Chương 6: Biếи ŧɦái(3)

Thanh niên bị ý nghĩ này dọa, sau lưng đều cảm thấy nổi cả da gà.

Hắn lắc lắc đầu, không biết có phải say rượu làm hắn xuất hiện ảo giác hay không nữa.

Có điều thân thể cảm giác được một loại áp lực vô hình, xuất phát từ một loại xu lợi tỵ hại, bạn học buông cánh tay ở trên vai Trì Yến xuống.

*Xu lợi tỵ hại: gần lợi tránh hại.

Hành động này của hắn, cảm giác sợ hãi đè trên người biến mất một chút.

Chuyện phát sinh bên người, Trì Yến hoàn toàn không biết, trên vai thiếu đi trọng lượng, cái này anh biết.

Thật ra Trì Yến không thích có quá nhiều tiếp xúc thân thể cùng người khác.

Vì nghĩ đến đây là các bạn học tụ hội, mọi người đều uống đến thật vui vẻ, thói quen nhỏ này, Trì Yến cũng không thể hiện ra ngoài.

Đối phương chịu buông tay, trong lòng Trì Yến dâng lên một chút thoải mái.

Không biết từ khi nào bia đã đổi thành rượu trắng.

Uống bia thì Trì Yến không sợ say, uống nhiều, đi vài lần WC là được rồi.

Đổi thành rượu trắng, mới uống hai ba ly, Trì Yến cảm thấy những bạn học xung quanh, bắt đầu phân liệt ra mấy cái bóng.

Bạn học tóc vàng bên cạnh Trì Yến còn ồn ào muốn anh uống, Trì Yến cầm chén rượu lên, cùng đối phương chạm cốc, nhìn đôi mắt bạn học này đã sớm mơ màng, lúm đồng tiền trên má trái Trì Yến sâu một chút, đợi hắn uống xong, Trì Yến chỉ nhấp một ngụm.

Không thể uống nữa, anh sợ say quá, ngày mai dậy không nổi.

Mặc dù anh ở trong nhà làm streamer game, đa số là buổi chiều và buổi tối, nhưng thói quen sinh hoạt của Trì Yến từ trước đến nay rất tốt, sẽ không ỷ vào chính mình tuổi trẻ, thân thể vẫn khỏe, sau đó thường xuyên thức khuya, không ăn cơm sáng.

Có thể nói những thói quen này, đều là Trì Yến từ khi còn nhỏ đã được dạy, một nhà bốn người, ba mẹ, còn có em gái, đều người là ngủ sớm dậy sớm.

Bạn học uống say, bình thường hẳn là sẽ nhìn không ra Trì Yến chỉ nhấp một ngụm nhỏ.

Không biết lần này vì cái gì, đôi mắt bỗng nhiên rất tinh, phát hiện Trì Yến gian lận, lập tức ồn ào, nói Trì Yến không nể mặt, hắn đều uống cạn, Trì Yến lại chỉ uống một chút.

Người say đều giống nhau, không nói đạo lý, những người khác cũng đi theo ồn ào, thấy trốn không thoát, Trì Yến chỉ có thể ngửa đầu, uống hết ly rượu trắng.

Lúc đó trong lòng Trì Yến nghĩ, chỉ một ly này, chắc là vẫn còn ổn, sẽ không say quá lợi hại.

Có điều sau đó không thể uống nữa, muốn giả vờ say trốn một chút.

Rượu cay độc đi qua yết hầu, Trì Yến uống hai ngụm xong xuôi.

“Lúc này mới phải anh em! ” Một bạn học khác ở bên cạnh vỗ mạnh lên vai Trì Yến.

Làm anh ho khan.

Trì Yến khụ đến hai má hồng lên, trong mắt đều ho ra nước mắt.

Hình ảnh này dọa đến bạn học kia, hắn vội vàng xin lỗi Trì Yến.

Anh xua xua tay, đứng dậy, nói mình đi wc một chút.

Mới vừa nói xong, Trì Yến đột nhiên nhớ đến cái gì, đôi mắt lấp lánh nước mắt, nhìn về phía đối diện.

