phải mất bao lâu?”

Mặc dù bên ngoài tỏ vẻ tự tin hống hách, nhưng trong lòng Hạ Dập lại vô cùng thấp thỏm, cậu hiếm khi ra vẻ trâu bò thế này.

Thẩm Niệm nhất định phải hùa theo mới được.

Thậm Niệm hờ hững, thiếu niên với nét mặt lạnh tanh lườm Clovis một cái, sau đó nói: “Dù sao cũng chắc chắn mạnh hơn cậu ta.”

Làm tốt lắm!

Trong lòng Hạ Dập thở phào nhẹ nhõm, mặt không đổi sắc, vẫn hống hách như vậy: “Đương nhiên.”

Bạn học lớp A bên cạnh khuyên nhủ: “Hạ Dập bỏ đi, mặc cho cậu ta nói gì thì nói, mặc dù đây là phòng huấn luyện mô phỏng chân thật, nhưng bị thương vẫn sẽ rất đau.”

Dù sao Hạ Dập cũng chưa từng thông qua độ khó cấp A.

Liệu có phải như thế này quá mạo hiểm rồi!

Hạ Dập lắc đầu khéo léo từ chối lòng tốt của bạn học, đăng nhập tài khoản của mình.

Bạn học tốt bụng khuyên nhủ bên cạnh liếc nhìn một cái, tiếng nói lập tức im bặt lại ——

Vừa rồi cậu ta nhìn thấy bên dưới tài khoản của Hạ Dập có hai ID.

Một cái là tên của Hạ Dập ——

Một cái khác là A.

Chẳng lẽ là A – người đứng đầu bảng xếp hạng kia sao.

Cậu ta trợn tròn hai mắt, nhìn Hạ Dập đã đến gần phòng huấn luyện.

Tình hình trong phòng huấn luyện có thể được chiếu lên màn hình lớn ở trung tâm.

Mà giờ phút này, không biết là người nào chiếu tình huống trong phòng huấn luyện của Hạ Dập ra màn hình lớn ở trong tâm.

Sau khi nhập số liệu, mọi người phát ra âm thanh tiếc nuối.

Là bản đồ rừng mưa khó khăn nhất, cộng thêm Trùng tộc có khả năng ngụy trang.

Trong bản đồ này, những Trùng tộc có khả năng ngụy trang gần như là có lợi thế tự nhiên, cơ giáp trong không gian nhỏ hẹp khó mà phát huy, còn Trùng tộc ngụy trang có thể ẩn nấp ở mọi nơi, nhìn chung trong lịch sử loài người, loài người rất hiếm khi giành được chiến thắng khi đối chiến với Trùng tộc ngụy trang trong rừng mưa.

Heinz và giáo viên cũ của lớp A cũng nhìn phát sóng.

Giáo viên cũ cảm khái một tiếng. Bản đồ này, e rằng ông ta cũng không thắng nổi, huống chi là Hạ Dập, thật sự rất đáng tiếc.

Heinz lại mỉm cười không nói gì.