Bạn trai cũ vẫn ngồi ở chỗ đó, ngồi thẳng, so với hắn, bạn học hai bên đều đã uống đến ngã trái ngã phải.

Trì Yến híp mắt, nhìn chằm chằm người yêu cũ, toàn bộ hành trình, hình như tên này không uống quá nhiều rượu, có lẽ các bạn học đều biết rõ thân phận của Phong Mân, Phong gia ở thành phố này có thể nói là tiếng tăm lừng lẫy, Phong Mân là con trai duy nhất của Phong gia, không biết có bao nhiêu người mơ ước, muốn bước vào cửa lớn Phong gia.

Đúng rồi, Trì Yến nhớ đến ba năm trước, Phong Mân cùng vị hôn thê đi du học nước ngoài.

Thời gian ba năm, nếu chăm chỉ một chút, có lẽ con cái cũng có một, hai bé rồi.

Trì Yến rũ mắt muốn nhìn tay trái Phong Mân, tay phải của hắn đặt trên mặt bàn, tay trái lại ở dưới bàn, dẫn đến Trì Yến không có biện pháp thấy rõ trên tay Phong Mân có đeo nhẫn cưới hay không.

Nhưng nhìn rõ thì thế nào?

Đéo có quan hệ gì đến anh.

Trong lòng Trì Yến cười nhạo, đi ra ngoài, hướng đến WC.

Bên trong có người, Trì Yến đi vào, dựa lên tường bắt đầu xả nước.

Xong rồi thì quay đầu chuẩn bị rửa tay, người phía sau mở cửa một buồng riêng, hình như nhìn thấy thứ gì, thấp giọng chửi thề, người nọ đi đến buồng bên cạnh.

Cánh cửa đã mở cũng không có đóng lại, Trì Yến vô ý liếc mắt nhìn vào bên trong, thấy trên bức tường có vài chỗ màu đỏ tươi.

Máu?

Ánh mắt Trì Yến hơi sững lại, có chút thắc mắc. Có điều thắc mắc cũng chỉ là tò mò, chút vết máu này sẽ không chết ngườu, Trì Yến đi đến bồn rửa tay, vặn vòi nước.

Khi rửa lại nhìn thấy trên bồn rửa tay có chút vết máu.

Có lẽ là người kia bị chảy máu mũi lưu lại, Trì Yến chỉ nghĩ đến khả năng này.

Quay trở về phòng, lần Trì Yến đi ra ngoài này, toàn bộ bạn học ngồi ghế đã bò hơn phân nửa.

Kể cả anh cũng vậy, đi đường đã có chút đầu nặng chân nhẹ, cảm xúc ngoài ý muốn mơ hồ có chút hưng phấn.

Cồn dễ dàng làm người phấn khích.

Ngay từ đầu, trước khi say, còn có người còn nói muốn tìm quán bar hoặc là ktv đi tăng hai.

Tình hình bây giờ, mới trận đầu đã uống đến nằm sấp, tăng hai chỉ có thể để lần sau.

Trì Yến giúp vài bạn học còn chưa say hoàn toàn, đỡ những con ma men xuống lầu, cũng không cần địa chỉ nhà, trực tiếp đặt phòng ở khách sạn bên cạnh, đem đám người này vào trong phòng.

Cũng may ma men không quá nhiều, có say, lý trí vẫn còn ở một chút.

Sắp xếp bạn học xong, Trì Yến bị gió lạnh ban đêm thổi đến lung lay.

Chân đứng không vững, mắt thấy bản thân sắp đập đầu đầu xuống đất, trong lòng Trì Yến kinh hoảng, ngay sau đó cơ thể được người khác đỡ.

Cánh tay rắn chắc mạnh mẽ ôm anh từ phía sau lưng, ống tay áo đối phương khá ngắn, cánh tay lộ ra bên ngoài, cơ bắp rất chặt.

Làn da tiếp tiệt xúc với Trì Yến, cảm giác ấm áp nhanh chóng khuếch tán tràn lan.

Đột nhiên không biết vì sao, Trì Yến chỉ cảm thấy lòng bàn tay người đàn ông rất nóng, nóng đến làm trái tim lặng như nước của anh nổi sóng lớn.